Bước vào phòng thay đồ rộng lớn, chắc chắn không có camera, Khương Ninh đưa chiếc quần bơi cho anh: “Anh mặc cái này, tôi vào không gian thay đồ.”
Hơi nóng quá nhiều, trong chốc lát đã khiến người khác đổ mồ hôi.
Khương Ninh biến mất vào không gian, cô cởi bỏ lớp đồ dày trên người, mặc vào chiếc bikini gợi cảm.
Để tránh phiền phức, cô bôi một lớp phấn trang điểm lên làn da trắng mịn của mình, vẽ thêm một hàng tàn nhang dài và vài đốm mụn, nhìn vào không khiến người khác buồn nôn nhưng cũng khiến họ không có ý định đến gần.
Mất một lúc cô mới đi ra, đập vào mắt cô lúc này là cơ bắp cuồn cuộn, suýt chút nữa thì mù mắt của Khương Ninh.
Ờm thì, dáng người gầy gò, cơ ngực và cơ bụng trông rất vừa phải, không phô ra quá đà.
Khương Ninh bất giác nhìn xuống eo anh.
Ôi, không hổ là vua cơ bụng. Thân hình tam giác ngược hoàn mỹ!
Khương Ninh đột nhiên xuất hiện, khiến Hoắc Dực Thâm suýt không nhận ra: “Cô…”
Thấy anh mất tự nhiên, Khương Ninh vội nhìn đi chỗ khác, đưa đồ trang điểm cho anh: “Anh cũng nên trang điểm một chút.”
Đừng để người khác nhận ra, không thì sẽ toang.
Kỹ thuật cải trang của quân đội và trang điểm của nữ sinh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Đưa cho Hoắc Dực Thâm, anh cũng không biết làm gì.
Nghĩ đến chuyện hợp tác thành một đội lần này khá mạo hiểm, Khương Ninh đành phải tự mình ra tay, nhưng anh thật sự quá cao: “Anh ngồi xuống đi.”
Hoắc Dực Thâm ngoan ngoãn ngồi xuống, ánh mắt tập trung tại một điểm, không hề liếc lung tung.
Cô chấm chấm phẩy phẩy, biến anh thành một gã râu ria dê xồm, chê anh đầu đinh dễ gây sự chú ý, cô lại lấy ra từ không gian một bộ tóc giả.
Khi đã hóa trang cho anh thành một người hoàn toàn khác xong, Khương Ninh mới dừng đôi tay điên rồ của mình lại.
Quần áo, vũ khí đều bỏ vào không gian, khi nào cần, Hoắc Dực Thâm có thể ra hiệu cho cô.
Ra khỏi phòng thay đồ, tiếp tân nam đi đến đón, tận tâm ấn nút thang máy lên thẳng tầng 28 cho hai người.
Lúc quay người đi, tiếp tân nam liếc nhìn dáng người Khương Ninh, trông rất đã mắt, chỉ tiếc cho khuôn mặt kia.
Nhận thấy cử chỉ cợt nhả của anh, Hoắc Dực Thâm chau mày.
Đã bao lâu rồi không đi thang máy, cảm giác không cần phải leo thang bộ thật sung sướng.
Thang máy từ từ dừng lại ở tầng 28, “Ting!”
Cửa thang máy mở ra, trước mặt là một gian phòng khách rộng lớn, ồn ào náo nhiệt đến nhức cả óc.
Biển người tấp nập đến mấy trăm người, đâu đâu cũng toàn là bikini, xanh đỏ tím vàng có đủ, toàn là hàng tuyển…
Khương Ninh hít vào một luồng hơi lạnh, cưỡng lại cảm giác khó chịu bao trùm cơ thể và thị giác.
Champagne, rượu ngon, thuốc lá, xì gà, mùi thịt nướng, những nhân viên phục vụ mặc nữ trang mèo, đèn neon lấp lánh, trang sức cao cấp xa xỉ…
Gần như làm cho Khương Ninh mơ về trước khi tận thế.
Tận thế phân sang hèn thiện ác, người may mắn sống sót bình thường đói đến mức phải cạp đất ăn, mà đám người này lại sống cực kỳ xa hoa, còn ung dung, trụy lạc hơn so với trước khi tận thế.
Dòng người tập trung ở giữa phòng khách, không ngừng chen nhau la hét ồn ào, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng phấn khởi như được tiêm thuốc kích thích.
Khương Ninh gọi một ly champagne, Hoắc Dực Thâm thì ngậm điếu thuốc, hai người sải bước đi qua đó như bước chân của ma quỷ.
Xuyên qua những dòng người, mùi máu tanh xộc vào mũi.
Giữa phòng là một đấu trường La Mã hình tròn có đường kính ước chừng mười mét, ở trong đó có hai người đàn ông mặc bikini đang đánh nhau, một người cầm gậy gỗ nhọn, một người cầm thanh đao ngắn.
Đây là đấu trường La Mã cho người xem giải trí, khách khứa có thể đặt cược tùy thích.
Một khi đã bước vào đấu trường La Mã, chỉ có một người mới có thể sống sót, phần thưởng là mười ký gạo tinh luyện hoặc bột mì.
Hai người chi chít những vết thương, nhưng không ai chịu thua. Trong tiếng hò reo của khách khứa, hai người tiếp tục đánh nhau, chỉ khi kiên trì đến cùng mới giành được mười ký lương thực.
Khương Ninh nhìn những khuôn mặt đang phấn khích trước mắt, đây đâu còn là khuôn mặt của con người mà rõ ràng là khuôn mặt hung tàn, ghê rợn của ma quỷ.
Rốt cuộc là thiên tai đã biến họ thành ác quỷ, hay bản tính họ vốn đã như vậy mà do trước kia bị phong ấn bởi văn minh và pháp luật?