Cảnh giới của tu sĩ ở Tiên Vũ đại lục được chia làm các giai đoạn: Khai Huyền, Ngưng Nguyên, Huyền Nguyên, Động Thiên, Chỉ Huyền, Tri Mệnh, Hợp Đạo, Phá Hư, Đăng Tiên.
Mở ra huyền môn của thân thể, hấp thụ nguyên khí của trời đất, chuyển hóa nguyên khí thành huyền nguyên khí hội tụ ở trong huyền môn, sau đó mở ra động thiên ngũ tạng, tiến thêm một bước, đó là lĩnh ngộ đạo tắc, tất cả huyền diệu đều có thể hội tụ ở đầu ngón tay, là chỉ huyền.
Sau đó đoán thiên mệnh, hợp đại đạo, phá toái hư không, cuối cùng đăng lâm thăng lên tiên cảnh.
Mỗi cảnh giới lại chia làm chín cảnh giới nhỏ, thường được xưng hô là các tầng khác nhau, hầu hết mọi người thích gọi là cảnh giới XX tầng thứ YY ví dụ như Huyền Môn tầng thứ tám, Động Thiên tầng thứ chín, v.v.
Càng ngày càng có nhiều trí nhớ của cơ thể cũ trở về với não hải của hắn khiến Lâm Phàm không biết phải nói gì.
Chính mình cùng lắm chỉ là một con gà Ngưng Nguyên cảnh, hơn nữa lại còn là con gà vừa mới bước vào Ngưng Nguyên cảnh.
Mấy lão già Động Thiên Cảnh này chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng đã có thể búng chết mình rồi, hơn nữa bọn họ đều là bậc ông cha của mình.
Thế mà kết quả là bọn họ không làm tông chủ mà lại để cho mình làm?
Còn có ai khốn nạn hơn như vậy nữa sao!
Càng khốn nạn hơn chính là... mình vậy mà lại là người có thiên phú tốt nhất ở hiện tại... không, phải là tốt nhất trong ba thế hệ gần đây nhất của tông môn mới đúng.
Thanh niên hai mươi tuổi đẹp trai sáng láng, Ngưng Nguyên cảnh, thiên phú cũng không tính là quá "vứt đi", nhưng cũng chỉ là tàm tạm đủ dùng.
Vậy mà đây lại là thiên phú tốt nhất trong ba thế hệ gần đây?
À! Hiểu rồi, thì ra hai đời trước vẫn đều có những người có thiên phú tốt hơn mình, nhưng chỉ là do... đã chết hết mà thôi.
Lâm Phàm: "..."
Hiện tại tông môn này chỉ còn lại có bảy tên đệ tử, trừ bỏ chính mình ra, hình như... thực lực của tất cả đều là rác rưởi.
Không, nó còn ở dưới cả đáy của rác rưởi.
Cho dù họ chưa chết nhưng sống cũng chẳng có cái tác dụng gì.
Nếu thật sự để cho bọn họ làm tông chủ, tựa như là đang làm khó cho họ.
Cho đến giờ phút này, Lâm Phàm mới nhận ra cái thứ gọi là "không người kế tục" ở trong phần giới thiệu của trò chơi này rốt cuộc triệt để đến cỡ nào.
Tùy tiện tìm một cái tông môn còn chưa được xếp thứ hạng thì đệ tử của họ đều nhiều, đều mạnh hơn Lãm Nguyệt tông!
Lúc Lâm Phàm đang điên cuồng suy nghĩ cách để giải cứu tông môn nhưng tại trong mắt Đại trưởng lão Tô Tinh Hải thì hắn chỉ là đang ngẩn người, không khỏi khiến ông nhắc nhở nói: "Tông chủ, mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi, ngài còn không mau đứng lên mở rộng thu đồ đệ, đem Lãm Nguyệt tông của chúng ta phát triển, khôi phục lại vinh quang ngày xưa sao?"
"Người trẻ tuổi không thể chậm trễ!"
Trong lòng Lâm Phàm vô cùng rối bời nhất thời không nghĩ ra nổi cách gì, cuối cùng cũng bất đắc dĩ thở dài: "Được, Đại trưởng lão ngươi đi ra trước đi, ta nghĩ biện pháp trước."
"Thời gian không đợi chúng ta đâu, tông chủ, chúng ta đều tin tưởng ngươi!"
"Ngài nhất định có thể dẫn dắt chúng ta khôi phục lại được vinh quang ngày xưa!"
"Đến lúc tông môn khôi phục đó đệ tử của Lãm Nguyệt tông sẽ có hàng chục triệu người, hơn vạn toà Linh Sơn, tông chủ ngài sẽ chính là người trấn giữ một phương của Tiên Vũ đại lục, ai thấy mà không dám tôn kính? Chỉ cần tông chủ thấy thuận mắt thì các tiên tử không ai dám không theo ngài!"
Đại trưởng lão rời đi nhưng trên mặt đều mang theo biểu cảm thất vọng.
Lâm Phàm trợn trắng mắt.
Ngươi hẳn là đang nằm mơ a!!
Vẫn còn muốn nói dối ta!
Mấu chốt nhất chính là đã già rồi mà còn không đứng đắn!
Tô Tinh Hải đi rồi.
Lâm Phàm thở dài, cảm thấy bó tay toàn tập.
"Xuyên không qua rồi, hơn nữa lại xuyên vào nơi giống nhau y như đúc với phần giới thiệu của trò chơi đó. Không biết đến cùng là do trò chơi có vấn đề, cưỡng ép khiến ta phải xuyên qua đây, hay là do ta bị điện giật sau đó biến thành người thực vật gì đó, còn đây hết thảy chỉ là giấc mộng và ảo tưởng của ta?"
Hắn thử bóp đùi, đau.
"···"
Mặc kệ tình huống là thế nào, bây giờ hãy cứ coi như mình thực sự bị xuyên không để xử lý đi, nếu không thì không dễ làm a.
Lâm Phàm thở dài.
Nhỡ đâu mọi thứ đều là thật thì sao? Nếu như mình phá nát cái tông môn này, chẳng phải là hết cứu rồi sao?
Hắn còn nhớ rõ trong phần giới thiệu của trò chơi đã nói hàng năm tông môn này ít nhất sẽ gặp một nguy cơ nhỏ, mười năm sẽ gặp một nguy cơ lớn, trăm năm nghe nói còn có một nguy cơ diệt thế, ngàn năm...
Phía sau là dấu ba chấm, nhưng dùng đầu gối để nghĩ thì ai cũng biết thứ đó khẳng định mạnh hơn trăm năm.