Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 500 - Chương 501

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 501 -

Điều này có nghĩa là gì?

Gian tế, có người bán đứng bọn chúng!

Phát thứ tư...

Phát thứ năm...

Cho đến khi bọn chúng lui đến chỗ hoang phế ở phía xa phòng thủ.

Đối với một người mới như Khương Ninh, nhiệm vụ có chút khó khăn.

Hoắc Dực Thâm rút binh: "Để bọn chúng thở dốc chút đã."

Hai đứa đứng ở đằng sau, nhất là Đậu Đậu vẻ mặt hâm mộ: "Anh trai, em cũng muốn bắn súng."

Cũng không phải là Hoắc Dực Thâm không muốn dạy, mà đạn của súng săn có hạn, với lại Đậu Đậu hạn chế bởi chiều cao nên nói: "Không vội, chắn chắn."

Súng săn có gắn thiết bị giảm thanh, mà khoảng cách lại hơi xa, người đầu tiên ngã xuống, Hà Thiên Minh còn chưa kịp phản ứng.

Nhưng người thứ hai, thứ ba sau đó...

Nếu như ông ấy còn không hiểu ý thì mới đúng thật là hồ đồ.

Nhìn thấy dân cướp giật tạm thời lùi lại, Hà Thiên Minh cảm thán không thôi, không ngờ lại là hai người Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh dùng sức một mình cứu được cả Áo Viên.

Phần tình nghĩa này, không có gì để báo đáp.

Sau khi xạ kích, kéo cửa sổ lại, tiếp tục ngủ.

Đồng hồ sinh học bị loạn, ngủ đến hơn mười giờ mới thức dậy, sau khi đánh răng rửa mặt cùng nhau ăn sáng.

Đậu Đậu rửa bát đĩa xong, ở trên sân thượng tưới nước cho lạc với khoai lang, đột nhiên lo lắng nói: "Anh trai, bọn chúng lại đến."

Một đám sói đói, sao có thể vì một lần thất bại mà bỏ qua bầy cừu béo.

Hoắc Dực Thâm không vội ra tay mà đích thân dạy Khương Ninh, làm sao có thể tìm được người phụ trách nhanh nhất ở trong đám người nhìn thì có vẻ như lộn xộn.

Ánh mắt, thân thể và cử chỉ, động tác tay, quần áo, thậm chí là cả dáng đứng, tất cả những gì có thể dùng làm mật hiệu truyền đạt mệnh lệnh.

Rõ ràng, qua thất bại ngày hôm qua, bọn chúng đã điều chỉnh người phụ trách dẫn đội, tiếp tục trêu ngươi trước mộ.

Cẩn thận thử dò xét, từng bước một đến gần.

Dù thay đổi thế nào đi nữa cũng không thể nào thoát được bản chất, Hoắc Dực Thâm bình tĩnh tỉnh táo, nhìn đám người đang nhảy múa loạn xạ, rất nhanh đã khóa chặt đối tượng cần tiêu diệt.

Khương Ninh học một biết mười, mặc dù so với anh thì vẫn rất gà, nhưng dù gì cũng đã trải qua hai lần tận thế, khả năng quan sát vượt qua người thường.

Sau khi cẩn thận quan sát, cô tìm ra từng người từng người một.

Hoắc Dực Thâm khen ngợi: "Được lắm, lúc anh mới học cũng chỉ chính xác 90%."

Lên tầng mười gác súng, cho từng tên ăn lạc, lại một lần nữa bán được năm tờ vé tàu cao tốc xuống địa ngục.

Khương Ninh nộp bài thi hoàn hảo, vác súng săn xuống tầng.

Đậu Đậu hơi ủ ê, đã nói là chắc chắn lần sau cơ mà? Anh trai lừa người!

Giữa nam và nữ vẫn có khoảng cách về cảm giác thứ sáu.

Lúc ăn cơm chiều, Khương Ninh cảm nhận được sự mất mát của Đậu Đậu, thế là đóng cửa nhắc nhở Hoắc Dực Thâm: "Đậu Đậu lớn rồi, không dễ lừa như trước nữa, đừng thấy con bé không nói gì, nhưng thật ra trong lòng lại có suy nghĩ riêng, anh cũng phải chú ý vào đấy."

Hoắc Dực Thâm không biết chăm sóc trẻ em tự kiểm điểm lại bản thân, sau đó dạy Đậu Đậu sử dụng súng thế nào.

Nòng súng không có đạn, nhưng Đậu Đậu lại vô cùng vui vẻ, đặc biệt là khi nhận được sự khen ngợi của anh trai, trong đôi mắt đều là sao sáng.

Hoắc Dực Thâm sờ đầu của cô bé, không nhịn được có hơi áy náy, xem ra sau này phải chú ý cách thức mới được.

Ngày thứ ba, đám người trêu ngươi trước mộ lại đến, giống như đang chơi game zombie vậy.

Lần này không có quần áo bắt mắt, thậm chí bọn chúng còn có chút nôn nóng, người hai đội xông thẳng đến chỗ trồng ngô, muốn cướp ngô.

Xã viên nhịn cả bụng tức giận, tay cầm vũ khí xông lên đánh đối phương.

Đám dân cướp giật đúng là hung hãn ác độc, nhưng thiếu ăn thiếu uống nên cơ thể gầy nhom, thể chất kém hơn những xã viên được Hoắc Dực Thâm dạy qua.

Đừng thấy Hoắc Dực Thâm chỉ dạy một khoá, nhưng lại chọn những người giỏi dạy học trò, một năm trôi qua hiệu quả hết sức rõ ràng.

Liên quan đến lương thực và tính mạng, hai bên đều không hề nhẹ tay, rất nhanh bắt đầu đánh nhau...

Hoắc Dực Thâm đúng là đang chờ ngày này, người đứng ở phía sau cuối cùng cũng không chờ được nữa.

Bình Luận (0)
Comment