Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 778 - Chương 779

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 779 -

Mì trắng luộc nước lọc, không có chút mỡ nào, chỉ cho thêm chút rau khô.

Trải qua chín năm chịu đựng thiên tai mà vẫn được ăn mì, đây quả là điều xa xỉ. Nếu như không có sự tài trợ cấp cao của hải quân thì quả thật không được ăn đâu.

Khương Ninh không muốn nợ ân tình nên cô lấy từ trong túi ra sáu cái bánh bao lạnh và một hộp dưa muối cùng với thịt khô.

Bất kể lúc nào, cô vẫn nên hối lộ huấn luyện viên một chút.

Biết được hai người đã kiếm được số điểm cộng cao ngất ngưởng, tuy huấn luyện viên Hứa khách sáo nhưng cũng không quá xa cách, từ chối vài câu rồi cầm bánh bao và dưa muối đi hâm nóng, mọi người ngồi vào bàn bắt đầu ăn.

Khương Ninh rất ngại ngùng: "Tôi không biết là phải ở trên tàu ngầm nên chỉ mang theo hai gói mì khô. Ngày mai tôi sẽ làm bữa sáng, số lương thực còn thiếu sẽ trả sau khi lên bờ."

Huấn luyện viên Hứa mỉm cười: "Khách sáo gì chứ, hai người đã bỏ ra số điểm cộng lớn để mua tàu ngầm, bộ phận hải quân chúng tôi nhất định phải lo ba bữa, chỉ là đồ ăn hơi kém một chút, hai người đừng chê là được."

Thực ra là không cần lo, theo quy trình mua và sắp xếp thì hai người không cần phải học theo giáo trình nhanh như vậy. Nhưng thủ trưởng đã nói trước với lãnh đạo bộ phận hải quân nên chỉ còn cách sắp xếp học tập tạm.

Vì họ quá vội vàng nên không trao đổi kỹ, mới dẫn đến việc Khương Ninh không mang đủ đồ.

Lãnh đạo lớn đã dặn dò, đồ ăn thức uống không thành vấn đề.

Ba ngày đào tạo lý thuyết cho nên khóa học rất căng thẳng, huấn luyện viên Hứa rất tận tâm. Không chỉ giảng giải các thao tác kỹ thuật chuyên môn khô khan một cách sinh động thú vị, mà ông ấy còn trả lời các câu hỏi thắc mắc của Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm.

Liên quan đến việc lái, bảo dưỡng, sửa chữa tàu ngầm, làm sao có thể bao quát hết trong ba ngày học lý thuyết, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm đã chuẩn bị sẵn sàng, đưa ra rất nhiều vấn đề có thể gặp phải trong cơn bão sóng thần.

Ừm, những vấn đề hóc búa và khó giải quyết, thậm chí có một số còn sâu sắc hơn cả những vấn đề mà lính tàu ngầm chuyên nghiệp đưa ra.

Huấn luyện viên Hứa vừa buồn cười vừa bất lực, nhưng vẫn rất kiên nhẫn giải đáp thắc mắc cho hai người.

Cầu sinh trong thiên tai không phải chuyện đùa, ngoài việc ăn uống ngủ nghỉ, mỗi ngày chỉ ngủ 4 tiếng, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm đều dành thời gian để nghiên cứu tàu ngầm.

Biết thêm một chút, có lẽ sau này họ có thể bảo vệ mạng sống.

Nghĩ đến việc hai người có quan hệ rộng, tuy lúc đầu ngoài mặt huấn luyện viên Hứa rất dễ chịu, nhưng trong lòng không khỏi phỉ báng. Không ngờ họ lại chăm chỉ hơn cả lính tàu ngầm, hơn nữa còn rất thông minh thì ông ấy không khỏi nhìn họ với con mắt khác.

Nếu đây là lính của mình thì tốt biết bao.

Ông ấy nghi hoặc hỏi: "Tại sao hai người không gia nhập quân đội? Căn cứ rất cần những người như hai người để lập ra Kế Hoạch Helio."

Khương Ninh mỉm cười giải thích: "Chúng tôi cũng muốn, nhưng còn có gia đình cần chăm sóc."

"Không cần lo lắng về điều này, căn cứ sẽ bố trí rất tốt cho gia quyến."

"Tôi tin rằng căn cứ sẽ sắp xếp ổn thỏa, nhưng mấy năm nay chúng tôi lăn lộn bên ngoài, đã nhiều lần sinh ly tử biệt. Nếu thiên tai là chuyện không thể tránh khỏi, tôi hy vọng dù có chết thì gia đình cũng có thể ở bên nhau."

Căn cứ sẽ bố trí cho quân nhân, nhưng quân nhân có trách nhiệm và sứ mệnh của riêng mình, đến lúc phải rút lui và chạy trốn thì gia quyến chỉ có thể được sắp xếp riêng.

Chia ly có ý nghĩa gì?

Khi núi sụp đất nứt, hoặc là đối mặt với cái chết, hoặc là chia ly vô tận.

Trên thế giới rộng lớn, có bao nhiêu người có thể sống sót và mong chờ được đoàn tụ?

Mỗi người có lựa chọn khác nhau, huấn luyện viên Hứa không nói gì thêm mà cố gắng hết sức truyền đạt hết kỹ thuật của mình cho hai người.

Bất kể là quân nhân hay người bình thường, chỉ cần có thể sống sót trong thiên tai thì đều là người có thể lập Kế Hoạch Helios.

Ba ngày học lý thuyết kết thúc, họ chính thức bắt đầu đào tạo thực hành.

Tàu ngầm được khởi động, từ từ lặn xuống biển sâu, lướt đi trong đại dương mênh mông...

Khương Ninh không ngờ rằng lại có một ngày mình được lái tàu ngầm, đúng là sống lâu mới thấy đủ chuyện.

Ra khỏi bến tàu biển sâu, huấn luyện viên Hứa đứng bên cạnh bắt đầu ra đề thi, từng người xếp hàng lần lượt thi.

Lặn xuống, nổi lên, đứng yên, quay đầu, tránh va chạm với đại dương, đảo đá, sinh vật khổng lồ, v.v.

Lúc học lý thuyết, Khương Ninh liên tục đặt câu hỏi; lúc thực hành, huấn luyện viên Hứa lại ném hết các câu hỏi vào mặt cô: "Ừm, suy nghĩ kỹ đi, gặp phải vấn đề này thì phải giải quyết thế nào? Tôi đã đưa ra câu trả lời rồi."

Bình Luận (0)
Comment