Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1027 - Chương 1028

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1028 -

Còn Triệu Toàn thì lo lắng đến mức cả đêm không ngủ, hai hốc mắt thâm quầng, miệng toàn là mụn nước.

Sáng sớm anh ấy đã dậy đi đi lại lại vì lo lắng nhưng lại không tiện làm phiền hai người.

Hoắc Dực Thâm đưa cho anh ấy một cốc nước nóng và ba củ khoai tây nướng: "Ăn xong tôi đưa anh đi một chuyến."

Triệu Toàn liên tục cảm ơn, ăn rất vội.

Mở lời nhờ vả gấu Nga thì không thể đi tay không.

Khương Ninh định đóng gói rau cải cho họ thì nghe thấy tiếng motor từ bên ngoài.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Ivan khập khiễng bước xuống, giọng nghẹn ngào: "Khương, cứu tôi."

Thuốc của Đại bàng hói hoàn toàn không có tác dụng, cái chân của anh ta bị cá sấu cắn, sau mấy ngày uống thuốc không những không hết viêm mà còn bị nhiễm trùng, mưng mủ.

Khương Ninh mở cửa, liếc nhìn cái chân được anh ta băng bó như cái bánh chưng, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: "Vết thương nghiêm trọng như vậy, e rằng phải cắt bỏ mới giữ được mạng."

Ivan sợ đến mức suýt nữa quỳ xuống: "Không được, tôi không thể cắt bỏ."

Nếu cắt bỏ, anh ta sẽ vô dụng và bị cả đội bỏ rơi.

Anh ta hoảng sợ đến mức giọng nói cũng thay đổi: "Khương, cô phải nghĩ cách giúp tôi."

Cô không đảm bảo: "Vào kiểm tra rồi nói tiếp."

Dẫn người vào nhà tuyết, Khương Ninh lật xem các loại thuốc anh ta mang theo: "Thuốc của Đại bàng hói không có vấn đề gì, đều là thuốc giảm đau giảm sưng, hiệu quả có thể không tốt bằng trước tận thế nhưng không đến mức làm hỏng chân."

Ivan cởi băng vết thương ra cho cô xem.

Quả thực đã sưng đỏ và mưng mủ.

Khương Ninh cau mày, nói không nên lời: "Mấy ngày nay anh có ăn thịt nướng và uống rượu không?"

"Sao cô biết?" Ivan ngạc nhiên.

Hừ, người Nga nào mà chẳng thế, không có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào mà dám lái xe tăng băng qua vùng ô nhiễm hạt nhân.

Ăn thịt uống rượu đối với họ chẳng là gì, kiêng cữ là điều không thể.

Không được uống rượu mới là điều đáng sợ nhất!

Khương Ninh kiểm tra vết thương của anh ta, thực ra cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cần cắt bỏ phần thịt thối, khâu lại và dùng thuốc, kiêng cữ nửa tháng là được.

Nhưng nghĩ đến Triệu Toàn ở phòng bên, cô đột nhiên nhập vai thánh diễn sâu: "Anh hồ đồ quá, bình thường bị thương không kiêng khem thì thôi đi, cá sấu mắt đỏ là loài biến dị bị nhiễm virus viễn cổ, răng của chúng mang đủ loại virus, thế mà anh lại ăn thịt nướng ba phần chín, uống rượu như nước...

Cắt bỏ ngay đi, có lẽ còn giữ được mạng, nếu kéo dài thêm nữa e rằng sẽ gây suy đa tạng (*), đến lúc đó thần tiên cũng không cứu được anh."

(*) là tình trạng suy giảm đồng thời ít nhất 2 cơ quan quan trọng của cơ thể, thường xảy ra ở người bị nhiễm trùng máu.

(*) là tình trạng suy giảm đồng thời ít nhất 2 cơ quan quan trọng của cơ thể, thường xảy ra ở người bị nhiễm trùng máu.

Ivan thực sự sợ rồi, nắm chặt tay Khương Ninh: "Khương, cô nghĩ cách đi, chỉ cần giữ được chân cho tôi, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề."

Rượu, thịt hoặc thứ khác đều được.

Khương Ninh rất khó xử, mãi một lúc sau mới nói: "Tôi có một ống thuốc kháng virus, là thứ tôi lấy từ căn cứ quân sự trước khi đất liền bị nhấn chìm, có thể thử cho anh nhưng mà..."

Ivan đã ở Hoa Hạ nhiều năm, sao có thể không hiểu ý cô.

"Cô cứ nói."

"Tôi có thể phẫu thuật cho anh, tiêm thuốc đặc hiệu nhưng anh phải giúp tôi một việc."

Ivan sốt ruột: "Việc gì?"

"Hoa Hạ đã thành lập căn cứ và cử quân nhân ra ngoài tìm kiếm những người còn sống sót, máy bay hôm qua khi bay ngang qua Bắc Cực thì bị hỏng và phải hạ cánh khẩn cấp, phi công hiện đang ở nhà tôi.

Máy bay không thể cất cánh nhưng anh ấy phải nhanh chóng quay về tàu quân đội trên biển, để tàu đến đón những người sống sót ở Bắc Cực về nhà."

Khương Ninh chân thành nhìn anh ta: "Ivan, Hoa Hạ là quê hương sinh ra và nuôi lớn tôi, tôi muốn góp chút sức lực, để đưa hàng trăm người may mắn còn sống sót của Hoa Hạ đang mắc kẹt ở Bắc Cực trở về nhà."

Ivan sửng sốt, mãi một lúc sau mới hoàn hồn.

Anh ta suy nghĩ rất lâu: "Khương, các cô cũng muốn rời đi sao?"

Bình Luận (0)
Comment