Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 863 - Chương 864

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 864 -

Biên độ rung không lớn, như thể có vật cùn nào đó đập vào đuôi tàu ngầm. Nhưng có điều cảm giác như thứ đó không nặng lắm cứ như là vật mảnh nhọn đâm vào.

Súng phóng xiên!

Quỷ Nhật đã dùng súng phóng xiên đâm thẳng vào cửa sổ quan sát số 3 của 2688.

Khương Ninh lập tức đến đuôi tàu, cửa sổ quan sát vẫn nguyên vẹn.

May mà cô đã nhìn xa trông rộng, đã đóng cửa bảo vệ bằng thép không gỉ bên ngoài cửa kính trước.

Cửa sổ quan sát là vị trí yếu nhất của tàu ngầm, có thể thấy quỷ Nhật đã ra tay rất tàn độc, muốn bắn thủng tàu ngầm để nước tràn vào, hòng bắt sống ba người một chó.

Tiếc là ông ba quốc gia đủ tinh ranh, để chống chịu được sóng thần và các thảm họa khác mà đã biến tàu ngầm thành quái vật thép.

Ngay cả sóng thần kinh hoàng do va chạm mảng kiến tạo cũng có thể chống đỡ được, thì với súng phóng xiên của quỷ Nhật thì họ không cần phải ra ngoài để mất mặt.

Hai bên tàu ngầm đã có đinh nhím bảo vệ, hiện tại phần tương đối yếu là đầu, nhưng nghĩ đến chất lượng súng bắn cá của quỷ Nhật khiến Khương Ninh hơi thở phào nhẹ nhõm...

Vừa nghĩ như vậy, 2688 đột nhiên bị va chạm dữ dội, bị đẩy mạnh ra ngoài trong lòng biển.

Khương Ninh bị hất văng ra ngoài, đập mạnh vào tường.

Trong nháy mắt, rất nhiều đồ vật bị hất văng ra ngoài.

Chó con bị ném văng ra, rơi bịch xuống đất.

Đậu Đậu cũng vậy, đầu bị va đập mạnh.

Khương Ninh nắm lấy tủ an toàn bò dậy, hét lớn: "Đậu Đậu, đưa Cola về phòng thắt dây an toàn."

Mấy tên Nhật chó má, đúng là phát điên rồi!

Coi người khác là quả hồng mềm à?

Cô phải giết chết chúng!

Trước đây, Đậu Đậu đã từng bị mưa đá đập, chấn động não phải dưỡng rất lâu mới khỏi, bây giờ cô bé lại bị va đập.

Cola cũng vậy, đừng nhìn thấy nó bây giờ khỏe mạnh, nhưng nó đã là chó trung niên rồi.

Hai đứa mà có mệnh hệ gì, cô sẽ chặt quỷ Nhật thành thịt vụn cho cá mập ăn.

Ngay khi Khương Ninh chửi rủa, cô cảm thấy 2688 đang bị đẩy ra xa, nhưng cô lại không phát hiện ra tàu ngầm đen đâm vào nó bị phản lực còn bị đẩy ra xa hơn.

Đối phương tràn đầy tự tin, đồng thời cứ thế tăng tốc mà đâm tới, đinh nhím bên ngoài 2688 đã đâm thủng lớp vỏ ngoài tàu ngầm của chúng.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ nhân viên trên tàu ngầm bị hất văng ra ngoài, các thiết bị điên cuồng báo động.

Có một mũi tên "xoẹt" bay lên 360 độ, rồi lại ập xuống khiến não vỡ tan tành ngay tại chỗ.

Mọi người lồm cồm bò dậy, vội vã chạy đến phòng điều khiển muốn ổn định lại tình hình, ai ngờ nút bấm không hoạt động, cho dù có ấn bao nhiêu lần cũng vô dụng.

Cần điều khiển nâng lên hạ xuống nhưng vẫn không có phản ứng gì.

"Bakayarou*, súc sinh!"

*Nguyên văn là 八格牙路, đây là một câu chửi thề của người Nhật thường hay xuất hiện trong các bộ phim điện ảnh và truyền hình chống Nhật của Trung với hàm ý mỉa mai và xúc phạm.

Nước, nước thấm vào rồi, nước biển không ngừng tràn vào.

Baka*, sao lại thế này, rõ ràng đây là vũ khí cùn cứng nhất của đế quốc mà!

*Có nghĩa là tên khốn theo tiếng Nhật.

Nhìn nước biển không ngừng tràn vào, tất cả mọi người đều chết lặng, đây chính là chiến hạm của đế quốc, pháo đài dưới biển mà!

Baka! Baka! Baka! Súc sinh!

Có một số người phản ứng nhanh, cố gắng liên lạc với các tàu ngầm khác, nhưng máy truyền tin đã bị ngâm trong nước biển.

Nước biển điên cuồng tràn vào, rất nhanh đã ngập đến đầu gối, có hai tên nhát gan chạy thẳng đến cửa khoang.

Yada*, bọn chúng không muốn chết!

*Trong tiếng Nhật có nghĩa là “không muốn”.

Nhưng cửa khoang đã bị khóa chặt, căn bản không thể mở từ bên trong.

Tên đó vội vàng đập cửa, nhưng cơ thể đột nhiên bị thanh đao sắc bén đâm thủng, máu tươi lập tức phun ra.

Không chỉ mình gã mà tên bên cạnh cũng bị đâm chết.

Kẻ hèn nhát, không xứng được sống!

Biết rằng không thể thoát thân, tên quỷ Nhật cầm đao rồi giơ đao đâm thẳng vào bụng mình một nhát, hét lớn: "Vì đế quốc!"

Vài tên còn lại cũng không nhịn được mà cất tiếng hát.

Giọng hát dịu dàng như tiếng gọi của mẹ, lại như hoa anh đào bay khắp trời.

Khi bài hát kết thúc, nước biển đã ngập đến cổ chúng...

Bình Luận (0)
Comment