Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1250 - Chương 1251

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1251 -

Có thể khoe khoang nhưng đừ khoác lác quá nhiều nếu không thì đúng là dễ làm mất mặt người khác.

Cậu ba nhà họ Dung tự tin nói: "Chị yên tâm đi, tôi không ngu như vậy. Thành phố Phượng có thể có được như hôm nay đến cùng là nhờ công lao của ai thì mọi người đều hiểu rõ."

Sáu vị tướng sắp mở rộng lãnh thổ nên trong lòng mỗi người đều biết bọn họ muốn lấy tài nguyên của ai.

Tất cả bọn họ đều là những con cáo ngàn tuổi nên chắc chắn thông minh và hiểu rõ tình hình chung hơn sư trưởng Tiêu nhiều.

Bọn họ không chỉ không dám làm mất lòng Khương Ninh mà còn phải dựa vào cô lúc sau, chưa tranh nhau cưng chiều là còn may rồi.

Có lẽ lúc này trong lòng sư trưởng Tiêu cũng đang tràn đầy hối hận.

Đừng nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc đàm phán quân sự, quan trọng là đàm phán với ai, thành phố Phượng vừa làm cho Đại bàng hói phải tức giận quay về nên chắc chắn địa vị của nó đã được xác lập ổn.

Căn cứ hay nhóm người nào có âm mưu gì thì phải cân nhắc trước xem mình có đủ năng lực hay không.

Bộ quân đội rất hài lòng, còn cố ý tổ chức tiệc ăn mừng.

Cậu ba nhà họ Dung - trưởng nhóm thư ký đang chụp ảnh gần đó, gã ta cố gắng chụp những bức ảnh xinh đẹp nhất cho chị mình để sau này có thể in vào sách giáo khoa hoặc treo trong viện bảo tàng.

Chị gái duy nhất của gã ta nhất định phải xinh đẹp kiểu 360 độ không góc chết.

Trên bàn tiệc, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm thoải mái giao tiếp với các bậc cha chú.

Sư trưởng Tiêu công khai thọc gậy bánh xe trước mặt mọi người, ông ta muốn Vu Trường Chinh thả người: "Anh Vu, tôi và anh đã là cộng sự hơn mười năm rồi sao anh có thể chiếm hết việc tốt được đúng không? Chia sẻ cho tôi một cái được chứ?"

"Anh Tiêu, thế này là anh đang phá tôi rồi, rõ ràng anh đang cướp nền tảng của tôi, chúng tôi nỗ lực làm việc ở phía trước, mấy người đều được hưởng lợi..."

Có người mở đầu nên có những ông lớn khác cũng hùa theo, hai người trở thành một khối bánh thơm.

Khương Ninh cũng không coi là thật, bọn họ chỉ đang nịnh nọt mà thôi.

Nhưng sự biến đổi này hoàn toàn khác so với lúc ban đầu.

Bọn họ không chỉ đồng ý với thân phận của Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm mà trong lòng cũng đã chấp nhận và thay đổi.

Sư trưởng Tiêu chỉ có thể nghẹn lại trong lòng, mặt ngoài ông ta vẫn rất chu đáo: “Cháu gái à, thành phố Phượng mới có được như ngày hôm nay thì công lao của cháu là rất lớn…”

"Chú Tiêu khen nhầm rồi." Khương Ninh không cho ông ta có cơ hội, cô dùng vẻ mặt khiêm tốn nói: "Nhà cao phải xây lên từ mặt đất, nhân tài ẩn dật tập trung ở núi cao, sở dĩ thành phố Phượng được như ngày hôm nay không thể bỏ qua sự nỗ lực và mồ hôi của mọi người, đặc biệt là sự cống hiến tận tụy của của các chú các bác, toàn bộ người dân của thành phố Phượng đều nhìn thấy điều này và ghi nhớ trong lòng.

Mọi người là ánh sáng dẫn đường, cháu chỉ là một người trẻ nên phải chăm chỉ học tập, hy vọng các chú các bác sau này có thể chỉ dẫn cháu nhiều hơn.

Cháu xin kính các chú các bác ạ. "

Người trẻ nên kiêu ngạo nhưng trong lòng cũng phải biết kính sợ.

Các cựu chiến binh nghe vậy thì cảm thấy thoải mái nên mọi người đều mỉm cười: "Mấy đứa mới là niềm hy vọng của thành phố Phượng, là những người sẽ truyền thừa nền văn minh Hoa Hạ, chỉ cần mấy đứa hiểu rõ trong lòng thì chúng ta yên tâm rồi."

Tiệc xong, Khương Ninh ở nhà nghỉ ngơi.

Cô chuẩn bị hai phần vật tư để cậu ba nhà họ Dung đưa cho Thiên Minh và cục trưởng Lăng.

Thuốc men và những nhu yếu phẩm thường ngày cho người trung niên và người già sử dụng, cả hai người đều là kiểu người cho đi nhưng không bao giờ đòi hỏi điều gì.

Khương Ninh hy vọng bọn họ có thể sống thoải mái một chút để có thể phục vụ thành phố Phượng tốt hơn.

"Tôi thường xuyên đi vắng. Nếu bọn họ gặp khó khăn gì trong cuộc sống hay công việc mà cậu có thể giúp đỡ thì cố gắng giúp."

“Chị yên tâm đi, chuyện đó cứ giao cho tôi.”

Khương Ninh tin gã ta mới là lạ, không phải cô có ý trách móc gì mà là gã ta thực sự quá bận rộn.

Công việc của thư ký nhìn thì có vẻ thoải mái nhưng thực tế lại rất bận rộn, đặc biệt là trong các cơ quan quân đội, không phải ai cũng có thể làm được công việc này, đã vậy gã ta còn phải phục vụ cho cô bất cứ lúc nào cô cần.

Bình Luận (0)
Comment