Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1041 - Chương 1042

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1042 -

Đám người Nga yêu cầu hai người ở lại mấy ngày, chờ khi hai người nắm vững kỹ thuật rồi hẵng đi.

Mấy ngày liên tiếp, trực thăng đã bay quanh bầu trời Bắc Cực, không biết có bao nhiêu người phải đỏ mắt.

Một ngày mới, Black Hawk từ trên bầu trời bay xuống, vững vàng đáp ở bên ngoài.

Ivan dẫn theo mấy tên gấu Nga rời khỏi máy bay: “Huấn luyện viên Hoắc.”

Rau cải của đám gấu Nga cũng đã nảy mầm, lái trực thăng cũng đã thuần thục. Ivan đi lên ôm mọi người, có cả Đậu Đậu ở trong đó.

Máy bay đã được tra dầu, hơn nữa có thể bay lên từ căn cứ.

Trong lòng Ivan rất không nỡ: “Chúc mọi người lên đường bình an, có duyên gặp lại.”

Lúc chia tay, Khương Ninh chân thành nói: “Ivan, cảm ơn mọi người đã quan tâm đến chúng tôi.”

Đám người Nga tặng máy bay xong cũng không vội rời đi mà muốn ở lại hỗ trợ.

Khương Ninh không ngăn cản, để bọn họ vào nhà khiêng đồ ra giúp.

Container và những thứ không nên xuất hiện đều đã được đưa vào không gian, chỉ còn lại lều vải nén, vải chống nước, quần áo, lương thực, và mấy rương đồ cổ mà Ivan đưa cho.

Nhà tuyết cũng được làm giả, làm gì có container nào để làm góc.

Hành lý đã được đưa lên trực thăng, Hoắc Dực Thâm kiểm tra máy móc, Khương Ninh thì tạm biệt đám gấu Nga.

Có rất nhiều hàng xóm vây xem, trong mắt đều lộ vẻ hâm mộ ghen tị.

Cánh máy bay chuyển động, gió khiến bông tuyết bay tán loạn.

Trực thăng vừa cất cánh, các hàng xóm khác đã lao vào trong nhà.

“Của tôi, tôi đến trước.”

“Con khỉ á, ông đây đã vào trước rồi.”

Mọi người đánh nhau túi bụi, cố gắng tranh cho được căn nhà tuyết sang trọng, ánh mắt của bọn họ đều vô cùng độc ác, hận không thể giết chết người kia.

Ivan đuổi toàn bộ ra ngoài, kiểm tra cẩn thận căn nhà sang trọng.

Trong nhà vẫn còn rất nhiều thứ, có phân cá sấu vẫn chưa đốt, xương đầu ở trong góc phòng, rương di vật văn hóa bị chẻ thành củi, đồ sứ để dùng làm bô tiểu.

Trừ những thứ này ra, cũng không còn gì cả.

Ivan bật cười, nhóm Greff chỉ biết nghi thần nghi quỷ.

Anh ta không những mất đi hai người bạn, mà ngay cả Đậu Đậu xinh đẹp cũng đã bay đi rồi.

Anh ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, Black Hawk đã bay đi từ lâu.

Trực thăng đã bay lên cao sáu trăm mét, bọn họ cúi đầu nhìn vùng băng tuyết bao la.

Đậu Đậu thả năm đứa nhỏ ra khỏi lồng.

Chó đã ngồi quen trên trực thăng, vội vàng an ủi vợ và bọn nhỏ đang hoảng sợ.

Bạch Tuyết hoảng sợ bất an, không ngừng dùng móng vuốt cào cào bên dưới: “Ngao… Hú…”

Thanh âm vô cùng bi thương.

Có lẽ, nó muốn dựa vào cách này để tạm biệt Bắc cực.

Ba đứa nhóc con dựa sát vào người nó, tò mò đưa mắt đánh giá xung quanh.

Vì để an toàn, Đậu Đậu đã mặc xong áo dù, còn lấy dây cột thật chặt đôi vợ chồng chó sói.

Ba đứa con thì được để vào trong lồng, thắt dây xong thì đưa sợi dây cho Khương Ninh.

Để tiết kiệm dầu, Khương Ninh đã cất toàn bộ vật tư vào trong không gian.

Bắc cực rất lớn, may mà tốc độ của Black Hawk rất nhanh, chỉ bay gần một tiếng đã có thể nhìn thấy biển khơi xanh thăm thẳm.

Dọc theo bờ biển, có rất nhiều thuyền bè với hình dáng khác nhau ở đó, còn có các lều vải muôn hình muôn vẻ.

Thuyền bè đến sớm, đã hoàn toàn bị băng tuyết đông lại.

Bọn họ không thể phá băng, chỉ có thể chờ băng tuyết tan đi mới có thể hành động.

Tàu thuyền nào đến trễ, thì dừng ở cách bờ băng rất xa.

Khương Ninh cầm ống nhòm, muốn xem người bình thường sống trong thời tận thế.

Đám gấu Nga cũng rất hào phóng, tra dầu rất đầy đủ.

Hoắc Dực Thâm chỉnh chế độ lái từ tiêu chuẩn sang khẩn cấp, mở những động lực phụ trợ khác, Black Hawk được trang bị đầy đủ có thể bay với tốc độ hai ngàn kilomet.

Chỉ trong hơn một giờ, xung quanh bọn họ đều là đại dương bao la.

Tốc độ bay của trực thăng rất nhanh, Đậu Đậu sợ lục địa chưa nhô lên cao, cô bé luôn dùng ống nhòm để tìm kiếm khắp nơi.

Đi chừng một ngàn kilomet, Khương Ninh mơ hồ nhìn thấy một thứ màu nâu trên mặt biển.

Lục địa!

Bình Luận (0)
Comment