Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1199 - Chương 1200

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1200 -

Người canh gác nhảy xuống khỏi chỗ đất cao: “Có nguy hiểm, chạy nhanh.”

Đám Khương Ninh còn nghĩ là bị Đại bàng hói phát hiện, vội vàng cầm vũ khí để ở bên cạnh.

“Là kiến hành quân.”

Người canh gác chạy về phía Hummer, vội vàng phát động: “Kiến hành quân ăn thịt người.”

Kiến hành quân, còn gọi là kiến quân đoàn, không những bay nhanh, mà số lượng còn vô cùng lớn.

Chúng bình thường sẽ tạo thành một đội quân lớn để săn mồi, khi gặp được con mồi thì sẽ dùng hàm xé nát con mồi ra, chúng rất giỏi phân công hợp tác, trong khi tìm kiếm con mồi, kiến hành quân có cơ thể to lớn sẽ đứng ở gần đội quân kiến hành quân để bảo vệ đội quân.

Bầy kiến hành quân đông nghìn nghịt chỉ trong nháy mắt đã có thể nuốt chửng động vật lớn, chỉ để lại bộ xương trống rỗng.

Từ trước đến nay Khương Ninh chưa từng tận mắt nhìn thấy kiến hành quân, nhưng vẫn từng nhìn thấy ở trong phim ảnh và chương trình truyền hình, thật sự giống như gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Tất cả lập tức hoảng loạn sợ hãi, cầm lấy vũ khí chạy lên xe.

Hoắc Dực Thâm nhanh chóng lên xe, Khương Ninh cất đồ vào không gian rồi chui vào ghế phụ.

Các thành viên đều xuất thân từ bộ đội đặc chủng, hành động không có trở ngại gì.

Hai chiếc xe Hummer nhanh chóng khởi động, chiếc xe này của Khương Ninh gần ba người đang điên cuồng chạy đến, lái về phía bọn họ.

Kiến hành quân thật sự không có thiên địch (*), tốc độ sinh sôi nảy nở lại rất nhanh, nghe nói trong thời gian đóng quân, kiến chúa trung bình một ngày đẻ được 1000 quả trứng.

(*) Thiên địch là các loài động vật được sử dụng để diệt trừ các sinh vật gây hại, bảo vệ mùa màng một cách tự nhiên.

Chỉ nghĩ thôi cũng khiến da đầu tê dại.

Khương Ninh lấy bình ga và bột ớt ra, phát cho đồng đội.

Xe chạy rất nhanh, Hoàng Mậu mở cửa xe ra, hét to với nhóm ba người đang điên cuồng chạy: “Nhảy lên.”

Vì thế, từng người chớp lấy cơ hội nhảy lên.

Đàn kiến hành quân đông nghìn nghịt chỉ cách bọn họ vài mét, không ngừng từ bốn phương tám hướng bao vây bọn họ.

Chúng nhiều vô tận, không ngừng nổi lên từ mặt đất, giống như làm ảo thuật vậy.

Ba người chen vào xe, đau đớn kêu lên.

Không cần nói cũng biết bị cắn rồi.

Hoàng Mậu bịt lại mũi miệng, xịt khắp người bọn họ.

Đồng thời, các thành viên cũng ném bột ớt ra ngoài xe, ngăn chặn bước đi về phía trước của bọn chúng.

Khí ga làm cay mắt cay mũi, mắt của Khương Ninh chịu không nổi, vội vàng mở quạt thông gió.

Ba người mang đến mười mấy con kiến hành quân, nhưng rất nhanh đã bị các thành viên đè chết.

Hai xe chạy như bay về phía trước, chạy được hơn mười mấy cây số, xác nhận không có kiến hành quân mới dừng xe lại để thở dốc.

May là hôm nay có Hummer, còn có bột ớt và gas phòng thủ, nếu không thì đã trở thành thức ăn bị kiến hành quân gặm gần như không còn gì.

Nghĩ lại cả người lại toát mồ hôi lạnh.

Xét về mọi mặt thì chị Ninh uy vũ mà!

Hoàng Mậu bị cắn hai phát, máu tươi chảy ra, miệng vết thương đau tê dại, cảm giác bỏng rát rất lớn.

Cậu ấy đau đến nghiến răng nghiến lợi: “Sao các anh lại trêu chọc phải chúng vậy?”

Ba người nghĩ lại còn rùng mình: “Bọn tôi có biết đâu, bọn tôi vừa đi tiểu xong đã thấy chúng nó điên cuồng trồi lên khỏi mặt đất.”

Đã đủ cảnh giác rồi, nhưng làm gì có ai lúc giải khuây lại nhìn chằm chằm vào mặt đất, đợi đến khi nhận ra có gì không đúng thì đã muộn rồi.

May là chạy nhanh, nếu không có lẽ đã đoạn tử tuyệt tôn rồi.

A, đau đau đau!

Có vài chỗ đặc biệt bị cắn, nhưng đánh chết cũng không dám nói!

Khương Ninh đưa hộp y tế để bọn họ tự xử lý vết thương.

Bến dưới vùng đất hoang không biết còn có cái gì, tất cả mọi người không dám lơ là, càng ngày càng trở nên đề phòng.

Buổi tối không dựng lều, ngủ ở trong xe.

Khương Ninh rải bột đá vôi, hùng hoàng và bột ớt ở xung quanh xe đề phòng rắn, côn trùng, kiến tấn công vào ban đêm.

Đồng thời các thành viên thay nhau trực đêm.

Buổi tối ngủ khá ngon, ngày hôm sau trời vừa hửng sáng thì cả đoàn lên đường ngay.

Trên đường gặp một nhóm người sống sót, bọn họ từ xa đã nhìn thấy xe bọc thép của Đại bàng hói, sắc mặt lập tức thay đổi, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Chà, có vẻ Đại bàng hói vẫn khiến người ta phải sợ hãi.

Điều này cũng khiến tiểu đội đặc biệt mặc bộ đồ này bớt đi rất nhiều việc.

Khoảng giữa trưa, chiếc xe dẫn đầu ở đằng trước có phát hiện mới, phía trước có nơi trú ẩn của quân đội Đại bàng hói.

Bình Luận (0)
Comment