Khương Ninh có hơi tò mò: “Anh biết lái trực thăng không?”
“Biết.”
Ủa gì, anh là đặc cảnh thần thánh gì vậy, có cái gì anh không biết không?
Đây cũng không phải là chuyện Hoắc Dực Thâm kiêu ngạo: “Lúc tuyển chọn đơn vị sẽ chọn những nhân tài ưu tú, tiến hành huấn luyện toàn diện.”
Khương Ninh ném hạt dưa vào anh: “Xem như anh giỏi.”
Hai đứa nhỏ không có ở đây, Hoắc Dực Thâm không thèm giữ kẽ: “Anh ưu tú như vậy cũng bị em hấp dẫn, chứng tỏ em ưu tú hơn không phải sao?”
Khương Ninh thật sự không nhịn được: “Hoắc Dực Thâm, anh phiền thật đó.”
Sau khi thành công bước vào nhà số 50, chó ngao Tây Tạng chẳng những đến mỗi ngày, mà còn kéo cậu ba nhà họ Dung ngồi trên xe lăn đến.
Khương Ninh cau mày: “Cậu bị thương đến mức này rồi, ngày nào cũng chạy nhảy trong khu nhà, không sợ mất mặt sao?”
“Chị, cả khu nhà này cũng có mỗi chị không nể mặt tôi.”
Khương Ninh lười xàm xí, thấy vết thương của gã ta không sao cả, Khương Ninh tháo lớp băng bó ra rồi đuổi đi.
Cậu ba nhà họ Dung quan sát kết cấu tường rào của nhà số 50: “Chị, nghe nói đêm vô tận sắp đến, chị nghĩ xem nhà tôi có cần xây tường không?”
“Xây hay không liên quan gì đến tôi?”
“Đừng lạnh lùng vậy mà, chị cũng đã cứu tôi một mạng rồi, không chừng còn có thể cứu tôi thêm một mạng nữa?”
Khương Ninh hỏi ngược lại: “Cứu cậu nữa thì tôi có ích lợi gì?”
Cậu ba nhà họ Dung bị thương: “Chị thật thực tế.”
“Không thực tế, chẳng lẽ phải nói chuyện tình cảm với cậu?”
Thấy da mặt gã ta dày như vậy, Khương Ninh vẫn ra cửa nhắc nhở: “Không xây, chưa chắc phòng bị được bên ngoài, xây rồi, phòng được bên trong không?”
Cậu ba nhà họ Dung cười đùa hí hửng, nhưng khi lặp đi lặp lại câu này hai lần, nụ cười cũng cứng lại.
Ý cô là, đêm vô tận sẽ gây náo loạn, mà người giúp việc và vệ sĩ nhiều như vậy, nếu như…
Chuyện này thật sự không dám nghĩ nhiều, càng nghĩ sẽ càng sợ.
Gã ta cười khan một tiếng, vội vàng rời đi.
...
Chạng vạng tối, Tần Xuyên đến, mang theo mười mấy cân thịt bò và nửa con dê.
Tiền của mấy bà nhà giàu thật sự quá dễ kiếm, mấy bộ mỹ phẩm dưỡng da được mua rất nhanh, hai cây thuốc lá cũng được tiêu thụ nhanh chóng.
Chỉ là thịt tươi khó tìm, hắn ta mất rất nhiều công sức mới đổi về được.
Đồng thời còn mang về một tin tức: “Nghe nói đêm vô tận có thể sắp đến, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Khương Ninh giả vờ kinh ngạc: “Anh nghe ai nói?”
“Lúc tôi trở về, thấy đèn đường chỗ tòa thị chính đang được lắp, không phải đêm vô tận đến thì còn có thể là gì.”
Hèn gì người này làm ăn thành công như vậy, Khương Ninh rất bội phục khả năng quan sát của gã ta: “Tôi cũng nghe tin tức đó rồi, tính ra chắc cũng mấy tháng nữa.”
Nhờ vào ngày vô tận trong gần hai năm này, mặc dù khí hậu vẫn rất tồi tệ, nhưng người sống sót vẫn còn có cơ hội sống.
Tòa thị chính triệu tập nhân tài khoa học kỹ thuật, thành lập mạng lưới máy phát điện, nhà máy khí đốt, khá nhiều đơn vị đã dùng rồi, nhưng nền văn minh kỹ thuật và vật tư liên quan gần như biến mất trong thiên tai, không thể nào mở rộng quy mô được.
Nếu có ánh sáng, đối với mấy việc phạm tội trong bóng tối mà nói, cũng có tác dụng ở mức nhất định.
Tần Xuyên không khỏi lo lắng: “Nếu như đêm vô tận đến thật, chúng ta phải làm những gì?”
Khương Ninh nhắc nhở hữu nghị: “Trữ lương thực cho tốt, sửa tường cho cao, mài dao cho kỹ, không có việc gì thì đừng ra ngoài.”
Những thứ này cũng không khó với Tần Xuyên, dù không ra ngoài, vật tư trong tay cũng đủ trong nhà mình ăn uống mười tám năm, nhưng đám tên xấu xí thì sao?
Không được, phải thông báo cho bọn họ chuẩn bị trước.
“Đúng rồi, tôi có cách tạo ra cá giống và dê con, mấy người có cần không?”