Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1049 - Chương 1050

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1050 -

Thiên nhiên thật kỳ diệu, ngọn núi trọc trước kia vậy mà giờ đây lại mọc ra thứ cỏ dại giống như rong biển.

Không nhiều nhưng đã phát hiện ra ở nhiều chỗ và đang phát triển chậm.

Trong lúc thất thần, từ xa vọng lại tiếng kêu thảm thiết.

Bạch Tuyết đang đuổi ba đứa con đi, không đi thì nhe răng cắn.

Ba đứa nhóc liên tục quanh quẩn nhưng lần nào cũng bị cắn, cho đến khi bị đuổi ra xa mấy cây số.

Vì đứa con, vợ chồng chó sói lại đánh nhau mấy trận, không ai nói với ai, không chỉ chiến tranh lạnh mà còn tuyệt thực.

Có thể thấy, Bạch Tuyết không vui nhưng nó vẫn làm như vậy.

Ba nhóc con kia nhằm lúc nửa đêm lén về, chưa đến cửa nhà đã bị Bạch Tuyết đuổi điên cuồng.

Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết… Khương Ninh bịt tai mình lại.

Á á á, đứa cháu ngoan của bà ơi!

Cứ như thế khoảng một tuần, ba đứa nhóc thực sự bỏ đi rồi.

Bạch Tuyết nhìn mưa như trút nước ngoài cửa sổ, đứng suốt cả ngày, không ăn không uống.

Chó con tiến lên, dùng móng vuốt nhẹ nhàng cào đầu nó.

Mùa đông lạnh thấu xương, hơn nữa kéo dài nửa tháng, bóng dáng của ba nhóc kia vẫn không xuất hiện.

Tuy nhiên, vợ chồng chó sói đã làm lành.

Theo thời gian, Bạch Tuyết lại trở nên hoạt bát, hơn nữa ăn ngày càng nhiều.

Bạch Tuyết đã bình phục, ai ngờ Đậu Đậu lại xảy ra chuyện.

Từ khi ba con chó sói con rời đi, cô bé ngày càng trở nên im lặng, đã có mấy lần xào rau bị cháy.

Thường xuyên ngồi trên tảng đá, nhìn về phương xa ngẩn ngơ, nửa ngày không hoàn hồn.

Lúc đầu, Khương Ninh tưởng cô bé nhớ ba nhóc chó sói, sau mới phát hiện là đang thả hồn đi đâu.

Suy nghĩ đắn đo, cô vẫn nói với Hoắc Dực Thâm.

Cô đã hỏi nhưng Đậu Đậu chỉ cười: "Chị dâu, em không sao đâu."

Hoắc Dực Thâm cũng hỏi, câu trả lời vẫn như vậy nhưng thời gian cô bé ngẩn người ngày càng nhiều.

Không còn trồng rau tưới nước, cũng không cho gia cầm ăn nữa.

Thấy cô bé lại ngồi trên tảng đá ngẩn người, Hoắc Dực Thâm đi đến ngồi xuống bên cạnh.

Anh nhẹ nhàng vuốt đầu cô bé: "Có chuyện gì không thể nói với anh trai?"

Đậu Đậu hoàn hồn, cố nặn ra một nụ cười: "Anh trai, em không sao."

"Không coi anh là anh trai nữa à?" Hoắc Dực Thâm vỗ vai cô bé: "Anh đã hứa với bố mẹ sẽ chăm sóc tốt cho em, hơn nữa chị dâu cũng rất lo lắng cho em."

Đậu Đậu im lặng không nói.

Hoắc Dực Thâm ngồi bên cạnh cô bé.

Đợi rất lâu, Đậu Đậu mới lí nhí: "Ba nhóc kia đi rồi."

Hoắc Dực Thâm tưởng cô bé nhớ ba nhóc con, vừa định an ủi vài câu thì đột nhiên ý thức được điều gì đó: "Đậu Đậu, em cũng muốn đi sao?"

Đậu Đậu không trả lời trực diện, mà nhìn về phía mảnh đất trồng rau và chuồng gia cầm không xa: "Anh trai, em tưới nước trồng rau, nuôi giòi cho gia cầm ăn, làm những việc này thực sự có ý nghĩa không?"

"Sao lại không có ý nghĩa?"

"Chúng ta thiếu rau cải và thịt sao?" Đậu Đậu hỏi ngược lại: "Rau cải trồng được, gia cầm nuôi lớn, chúng ta sẽ ăn sao?"

Tất nhiên là không, một là sợ không an toàn, hai là thực sự không thiếu.

Hoắc Dực Thâm ngẩn người, không biết trả lời như thế nào.

Đậu Đậu nói không nên lời: "Những gì em làm, đều không có ý nghĩa gì cả."

Anh trai chị dâu hết lòng ủng hộ, chỉ vì sợ cô nhàn rỗi buồn chán.

Hoắc Dực Thâm im lặng một lát: "Đậu Đậu, em muốn gì?"

Đậu Đậu nhìn về phương xa: "Anh trai, em muốn ra ngoài ngắm nhìn thế giới bên ngoài, anh đồng ý không?"

Tất nhiên là anh không đồng ý!

Đậu Đậu không nói gì nữa, ngẩn ngơ nhìn về phương xa.

Cô bé cảm thấy có một thứ vô hình đang trói buộc mình, muốn vùng vẫy nhưng lại bất lực, rất ức chế và đau khổ.

Hoắc Dực Thâm cũng không nói gì nhưng có thể cảm thông sâu sắc.

Buổi tối, Đậu Đậu ăn cơm xong thì về phòng.

Hoắc Dực Thâm rửa bát dọn dẹp bếp.

Tắm xong về phòng, Khương Ninh hỏi thăm chuyện của Đậu Đậu: "Anh hỏi rồi chứ?"

Hỏi rồi nhưng không có cách giải quyết.

Tận thế không phải chuyện đùa, Hoắc Dực Thâm không thể để Đậu Đậu ra ngoài ngắm nhìn thế giới.

Biết được tâm sự của Đậu Đậu, Khương Ninh cũng im lặng, một lúc sau mới lên tiếng: "Đậu Đậu có thể bị trầm cảm rồi."

Bình Luận (0)
Comment