Cậu ba nhà họ Dung vừa muốn đi, lại bị nam nữ trong sân kêu lại: “Cậu ba, chúng ta tiếp tục chơi.”
“Thôi, các cậu cứ thoải mái.”
Cậu ba nhà họ Dung ngậm điếu thuốc, tao nhã rời đi.
Vốn dĩ bữa tiệc hôm nay là để tâng bốc cậu ba, kết quả người ta hoàn toàn không có hứng thú, cộng thêm chuyện của Trần Nghiên Phỉ xảy ra, hứng thú của những con ông cháu cha lập tức tan biến hoàn toàn, từng người giống như bong bóng thoát khí vậy.
Rốt cuộc nhà số 50 có lai lịch gì vậy? Đến cả cậu ba nhà họ Dung cũng phải nể mặt bọn họ.
Khương Ninh về đến nhà có hơi ngẩn ngơ, trong đầu bất giác hiện lên gương mặt của Trần Nghiên Phỉ, trong lòng hơi phiền muộn.
Hoắc Dực Thâm pha một ly trà nóng cho cô: “Lo lắng cậu ba nhà họ Dung kiếm chuyện?”
Khương Ninh lắc đầu, xe để trong không gian, chỉ cần không lấy ra thì không có người biết.
“Bởi vì người phụ nữ nuôi Alpaca đó?”
Khương Ninh vẫn lắc đầu, không lên tiếng.
Hoắc Dực Thâm ngồi xuống bên cạnh cô: “A Ninh, cho dù tương lai xảy ra chuyện gì, chúng ta không kiếm chuyện cũng không sợ có chuyện.”
Khương Ninh dựa vào vai của anh, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tay của cô có hơi lạnh, Hoắc Dực Thâm nắm lấy.
Thật ra anh mơ hồ đoán được tâm trạng phiền muộn của cô, nhưng nếu như cô không muốn nói, anh sẽ không cố tình hỏi.
Giấy không gói được lửa, Tần Xuyên dùng bộ đàm liên lạc: “Khương Ninh cô không sao chứ?”
Kéo rèm cửa ngủ một giấc, tỉnh lại không có chuyện gì nữa.
Tâm trạng Khương Ninh trở lại như trước: “Cảm ơn anh Tần quan tâm, tôi không sao.”
Chuyện hôm nay, không có nghi ngờ gì đã đắc tội người giàu trong khu nhà lần nữa, sau này sự đối lập sẽ càng rõ ràng.
Khương Ninh sẽ không chiến đấu mà không có sự chuẩn bị: “Nhà nuôi Alpaca trong khu chung cư, anh biết có lai lịch gì không?”
Người trong khu nhà không ít, người mua và người bán cũng không biết nhau toàn bộ, nhưng nói đến Alpaca là làm cho người khác ấn tượng sâu sắc rồi.
“Đó là nhà họ Trần, làm đồ điện gia dụng, cô còn nhớ nước ngọt và đá viên cực hot không? Chính là nhà họ Trần đã mua, nói là làm party bể bơi để tổ chức lễ trưởng thành cho con gái.”
Party bể bơi? Làm sao Khương Ninh có thể không nhớ, lúc đó nếu như không phải vì để mở rộng không gian, mối làm ăn này căn bản không thể làm.
Xem ra, nhà họ Trần vẫn khá là có thực lực.
“Sa cơ lỡ vận.” Tần Xuyên thấy người ghê gớm, không giấu giếm Khương Ninh: “Trước tận thế, nhà họ Trần sắp sửa suy tàn, sở dĩ gấp gáp đập tiền làm party bể bơi, hoàn toàn là phùng má giả làm người mập làm màu, muốn kiếm một mối hôn nhân tốt cho con gái.”
Tìm một mối hôn nhân cho Trần Nghiên Phỉ? Khương Ninh theo bản năng nhớ đến dáng vẻ làm bộ làm tịch của cô ta với cậu ba nhà họ Dung.
Thật sự là con rùa vàng.
Câu được rồi, nhưng hình như lại không cầm vững.
Khương Ninh muốn tiếp tục hỏi về nhà họ Trần, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi ra.
Khoảng thời gian tiếp theo, cô không ra ngoài nữa.
Phần lớn cây thuốc trong không gia đều trồng được rồi, nên giâm thì giâm, nên tách cây con thì tách cây con, nên thu hoạch thì thu hoạch.
Khương Ninh trở nên bận rộn, phòng kính sân sau chia thành hai bên, một bên nuôi gà vịt ngỗng thỏ, một bên trồng trọt rau xanh lương thực.
Ruộng bên ngoài để hai anh em chăm sóc, chó con thường xuyên quậy phá ở bên cạnh, Tần Mục thỉnh thoảng sẽ qua giúp đỡ.
Thấy cậu bé thích động vật nhỏ, Khương Ninh còn tặng cho một cặp thỏ: “Phải nuôi cho tốt, không hiểu thì hỏi Đậu Đậu.”
Tần Mục vô cùng vui vẻ: “Cảm ơn chị.”
Lều kính trên sân thượng dùng để trồng trọt thảo dược, khắp nơi chất đầy hoa cỏ.
Khương Ninh tính toán, đợi bọn nó lớn lên một chút, có thể thử chuyển vào trong sân, xem thử có thể chịu nổi khí hậu cực đoan hay không, so sánh với tác dụng thuốc trong không gian, xem có tồn tại biến dị không.
Buổi trưa ăn cơm, một tin nhắn thu hút sự chú ý của mọi người...