Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 748 - Chương 749

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 749 -

Bọn họ đều là người yêu tự do, không thích bị trói buộc, mà quân nhân chân chính về mọi mặt đều rất nghiêm khắc, Khương Ninh không nghĩ bốn người họ có thể thích ứng được.

Ý tưởng gia nhập quân đội là do Trương Siêu đề xuất, anh ấy giải thích: “A Ninh, thiên tai vẫn tiếp diễn đến tận bây giờ, càng ngày càng tàn khốc và khó lường, chúng tớ may mắn sống sót trong bão cát, nhưng lần sau thì sao?”

Mấy người họ không thể chống lại thiên tai, chỉ có thể dựa vào quốc gia.

Ở đó không chỉ có khoa học kỹ thuật và quốc phòng, mà còn có rất nhiều trang bị tốt giúp chống chọi với thiên tai, bọn họ tuân theo mệnh lệnh của quốc gia thì tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn.

Không hổ là nhân viên kinh doanh, suy nghĩ toàn diện hơn người khác nhiều.

Nghĩ đến bọn họ đều có chỗ dựa, Khương Ninh từ tận đáy lòng vô cùng vui mừng, hy vọng mọi chuyện sẽ ổn thỏa.

Cô tò mò hỏi: “Các cậu gia nhập quân đội có chia loại không?”

“Có, căn cứ chia thành lục quân và hải quân, chúng tớ thuộc tổ tàu ngầm của hải quân.”

“Các cậu còn có thể học lái tàu ngầm?” Khương Ninh giả vờ kinh ngạc: “Tàu ngầm không dễ điều khiển, ở quốc gia của chúng ta trước khi thiên tai chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, sao bây giờ lại như cải trắng rồi? Tối hôm qua tớ nhìn qua hội trường trung tâm hai lần, hình như còn có thể trao đổi tàu ngầm với bên ngoài, chuyện này là thật hay giả vậy?”

Mấy người nhìn nhau, Trương Siêu cười giải thích: “Tàu ngầm này không phải là loại tàu ngầm đó, mà nó được thiết kế đặc biệt chuyên dùng để đối phó với việc va chạm mảng kiến tạo trong tương lai.”

Khương Ninh há hốc mồm: “Va chạm mảng kiến tạo?”

Sau khi đám người Lục Vũ vào căn cứ mới biết chuyện này, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến người ta sởn tóc gáy, đúng là không cho nhân loại đường sống mà.

Tuy nhiên, bốn người may mắn vượt qua kì thi nhập ngũ, mọi việc đều nghe theo quốc gia, nếu ngay cả sức mạnh quốc gia cũng không chống lại được thì bọn họ sợ hãi cũng vô dụng.

Sau khi nghĩ thông, họ không còn sợ hãi như trước nữa.

Lục Vũ an ủi: “A Ninh, thật ra cậu không cần lo lắng như vậy, căn cứ đã nghĩ ra cách đối phó rồi. Sở dĩ chúng tôi có thể trở thành nhân viên tàu ngầm là do chuyện này nằm trong kế hoạch đối phó với va chạm mảng kiến tạo.”

Đang lo không tìm được người để hỏi han, Khương Ninh lập tức có hứng thú: “Các cậu định thực hiện kế hoạch gì, có thể nói không?”

Đây là một bí mật công khai, ở trong quân đội không có ai không biết.

Đám người Lục Vũ không giấu giếm: “Căn cứ có cảng và có xưởng đóng tàu, hiện giờ đang đẩy mạnh sản xuất tàu ngầm.”

Khương Ninh nhíu mày: “Tàu ngầm có thể đi qua thế giới dưới biển, nhưng nếu như thật sự xảy ra va chạm mảng kiến tạo, đại dương sẽ xuất hiện động đất sóng thần rất nghiêm trọng, tàu ngầm không có cách nào có thể chống cự được.”

Một khi các bộ phận bị hư hỏng, theo đó tính mạng cũng sẽ bị đe dọa.

Nhưng Lục Vũ lại rất tự tin: “Chúng không chỉ là tàu ngầm, mà còn là khoang ngủ đông…

Đây là tàu ngầm kiểu mới, khi gặp phải thảm họa đại dương không thể chống lại được, động cơ và linh kiện có thể rút vào trong khoang tàu, tàu ngầm sẽ xuôi theo dòng nước.”

Bên trong khoang có thiết kế giảm xóc, được cung cấp túi dưỡng khí và đồ ăn đủ dùng trong nửa năm, vỏ bên ngoài được làm bằng chất liệu vô cùng cứng rắn, dù có đụng vào đá ngầm hay bị sinh vật biển tấn công thì cũng không bị hư hại.

Khương Ninh trầm ngâm suy nghĩ: “Nếu kiểu tàu ngầm mới lợi hại như vậy, tất cả nhân viên tàu ngầm đều có thể trốn thoát được, tại sao còn phải chạy trốn lên lục địa?”

Lục Vũ giải thích: “Một tàu ngầm chỉ có thể chứa mười người, mà cả căn cứ có hơn hai trăm nghìn người, chưa kể đến khả năng sản xuất tàu ngầm của xưởng, mà chế tạo tàu ngầm phải dùng kim loại hiếm đặc biệt.”

Tận thế đã chín năm, cho dù tập hợp lực lượng của cả quốc gia cũng không thể cung ứng ngay lập tức được, huống hồ không ít những thứ cần phải dùng kim loại hiếm.

Tàu chiến, tàu thủy, máy bay, xe trốn thoát lục địa…

Bình Luận (0)
Comment