Không đúng, cô không hề tích trữ nhưng hình như Hoắc Dực Thâm có mấy bình.
Anh mua rất nhiều vật tư linh tinh, sau khi xem qua loa thì Khương Ninh cứ cất vào không gian, bây giờ đã chất thành đống trong góc.
Không phải bản thân tích trữ nên cô không nhớ rõ lắm, hơn nữa đã chín năm trôi qua, Khương Ninh đã quên từ lâu rồi.
Cô lập tức lấy bình xịt hơi cay từ trong không gian ra, hai tay cầm hai bình điên cuồng xịt vào đám trùng thủy triều.
Nếu ngay cả bình xịt hơi cay cũng không có tác dụng thì chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Làn khói trắng càng ngày càng lan rộng, lũ trùng đen cũng nhao nhao lùi lại phía sau.
Hoắc Dực Thâm chớp lấy thời cơ, kéo Khương Ninh chạy như bay về phía mô-đun cứu sinh.
Ngay khi cô vừa vào được bên trong và xoay người đóng cửa lại thì lũ trùng đen lại tràn tới lần nữa.
Khương Ninh dùng tay vỗ nhẹ vào du thuyền, du thuyền được thu vào không gian.
Chỉ cần cô không ở trong không gian thì những vật sống đều không thể ở trong không gian.
Khoảnh khắc du thuyền biến mất, hàng nghìn con trùng đen bị không gian đá ra ngoài, ào ào rơi xuống biển.
Du thuyền biến mất, mô-đun cứu sinh rơi xuống biển.
Khương Ninh nhanh tay lẹ mắt đóng sầm cửa mô-đun lại.
Do không thắt dây an toàn nên khi mô-đun cứu sinh rơi xuống biển, ba người và một chó bị nảy lên, va đập mạnh đến mức hoa mắt chóng mặt.
Sau khi bị rơi loạn xà ngầu đến mức cả người nhếch nhác, Khương Ninh vừa định bò dậy thì đột nhiên Đậu Đậu lao vào người cô: “Chị dâu, cẩn thận!”
Có một con trùng đen đang bò trên cánh tay Khương Ninh, định chui vào bên trong quần áo cô.
Đậu Đậu nhanh tay bắt lấy nó và bóp chết.
Trời ạ, không ngờ mấy con trùng quái quỷ này lại nhanh như vậy.
Mọi người vội vàng kiểm tra từng ngóc ngách, nhưng không tìm thấy dấu vết nào của trùng đen nữa.
Đại dương thật quá khủng bố, chỉ cần một giây thôi cũng đã lấy một mạng người.
Khương Ninh lấy thuốc sát trùng từ trong hộp đựng đồ ra: “Đậu Đậu, khử trùng đi.”
Cô liếc mắt nhìn qua thì phát hiện tay Đậu Đậu chảy máu.
“Em bị thương rồi sao?” Khương Ninh giật thót, vội vàng cầm tay Đậu Đậu kiểm tra, phát hiện ra cô bé bị trùng đen cắn ngay lúc bóp chết nó.
Thứ này chỉ to bằng con bọ cánh cứng, không ngờ miệng của nó lại sắc đến mức có thể cắn rách da của Đậu Đậu như vậy.
Nghĩ đến thức ăn của bọn nó là gì, tim Hoắc Dực Thâm chợt thắt lại, anh cầm lấy tay em gái, nặn cho máu chảy ra ngoài.
Khương Ninh giúp cô bé rửa sạch vết thương, sát trùng và băng bó.
Sắc mặt Đậu Đậu tái nhợt, cô bé vô thức nắm lấy tay anh trai, môi mấp máy nhưng không nói gì.
Hoắc Dực Thâm nhận ra điều gì đó, ôm em gái vào lòng rồi nhẹ nhàng xoa đầu an ủi.
Khương Ninh hơi buồn phiền, cô không ngờ trùng đen lại hung ác như vậy, cũng không ngờ Đậu Đậu sẽ dùng tay không cầm nó.
“Đậu Đậu, nếu cảm thấy không thoải mái ở đâu thì cứ nói cho chị bất cứ lúc nào nhé.”
Đậu Đậu mỉm cười, an ủi cô: “Chị dâu, em không sao đâu.”
Khương Ninh nghĩ đến quân nhân 1926 bị kiếm Katana chém vào cũng không bị sao thì lúc này mới thả lỏng một chút.
Mô-đun cứu sinh trôi nổi trên biển, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy toàn là trùng đen.
Không chỉ trên kính mà toàn bộ vỏ ngoài của mô-đun cứu sinh đều bị chúng bám chi chít.
Khương Ninh đeo găng tay vào, dùng nhíp gắp xác trùng đen đã bị bóp chết lên, quả thật trông rất giống bọ cánh cứng, nhưng miệng nó mọc đầy răng nhọn, cách lại cứng như sắt thép.
Cô chợt nhớ lúc trước Lưu Thành từng nói rằng, trên biển có một loại côn trùng đáng sợ hơn cả cá mập hay những loài động vật biển hung mãnh khác.
Trùng thủy triều.
Khi chúng dang rộng đôi cánh, chúng có thể bơi cực nhanh trong biển, kích thước không lớn nhưng hoạt động theo bầy đàn, có thể xé xác và ăn sống một con cá mập trắng trong thời gian ngắn.
Đám người Lưu Thành từng nhìn thấy chúng nó từ xa. Nhưng do anh ấy dùng kính viễn vọng cũng không rõ lắm, chỉ biết chúng nó có số lượng khổng lồ, khi di chuyển nhìn như thủy triều dâng lên, cho nên đặt tên là trùng thủy triều.
Khương Ninh không ngờ mình sẽ xui xẻo gặp phải loài này.
Có lẽ chúng nó bị thu hút bởi mùi hôi của những thi thể trên thuyền đánh cá Sawadika.
Chúng chỉ cần một phát cắn đã có thể xé nát thịt, nếu hàng chục nghìn hoặc thậm chí là hàng trăm nghìn con cùng hành động, phỏng chừng người sống sẽ biến thành bộ xương chỉ trong nháy mắt.