Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1227 - Chương 1228

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1228 -

Những chuyện này Khương Ninh đã từng trải qua, cô tin chắc Vu Nhân cũng đã từng gặp phải, hơn nữa tình cảnh còn khó khăn hơn.

Sau khi trở về bên cạnh ba mẹ, tinh thần thoải mái hơn nên có rất nhiều vấn đề lập tức lộ ra.

Có mấy lời, Khương Ninh cũng không tiện nói: “Cô đừng sốt ruột, cứ từ từ thôi, bình thường ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn, đừng để cô ấy gặp phải chuyện gì bế tắc. Đợi đến khi cô ấy điều chỉnh tâm lý được rồi thì lại tìm việc gì đó để cô ấy bận rộn là được.”

Bà Vu là người thông minh, chỉ cần suy nghĩ một chút cũng có thể đoán được con gái mình đã trải qua những chuyện gì.

Tim bà ấy như bị bóp nghẹn, hận không thể che mưa chắn gió cho con gái của mình.

“A Ninh, Tiểu Nhân nó… Cực khổ quá.” Mắt bà Vu đỏ hoe: “Anh nó đã không còn, cô thật sự không thể để mất Tiểu Nhân, cháu giúp cô nghĩ cách gì được không, để nó mau khỏe.”

Khương Ninh chỉ có thể gật đầu: “Cháu sẽ cố gắng.”

Cô về nhà phối ba thang thuốc, có tác dụng an thần và bồi dưỡng cơ thể, uống xong thì quay lại tái khám.

Ở bên kia, Vu Trường Chinh và Cố Đình Lâm bàn việc công xong, lại cảm thán nói: “Lão Cố, lần này may mà có A Ninh, nếu không Tiểu Nhân đã không còn mạng để về.”

“Tôi cũng là người chứng kiến Tiểu Nhân trưởng thành, nó cũng như con gái tôi vậy.”

Cố Đình Lâm dịu dàng nói: “Chưa kể, nếu như không có cậu hết lòng giúp đỡ, công việc của Dực Thâm và A Ninh cũng không thể thuận lợi như vậy. Đừng lo quá, để Tiểu Nhân gặp nhiều người trẻ tuổi một chút thì sẽ từ từ ổn thôi.”

Bọn họ làm việc với nhau đã mấy chục năm, chỉ cần một ánh mắt một câu nói, đã có thể hiểu được ý của người kia rồi.

Lão Cố đã nói như vậy thì Vu Trường Chinh cũng an tâm.

Sau khi tiễn người nhà họ Vu về, hai ba con Khương Ninh lại ngồi xuống tâm sự.

Khương Ninh cũng không giấu giếm, cô kể hết mọi chuyện trong chuyến đi lần này, nhất là chuyện xuất hiện vùng đất mới.

Hoàn cảnh sống ở vùng đất mới rất tệ nhưng diện tích rất lớn, người sống sót chắc hẳn cũng sẽ rất đông, quan trọng là ở đó là nơi đóng quân của đám Đại bàng hói nhưng cụ thể có bao nhiêu người thì cô không biết.

Điều khiến Khương Ninh đau đầu là mỏ dầu lộ thiên.

Đám Đại bàng hói đúng là con cưng của ông trời.

Nhóm Trương Siêu, Lục Vũ đã lưu lạc ở vùng đất mới đó được mấy năm, mặc dù hoàn cảnh sống tồi tệ, nhưng dường như tài nguyên khoáng sản rất phong phú.

Chỉ cần có con người thì cho dù hoàn cảnh có tồi tệ hơn nữa cũng có thể thay đổi.

Tài nguyên khoáng sản phong phú cũng nghĩa là chỉ cần đám Đại bàng hói trụ vững rồi thì chũng sẽ có thể dang rộng đôi cánh lần nữa.

Nhưng dù có lo lắng cũng vô dụng, mình phải mạnh mẽ thì mới không thấy sợ nữa.

Nhưng cô vẫn nói ra mấy chuyện được sắp xếp ở bến tàu, không ngờ đám Đại bàng hói bị đâm sau lưng mà thực lực vẫn còn mạnh như vậy. May mà trước đó cô đã phá hủy căn cứ của đám Đại bàng hói giả ở Bắc Cực, nếu không một khi đám Đại bàng hói thật tìm được, e rằng sẽ như hổ mọc thêm cánh.

Vật tư quan trọng đều ở trong không gian của cô, nhưng tàu sân bay và tàu vận chuyển cô lại không thể dời đi, chắc hẳn là đám gấu Nga cũng đã chế tạo được rồi.

Cố Đình Lâm biết tình trạng hiện tại của đám Đại bàng hói, ông cũng rất hài lòng, nền tảng của thành phố Phượng cũng đã là của quân đội phía Nam, tính ra cũng không hề thua kém.

Nhưng bốn người bạn về cùng cô lại càng đáng để bàn bạc hơn.

Lúc còn ở căn cứ quân đội phía Nam, vì muốn hiểu rõ hơn về Khương Ninh, nên ông đã cho người tìm hiểu về bốn người kia.

Ban đầu thì ông vẫn thấy bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng trong thiên tai lại càng ngày càng mạnh hơn, có lẽ là vì người và động vật khác nhau, đối mặt với thiên tai lại trở nên vững vàng hơn, bộc lộ khả năng mà trước giờ mình không có.

Nhưng Cố Đình Lâm rất cẩn thận: “Các con đã tách ra mấy năm rồi, con vẫn có thể hiểu được bạn mình chứ?”

Bình Luận (0)
Comment