Chủ yếu là do vợ mình muốn làm, hắn ta cũng không cản được.
Tận thế thiên tai, không phải ai cũng có vợ, hắn ta nhất định phải luôn ở bên cạnh vợ mình, không thể để Mỹ Lệ bị người khác ức hiếp.
Khương Ninh bật cười, có thế nào thì cũng yêu vợ như trước.
Đã rất trễ rồi, cô đứng dậy chào tạm biệt: “Tôi về nhà trước, hôm khác tôi mời cậu và Tần Xuyên đến ăn cơm.”
Tên mỏ nhọn vui vẻ, tiễn chị và chó đến ven đường.
Khương Ninh cảm thán, không ngờ Tần Mục vì yêu mà trở nên kích động như vậy.
Cô lại suy nghĩ, Đậu Đậu thật dễ nuôi.
Khương Ninh đã đi được ba tháng, ba đứa nhỏ mới sinh đã quên mất bà Khương rồi, chúng nó nhe răng gầm gừ với cô, cuối cùng lại khiến ba ruột dạy dỗ một trận, lúc này mới yên tĩnh trở lại.
Ba ruột cắn cổ tụi nó kéo đến, để cho con sen đánh thoải mái.
Khương Ninh cũng đánh vào mông mấy đứa nhỏ một cái thật, Cola lại lập tức căng thẳng, vội vàng đưa chân muốn ngăn lại.
Ừm, kỹ năng diễn của chó càng ngày càng tốt.
Nhà bên cạnh không khóa cửa, cô ở trong nhà gây tiếng động lớn như vậy, nhà ở bên cạnh cũng biết ai về.
Thư Tuyết Tình vội vàng xuống bếp, cho hai người trứng gà luộc.
Lúc hai người đang ăn lót dạ, bà ấy lặng lẽ vào phòng gọi điện thoại vô tuyến: “Lão Cố, A Ninh về rồi, anh về nhanh lên, đừng để con bé nó phát hiện anh lại tăng ca.”
Việc ở trong tay cũng ổn rồi, Cố Đình Lâm không dám về trễ.
Ông ấy lặng lẽ đi vào sân, không ngờ chó đã hào hứng chạy đến đó: “Gâu.”
Ông ấy bị con gái bắt tại trận.
Khương Ninh còn làm gì được đây? Đương nhiên là tha thứ cho ông ấy.
Hai ba con cô ngồi ăn khuya.
Khương Ninh báo một tin vui không báo tin buồn, cũng không nhắc đến việc gặp cá mái chèo bị nhiễm phóng xạ.
Trước khi lên bờ, thùng lưu trữ đã được mở ra.
Trong đó đều là những ổ cứng di động được đóng gói rất cẩn thận, bên trong có các loại thiết kế khoa học kỹ thuật và tài liệu tham số của hàng không vũ trụ, vệ tinh, tên lửa vân vân, những thiết kế và giả thuyết tân tiết liên quan đến quân sự, tóm lại tất cả đều là hình ảnh khoa học kỹ thuật và tài liệu giảng dạy của các nghề.
Có xe giường tiên tiến, trung tâm gia công số, máy tiện, máy mài vân vân.
Còn có dụng cụ thăm dò tân tiến, máy dò tìm mỏ dầu, kim loại, mỏ sắt vân vân.
Rất nhiều thứ có lẽ bây giờ không dùng được, nhưng với nền văn minh không nghiệp hơn một trăm năm, chắc chắn sẽ có chỗ dùng cho việc xây dựng trong tương lai.
Có những thứ này, thành phố Phượng sẽ như phượng hoàng bay lên trời.
Cố Đình Lâm rất vui vẻ, nhưng cũng không muốn thảo luận về những thứ này.
“A Ninh, dì Thư của con có nói với con chưa, có cô gái nhờ vào việc chữa trị đã mang thai được rồi.”
Khương Ninh giật mình: “Đây là chuyện tốt.”
Văn minh nhân loại, cần tiếp tục phát triển.
Vấn đề sinh sản, cũng là vấn đề quan trọng mà cán bộ cấp cao cần phải cân nhắc đến.
Sau hơn nửa năm điều trị và cân bằng các loại dinh dưỡng, phụ nữ đã thành công mang thai được hơn một tháng.
Chuyện này rất náo động ở thành phố Phượng, những phụ nữ khác muốn sinh con xem như đã có hy vọng, bây giờ cô gái đang mang thai đang được phụng dưỡng, được các bác sĩ và những người có chuyên môn chăm sóc trong bệnh viện, hy vọng đứa bé có thể được thuận lợi sinh ra.
Một sinh mạng mới, mang theo niềm hy vọng.
Đáng để cho cô trả giá suốt hai đời.
“A Ninh, con và Dực Thâm cũng không trẻ nữa, trước kia vì thiên tai nên không thể có con, nhưng bây giờ hoàn cảnh đã dần ổn định lại, điều kiện chữa bệnh cũng tốt, nếu vị trí bào thai không đúng hoặc khó sinh, bác sĩ đều có phương án giải quyết.
Dựa vào điều kiện và năng lực hiện tại của hai con, nuôi dưỡng một đứa trẻ cũng không thành vấn đề.
Nếu như hai con muốn sinh thì phải tranh thủ thời gian.”