Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1092 - Chương 1093

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1093 -

Khương Ninh hơi ngạc nhiên, không ngờ bà ấy còn có thể suy nghĩ chu toàn như vậy.

Bị Khương Ninh nhìn thấu, Thư Tuyết Tình cười trừ: "Quân đội không phức tạp như bên ngoài nhưng thân phận của ba cháu đặc biệt, động một cái là ảnh hưởng đến cục diện ngay.

Lúc đó tôi nóng ruột không biết phải làm sao, muốn tìm Đậu Đậu giúp đưa ba cháu đến bệnh viện, vừa hay lại gặp bạn cháu đến.

Cậu ta nhắc một câu, tôi mới lén giấu nhẹm chuyện này đi, chỉ nói với bên ngoài là ba cháu bị cảm."

Tầm nhìn khác nhau, cách quan sát một sự việc cũng khác nhau.

Người bạn trong miệng bà ấy, hẳn là cậu ba nhà họ Dung.

Quân đội là một xã hội khép kín, cho dù kỷ luật nghiêm minh nhưng chỉ cần là con người đều sẽ có tư lợi và mâu thuẫn riêng.

Quân đội phía Nam là do Cố Đình Lâm thành lập và dẫn dắt, ngay từ đầu ông đã mang quân hàm thủ trưởng do quốc gia trao tặng, quân đội cũng là do chính ông tuyển chọn và bồi dưỡng.

Có ông trấn giữ, cho dù dưới trướng có những kẻ tâm tư bất chính có ý đồ riêng cũng đành phải nhẫn nhịn, phục vụ cho mục tiêu và lợi ích chung.

Nhưng nếu ông ngã xuống thì sao?

Ai mà không muốn tiến thêm một bước?

Thằng ba sẽ tâm phục khẩu phục lão nhị, hay lão nhị sẽ dung túng cho thằng ba làm càn?

Lòng người không tàn nhẫn thì địa vị không vững chắc.

Nếu Khương Ninh không xuất hiện, Cố Đình Lâm cứ thế mà ra đi, đãi ngộ của Thư Tuyết Tình với tư cách là vợ goá của thủ trưởng cũng sẽ không tệ.

Nhưng bây giờ Cố Đình Lâm có thêm con gái con rể, lại còn mang theo một lượng lớn vật tư xuất hiện, cho dù Khương Ninh không có tham vọng nhưng bọn họ thật sự sẽ không suy nghĩ nhiều sao?

Từ việc Thư Tuyết Tình khổ sở chờ đợi Cố Đình Lâm hai mươi năm, không khó để nhận ra bà ấy là người coi trọng tình cảm.

Ngoài công việc ra thì chỉ có Cố Đình Lâm, thế giới của bà ấy không phức tạp, vậy nên bà ấy cũng không cảm nhận sâu sắc được sự phức tạp và tàn nhẫn của lòng người dưới tận thế thiên tai.

Bà ấy không sai nhưng giờ đây Cố Đình Lâm đã nhập viện, giấy không gói được lửa.

Một khi bọn họ nảy sinh tâm tư không nên có thì không thể nào kìm nén được nữa.

Cho dù Khương Ninh kịp thời quay lại, kéo Cố Đình Lâm từ quỷ môn quan trở về thì quân đội này cũng đã biến chất.

Bất kể là đối với kế hoạch thần thánh hóa Khương Ninh hay đối với việc quản lý sau này của Cố Đình Lâm thì chắc chắn đó không phải là chuyện tốt.

Khương Ninh thở dài, không ngờ một tay mơ ất ơ như cậu ba nhà họ Dung đến lúc hoạn nạn lại nhờ cậy được rồi.

"Ừm, đợi mọi chuyện qua đi, tôi sẽ mời cậu ta ăn cơm để cảm ơn."

Đợi Thư Tuyết Tình rời đi, Khương Ninh vào phòng truyền nước cho Cố Đình Lâm, massage huyệt đạo, châm cứu, v.v…

Làm xong mọi thứ cũng thì đã trôi qua một nửa ngày.

Thư Tuyết Tình trưa về thăm, thấy tình hình của Cố Đình Lâm đã ổn định lại vội vàng trở về với công việc bận rộn ở bệnh viện.

Buổi chiều, quả nhiên có người đến thăm.

Không phải nhóm lãnh đạo cấp cao của căn cứ, mà là thư ký Hà.

Vài ngày trước, anh ta đi thị sát cùng Cố Đình Lâm, sau khi bị mưa tạt cũng ngã bệnh.

Sốt cao nôn mửa đau nhức toàn thân nhưng tương đối trẻ nên sức khỏe tốt hơn, coi như đã chống đỡ được.

Bệnh chưa khỏi hẳn, thư ký Hà cơ thể suy nhược không có chút sức sống nào, vừa xuống giường đã cố gắng tới: "Đồng chí Khương, tình hình của thủ trưởng thế nào?"

Khương Ninh mời anh ta vào nhà: "Đã ổn định rồi, vẫn phải tiếp tục điều trị."

Anh ta là thư ký của Cố Đình Lâm, không có gì phải giấu giếm, ấp úng ngược lại dễ khiến người ta nghi ngờ, vì vậy cứ thoải mái cho vào xem.

"Khi nào thì thủ trưởng tỉnh lại?"

Viêm phổi thay đổi quá nhanh, Khương Ninh không nắm chắc tuyệt đối nhưng thời điểm quan trọng không thể để lộ ra, giả vờ bình tĩnh nói: "Bất cứ lúc nào cũng có thể."

Sau đó lại quan tâm hỏi: "Nghe nói thư ký cũng bị bệnh, bây giờ thế nào rồi?"

Thư ký che miệng ho, thở gấp nói: "Đỡ hơn nhiều rồi."

Bình Luận (0)
Comment