Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1082 - Chương 1083

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1083 -

Hoắc Dực Thâm chăm chú lắng nghe nhưng mãi không thấy cậu ba nhà họ Dung mở miệng, bèn chủ động hỏi: "Sau khi bọn tôi rời đi, căn cứ Hoa Thành phát triển thế nào?"

Cậu ba nhà họ Dung hơi ngẩn ra: "Khá tốt, không lâu sau đã bắt đầu lấp biển xây đảo, sau đó có lần tôi đến bệnh viện khám bệnh, giáo sư Mã còn hỏi thăm tin tức của hai người.

Chị và anh đều là nhân tài mà căn cứ coi trọng, chủ nhiệm Tưởng thỉnh thoảng lại thở dài tiếc nuối, nói rằng lúc hai người ra ngoài thì hoặc là gặp phải cướp biển, hoặc là tàu ngầm bị hỏng, phần lớn là dữ nhiều lành ít, trời ghen tài.”

Ánh mắt Hoắc Dực Thâm sâu thẳm: "Cậu tin không?"

Cậu ba ôm giày, mệt mỏi dựa vào tường, có chút vẻ lưu manh buông thả: "Anh rể, sau này tôi đói có thể đến ăn chực không?"

"Đói thì cứ đến."

Nhận được lời hứa của anh rể, cậu ba nhà họ Dung vẫy tay chào tạm biệt.

Đóng cửa sân lại, Hoắc Dực Thâm trở về phòng, suy nghĩ: "Muốn xây nhà kính bằng kính thì cách ít khiến người ta nghi ngờ nhất là làm người nhặt rác."

Khương Ninh không phải chưa từng nghĩ đến: "Phạm vi tám trăm nghìn kilomet xung quanh đây đều đã được người ta tìm kiếm hết rồi."

"Có một nơi, ít người tìm lắm."

Khương Ninh bừng tỉnh: "Đại dương."

Người may mắn còn sống sót không có công cụ, mà quân đội lại bị hạn chế nhiên liệu.

Trên biển mênh mông xuất hiện một con tàu ma chở theo vật tư thì cũng không quá đáng chứ?

Một là không ăn cắp của quân đội, hai là thân phận của Cố Đình Lâm ở đó, ai dám dễ dàng nghi ngờ mà điều tra cô chứ.

Phải làm, phải làm ngay, ngày mai lên đường.

Thảo luận xong chuyện chính sự, Khương Ninh nhắc đến cậu ba nhà họ Dung, trong lòng không chắc lắm: "Anh nói xem tối nay cậu ta đến đây có ý gì?"

Hoắc Dực Thâm xoa xoa lông mày: “Ôm đùi."

Khương Ninh cau mày: "Muốn uy hiếp em?"

"Cậu ba nhà họ Dung là người thông minh, nếu thật sự muốn tính kế cô lập thì ở căn cứ thành phố Hoa cậu ta đã không cố ý nhắc nhở."

Tình nghĩa thì có nhưng dù sao cũng xuất thân từ gia đình kinh doanh, nói gã ta không có chút ý nghĩ nào thì tuyệt đối không thể.

Bí mật của Khương Ninh giống như một đĩa thịt kho tàu, còn cậu ba nhà họ Dung thì đã đói suốt ba ngày ba đêm.

Gã ta dựa vào tình nghĩa mà nhịn được một lần cám dỗ nhưng có thể nhịn được bao nhiêu lần?

Cho dù gã ta có thật sự nhịn được thì anh cả và cháu gái gã ta có nhịn được không?

Nếu cả đời này không bao giờ gặp lại thì muốn tìm cách cũng không tìm được người.

Nhưng đĩa thịt kho tàu không chỉ ở ngay trước mắt, mùi thơm còn xộc thẳng vào mũi, quả thực là dụ người ta phạm tội.

Hoắc Dực Thâm không muốn nói xấu cậu ba nhà họ Dung nhưng trong tận thế thì không thể không phòng ngừa.

"A Ninh, cậu ba nhà họ Dung là một mối họa ngầm, hoặc là giết cậu ta, hoặc là biến cậu ta thành người của mình."

Khương Ninh không phải không nghĩ đến nhưng không muốn nghĩ sâu, ngày nào cũng chị chị em em, nói không có tình cảm thì đến bản thân cô cũng không tin.

Nhưng lời này do Hoắc Dực Thâm nói ra, ít nhiều cũng khiến cô có chút kinh ngạc.

Nhưng thật sự để cô ra tay thì cô lại có chút không nỡ, quan trọng nhất là… Tên con cháu nhà giàu kia khá là ranh mãnh, ai dám đảm bảo gã ta không nói bí mật cho người khác hoặc âm thầm giấu một tay?

Chỉ sợ một hòn đá ném xuống sẽ làm dậy sóng ngàn trùng.

Một lúc sau cô vẫn chưa đưa ra được quyết định, đau đầu nói: "Anh thấy thế nào?"

Hoắc Dực Thâm suy nghĩ một chút: "Cho đến hiện tại, cậu ta vẫn khá là trọng tình nghĩa, hơn nữa còn có tâm lý sùng bái kẻ mạnh, muốn bám đùi cũng không có gì đáng trách.

Muốn tạo thần thì cần có người giúp, tương lai những người nghi ngờ sẽ ngày càng nhiều, giết từng người một thì không khả thi.

Trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Thay vì để một ngày nào đó cậu ta phản bội, thậm chí còn oán hận chúng ta thì không bằng kéo cậu ta vào để ràng buộc lợi ích.”

Bình Luận (0)
Comment