Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 993 - Chương 5134 - Lưu Linh Không Dễ Dàng?

Chương 5134 - Lưu Linh không dễ dàng?
Chương 5134 - Lưu Linh không dễ dàng?

Điều quan trọng hơn là cho An Lương vay số tiền này, nghĩa là rủi ro rất thấp. Ngân hàng không thiếu vốn. Điều còn thiếu là một doanh nghiệp có thể kiếm được lợi nhuận mà không mất tiền!

An Lương tính toán một chút, mỉm cười trả lời: “Tiền thưởng thành tích thực sự là 243 vạn sao?”

Lưu Linh không phủ nhận: “Tiền thưởng thành tích này sẽ được phân bổ trong ba năm và sẽ có rủi ro về trách nhiệm pháp lý.”

Lưu Linh nói thêm: “Ví dụ, khi khoản vay đến hạn và bên cháu không thể trả đầy đủ tiền gốc và lãi, và các cuộc đàm phán sau đó không diễn ra suôn sẻ, dì sẽ chịu trách nhiệm liên đới và trả lại tất cả các khoản tiền thưởng thành tích trước đây.”

An Lương rất ngạc nhiên, còn có chế độ truy cứu trách nhiệm như này nữa sao?

Lưu Linh tiếp tục nói thêm: “Không chỉ vậy, ngân hàng bên này cũng sẽ tiến hành một cuộc điều tra nội bộ. Nếu có những giao dịch ngầm trong các dự án cho vay tương ứng, bọn họ thậm chí sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý nữa.”

An Lương thở dài: “Mọi người thật khổ sở.”

Lưu Linh phủ định trả lời: “Thật ra thì không sao. Chỉ cần xem xét chặt chẽ hơn thì xác suất mắc sai lầm sẽ thấp hơn. Hơn nữa, thu nhập của bên dì cũng rất cao nên có rủi ro như vậy cũng đúng.”

An Lương thầm khen ngợi Lưu Linh, phù thủy xinh đẹp này rất tự giác, không giống một vài người nào đó chỉ muốn tỏ ra ngoan ngoãn để lợi dụng anh.

“Cháu tò mò một vấn đề.” An Lương thuận miệng hỏi.

Lưu Linh nhìn An Lương, chờ An Lương nói tiếp.

“Mặc dù tiền thưởng thành tích lần này sẽ được trả trong ba năm, nhưng nếu tiền thưởng trong hai năm đầu đều được tiêu hết sau khi trả tiền thưởng, chẳng hạn như mua nhà, mua ô tô, vầy sau này lại phát sinh vấn đề, bên ngân hàng sẽ giải quyết như thế nào?” An Lương tò mò.

Ví dụ, Lưu Linh đã nhận được tiền thưởng thành tích là 162 vạn tệ và nà ấy đã tiêu 162 vạn tiền thưởng thành tích, sau đó khi xuất hiện thêm vấn đề, vậy truy cứu như thế nào?

Lưu Linh trả lời: “Tất nhiên là phải bán nhà, bán xe, bán mọi thứ để bù đắp. Bằng không, phải ra tòa, có bao nhiêu người sẵn sàng chứ?”

An Lương khẽ gật đầu, đúng vậy!

Thời gian trao đổi giữa hai người trôi qua rất nhanh, Tần Thiên Tường đi tới nhắc nhở: “Tổng giám đốc An, cơ trưởng nói 10 phút nữa chúng ta sẽ đến sân bay quốc tế Trường An.”

“Ừ.” An Lương đáp lại.

Tần Thiên Tường biết điều, lập tức rời đi.

An Lương nhìn Lưu Linh, nói thêm: “Hôm nay cháu phải về Đế Đô gấp vì còn có việc cần phải xử lý, không thể đích thân tiễn dì được. Cháu sẽ sắp xếp cho người đưa dì đến khách sạn.”

Lưu Linh đáp: “Được.”

Nếu An Lương đích thân tiễn bà ấy, trái lại bà ấy sẽ cảm thấy hơi lo lắng.

Suy cho cùng, bà ấy đang ở nơi đất khách quê người, đã thế lại còn cô nam quả nữ, phải không?

“Về khoản vay, cháu sẽ thu xếp trong thời gian sớm nhất. Tổng số tiền 60 ức sẽ không thay đổi, nhưng những dự án cụ thể chắc chắn sẽ chia thành nhiều phần. Khi đến thời điểm đó, cháu sẽ bảo từng người liên hệ với dì.” An Lương tổng kết lại ý.

Lưu Linh cảm kích nói: “Cảm ơn An Lương.”

“Không có gì.” An Lương mỉm cười đáp lại.

Sân bay quốc tế Trường An.

Máy bay phản lực thương gia Gulfstream G650ER đã hạ cánh an toàn. An Lương quả thật đã không đích thân tiễn Lưu Linh, nhưng nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa tiễn Lưu Linh, còn An Lương thì tiếp tục lao đến Đế Đô.

Chưa đầy 5 giờ chiều, chiếc máy bay thương gia Gulfstream G650ER đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đế Đô.

An Lương vừa hạ cánh đã nhận được cuộc gọi từ Triệu Trang Khang, anh thuận tay nghe máy.

“Ông, chúc ông Tết Đoan Ngọ vui vẻ.” An Lương chào hỏi trước.

“Sao cháu còn chưa tới nữa?” Triệu Trang Khang vội vàng hỏi.

“Cháu đang trên đường, cháu và Uyển Hề sẽ tới đó ngay.” An Lương trả lời ngay.

Triệu Trang Khang hạ giọng nói: “Mang chút rượu tới.”

“Hả?” An Lương hơi sửng sốt, anh vừa mới mang rất nhiều rượu cho Triệu Trang Khang, kết quả đã uống hết nhanh vậy sao?

Triệu Trang Khang phàn nàn: “Ông Trương đã phát hiện ra rượu mà cháu gửi đến trước đó, sau đó còn lôi mấy ông bạn già khác qua đây cướp, ông… hầy… mọi người đều là anh em.”

“Không sao, lần này ông muốn bao nhiêu?” An Lương hỏi.

“Chỉ cần mang hai bình nửa ký là được, hôm nay chúng ta sẽ uống không sót một giọt!” Triệu Trang Khang đáp lại. Bây giờ ông ấy cũng đã khôn ra, chỉ cần trong nhà không có hàng tồn, những người khác sẽ không giành được, đúng chứ?

Mặc dù Triệu Trang Khang không ngại bị những người anh em khác mượn danh nghĩa để chiếm đoạt tài sản, nhưng bọn họ cũng không thể nào cứ cách ba năm ngày lại đến mượn danh nghĩa để chiếm đoạt tài sản, phải không?

“Vâng.” An Lương đồng ý.

“Chờ một chút.” Triệu Trang Khang lại nói: “Thêm một bình nữa. Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, ông sẽ tặng một bình cho ông Trương.”

“Vâng.” An Lương lại đồng ý.

Anh đã mơ hồ biết lai lịch của Triệu Trang Khang và Trương Chí Văn, đồng thời cũng biết về bi kịch của Trương Tử Câm, vì vậy anh không hề ngạc nhiên khi Triệu Trang Khang gửi rượu cho Trương Chí Văn.

Mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đáp xuống biệt thự, lúc này chỉ có Triệu Uyển Hề ở nhà.

Còn con mèo lớn ở Đế Đô tất nhiên đang tập piano. Vào ngày 3 tháng sau, cuộc thi piano quốc tế sẽ được tổ chức tại Viên của thủ đô Áo thuộc Liên minh EU, nên thời gian của Trần Tư Vũ cũng không còn nhiều nữa.

Tuy nhiên, bận rộn hơn Trần Tư Vũ là Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.

Đối với cuộc thi piano quốc tế này, các chi nhánh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa tại Liên minh EU đã được huy động. Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa cũng huy động một số “vật tư đặc biệt” từ Hạ Quốc đến Liên minh EU để tránh những tình huống nguy cấp.

Mối quan hệ hiện tại giữa An Lương và nước Mỹ rất tệ, cho dù đó là Cục điều tra tình báo nước Mỹ - CIA, Cơ quan Phản gián nước Mỹ - CIFA, hay Cục Tình báo và phản gián nước Mỹ - OICI, cũng như Văn phòng Khủng bố và Tình báo Tài chính - TFI.
Bình Luận (0)
Comment