Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 633 - Chương 634

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 634 -

Khương Ninh lấy rồi cũng không bán lại, mà tiện tay ném vào không gian.

Thiên tai đã năm năm, nhưng không gian giữ được đồ tươi, chất lượng quá tốt sẽ khiến người ta dễ dàng nghi ngờ.

Cô lấy vật tư trong không gian ra cất trữ trong biệt thự, cứ để ở đó một khoảng thời gian đã, lúc nào cần thì có thể lấy ra trước mặt người ngoài.

Đêm vô tận kéo dài, mỗi ngày đều vô cùng đau khổ.

Ba căn biệt thự trống trong vòng nửa năm cũng được cho thuê, đều có chủ nhà trong khu bảo đảm.

Đừng thấy cậu ba nhà họ Dung cà lơ phất phơ, thật ra đều luôn ngấm ngầm điều tra, đồng thời cũng không quên tìm đến Khương Ninh: “Chị này, lúc cô và anh rể thực hiện nhiệm vụ, nhớ để ý đến nhà họ Tam mới chuyển đến giúp tôi một chút, nếu thật sự xảy ra sai sót gì, ông cụ không tìm tôi tính sổ mới là lạ.”

Khương Ninh đồng ý.

Không vì chuyện gì khác, môi hở răng lạnh mà.

Có lẽ cô không đủ chuyên nghiệp, nhưng Hoắc Dực Thâm là người có kinh nghiệm, Trương Siêu, Lục Vũ cũng có thể làm được.

Liên tục quan sát suốt mấy tháng, cũng không thấy có hành động khác thường nào.

Đối mặt với những thành viên mới gia nhập, ban đầu đám người giàu đều lo lắng đề phòng, nhưng sống trong đêm vô tận lâu, dần dần thích ứng với cuộc sống cực khổ, dần dần buông xuống tính tự cao tự đại, thậm chí còn tìm được niềm vui trong khổ cực.

Có lúc sẽ nói giỡn với nhà số 50 vài câu.

Bọn họ là bọn họ, còn Khương Ninh từ trước đến giờ vẫn luôn cảnh giác.

Bất tri bất giá đêm vô tận cũng trôi qua được hai năm, khi quân đội, cảnh sát và nhân dân cùng nhau cố gắng không ngừng, đèn đường cũng đã sáng lên lần nữa.

Lúc trộm cắp cũng bị phát hiện, trong khu nhà cũng từng xảy ra vài vụ, có lúc sẽ bị đội thực hiện nhiệm vụ phát hiện, có lúc là bị chó ngao Tây Tạng đuổi muốn tắt thở.

Đừng thấy A Ngốc ở trước mặt đại ca lúc nào cũng ngu ngốc, nhưng cho dù nó không hung dữ, nhưng khí thế rất đáng sợ.

Đám trộm cứ thử leo tường vào xem, không chỉ cắn đứt ngón tay của tên trộm, mà còn không quên tha ngón tay đó đi khoe với đại ca.

Ba ngón tay, máu chảy đầm đìa.

Cola đưa chân chạm lên trên đầu A Ngốc kia vỗ vỗ, tư thế rất đẹp!

Đội trị an cũng dần dần tốt lên, tiến độ xây dựng cũng không ngừng lại.

Khương Ninh không đi ra ngoài, nhưng bên cạnh có cậu ba nhà họ Dung cứ như loa phát thanh, tin tức nào cũng biết sớm hơn người ta.

Kế hoạch xây dựng xưởng thủy tinh của chính phủ đã hoàn thành rồi, cho dù là dụng cụ hay là nhân tài, cũng không bằng lúc trước thiên tai, nhưng từ từ sẽ tốt lên thôi.

Cậu ba nhà họ Dung sau khi trải qua vô số lần thực hiện nhiệm vụ, đứng ở trong góc tối, nhìn chằm chằm sân thượng nhà số 50 đến ngẩn người.

Nhà kính hình tam giác.

Nhìn thì như để trồng dược liệu, nhưng thật sự là để trồng dược liệu sao?

Gã ta luôn cảm thấy, xưởng thủy tinh của chính phủ và nhà số 50 có liên quan đến nhau.

Người chị này chẳng những có tài tiên đoán, mà còn rất chắc chắn nữa, vì vậy nên mới xây nhà kính từ sớm, để tránh biệt thự bị bị khói mùa hoặc mưa axit ăn mòn sao?

Không nói chuyện xa xôi, nhà họ Dung xây tường rào trước khi đêm vô tận đến, hai năm qua đã giúp nhà họ Dung cảm thấy an toàn rất nhiều.

Ông cụ Dung rất quan tâm đến hành động của chính phủ, biết xưởng thủy tinh được đi vào sản xuất, cũng đã cân nhắc dùng vật tư xây ở trên sân thượng rồi.

Mặc dù như vậy sẽ ảnh hưởng đến địa vị và hình tượng của nhà họ Dung, nhưng di theo phía sau nhà số 50, trải qua nhiều năm dày vò như vậy, gã ta cũng biết rõ bảo vệ mạng sống mới là chuyện quan trọng nhất, thể diện chỉ là phù du mà thôi, không vi phạm pháp luật là được.

Cho dù xưởng thủy tinh đã đi vào hoạt động, nhưng vật tư và máy móc thiếu nhiều nên sản xuất được rất ít.

Cho dù ông cụ Dung có ra mặt, cũng phải xếp hàng chờ.

Bọn họ phải ưu tiên cho Sở Nông nghiệp, cần xây dựng càng nhiều nhà để trồng trọt càng tốt, sau đó mới chuẩn bị cho trận thiên tai sắp xuất hiện tiếp theo, cố gắng hết sức cung cấp lương thực cho người còn sống sót.

Đương nhiên là đêm vô tận đáng sợ, nhưng chỉ cần ấm no, chịu khó rèn luyện cơ thể thật tốt, dù bầu không khí hơi ức chế, nhưng cuộc sống vẫn có thể trôi qua.

Khương Ninh sợ khói mù, bên trong mang theo vi khuẩn mà mình không biết, có thể khiến người ta ho ra cả phổi.

Thời gian không ngừng trôi qua, cô cũng không thể nào nhìn gan phổi nữa, cũng không bao giờ ăn gan heo phổi heo!

Vừa suy nghĩ xem khói mù đến thì phải làm sao, điện thoại vô tuyến vang lên giọng nói của đội thực hiện nhiệm vụ, nói ngoài cửa khu nhà có người tìm Khương Ninh.

Bình Luận (0)
Comment