Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 696 - Chương 697

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 697 -

Nếu mẹ ruột không tát Vũ Đồng vài cái liên tiếp, con ngươi bá tổng run rẩy dữ dội, Khương Ninh còn tưởng gã tự sát vì tình.

Nữ bá tổng nghiến răng căm hận: "Con muốn chết thì đi chết luôn đi, bỏ con của con lại đi chết đi!"

Nếu không phải con khốn kia lên cơn, nhất quyết chuyển đến sống ở sân bên, con trai và cháu trai cũng sẽ không cùng sang bên đó dỗ dành nó.

Giờ hay rồi, nhà cửa bị đánh sập, con khốn đó chết rồi, đứa bé còn chưa sinh ra trong bụng chết theo, xương sống của con trai bị chấn thương tê liệt, cháu trai mất mẹ...

Bà như sắp phát điên, biết trước sẽ sinh ra một nghiệp chướng như vậy, trước kia bà nên bóp chết nó, vậy sẽ không xảy ra bị kịch hôm nay.

Cậu ba nhà họ Dung ôm nữ bá tổng đang trong cảm xúc dâng trào: "Cô cả, cô bình tĩnh lại đi."

Nữ bá tổng nức nở nghẹn ngào: "Thà là nó chết đi, chết là xong!"

Khương Ninh không hiểu về chỉnh hình và thần kinh, chỉ có thể xử lý vết thương bên ngoài cho bá tổng bị liệt.

Nghĩ đến chuyện bá tổng đóng góp vật tư cho mình, cô thân thiện nhắc nhở: "Anh ta bị tổn thương đến dây thần kinh, nếu có điều kiện, xem thử châm cứu có tác dụng hay không."

Còn việc bọn họ đi đâu để tìm cao thủ châm cứu, thứ cho cô thương mà không giúp gì được.

Xử lý vết thương phía ngoài xong, Khương Ninh khẩn trương giải cứu bàng quang của mình.

Lúc này trời đã sáng, cuối cùng cứu nạn cũng chấm dứt.

Do không thể nhìn thấy rõ vào ban đêm, mấy người Trương Siêu và Tần Xuyên đều có một vài vết thương ngoài da.

Nhà họ Dung có thuốc, tự bọn họ tiến hành xử lý là được.

Cái thứ đào bới ra được từ tòa nhà bên cạnh bị nện nhìn trông còn to gấp đôi mô-đun cứu sinh.

Chính cái thứ quái quỷ này đã khiến nhiều người bị thương và thiệt mạng.

Đám đông vây quanh nó thì thầm: "Đây là cái quái gì, nhìn không giống tên lửa đạn đạo mà."

Khương Ninh quan sát vài vòng: "Giống như là... vệ tinh."

Vệ tinh? Ai nấy đều có biểu cảm ngơ ngẩn.

Người không hiểu thì ngơ ngác, người hiểu thì nét mặt thay đổi.

Vệ tinh trên trời có đến mấy chục nghìn chiếc, chúng vận hành vòng quanh quỹ đạo trên bầu trời, khi tuổi thọ đến, các bộ phận ban ngành liên quan của đất nước sẽ thu hồi hoặc thay thế.

Dù là ngừng hoạt động, cũng rất hiếm khi vệ tinh rơi.

Cho dù rơi cũng chưa chắc sẽ rơi xuống trái đất, phần đa là biến mất trong vũ trụ hư vô.

Nhà họ Dung ấy thế mà bị vệ tinh đập trúng, cái may mắn này đúng là không ai bằng.

Phải chi không mở rộng biệt thự thì cũng sẽ không xảy ra bi kịch hôm nay, cảm ơn cái nghèo đã cứu tính mạng bọn họ.

Khương Ninh đến gần quả cầu màu đen, việc rơi xuống với vận tốc lớn đã khiến nó ma sát đến mức không nhìn rõ màu sắc, nhưng có vẻ bên trong đống sắt dày nặng vẫn còn con chip chưa cháy thành than...

Vài người càng nghĩ càng thêm khẳng định đó là vệ tinh.

Đa phần mọi người đều cho là tai họa xui rủi, nhưng Khương Ninh lại không cho là thế. Những năm này, trải qua vô số tai nạn không thể giải thích được bằng khoa học, có khả năng là chuyển động của thiên hà gặp trục trặc hay không, ví dụ như những biến đổi do từ trường sản sinh ra.

Nếu đúng như thế, trên trời thế mà có đến mấy chục nghìn vệ tinh, nếu như tất cả chúng rơi xuống trái đất.

Chỉ nghĩ thôi cả người cô đã ứa mồ hôi lạnh.

Nét mặt cậu ba nhà họ Dung uể oải, một kẻ trước nay vẫn đỏm dáng như gã ngay đến quần áo nhuốm máu cũng không có thời gian thay, gã nói bằng biểu cảm mệt mỏi: "Chị, anh rể, lần này thực sự may mà có mọi người."

Bác sĩ gia đình chết trong lúc sương mù, gã thì không mấy hài lòng với vài người tìm được trong khoảng thời gian này, mà lúc này trong nhà có khá nhiều người bị thương, có lẽ khoảng thời gian tới đây còn phải tiếp tục làm phiền Khương Ninh.

Vì lẽ đó, cô muốn thù lao gì thì cứ mặc sức nói.

Bình Luận (0)
Comment