Khương Ninh mỉm cười hỏi: "Đậu Đậu, em thích cuộc sống hiện tại không?"
Đậu Đậu không chút do dự: "Thích lắm ạ."
Mặc dù đồng nghiệp có lúc sẽ đấu đá lẫn nhau, nhưng cô bé đã có thể dễ dàng đối phó, thậm chí đôi khi còn có thể tìm thấy niềm vui từ đó.
Công việc khá vất vả, nhưng nó có thể giúp cô bé tìm thấy giá trị của bản thân.
Có ăn có uống là tốt lắm rồi, nhưng tinh thần lại chán chường vô cùng, bây giờ dù có chút bận rộn và mệt mỏi, nhưng chưa bao giờ cô bé thấy ổn như thế này.
"Chị dâu, em thấy rất tốt."
Ai cũng có tâm tư của riêng mình, nhưng không thể phủ nhận là mọi người đều đang nỗ lực hướng tới mục tiêu chung, tin tưởng rằng cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Khương Ninh mỉm cười, ừ, cô cũng muốn bắt đầu một cuộc sống mới.
Buổi tối, Hoắc Dực Thâm về nhà thấy Khương Ninh đang thu dọn đồ đạc, không kiềm được hỏi: "Hôm nay em đi bệnh viện thấy thế nào?"
Bệnh viện thiếu thốn thuốc men thì còn có thể như nào đây?
Tuy nhiên, vì Mã Quang Niên trấn giữ nên khiến mọi người lại có thêm hy vọng.
Nghe Mã Quang Niên đến căn cứ Hoa Thành, Hoắc Dực Thâm không khỏi nhớ tới khoảng thời gian ở Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc: "Giáo sư Lý thế nào?"
Khương Ninh không khỏi tiếc nuối nói: "Giáo sư Lý tuổi đã cao, khi đến được căn cứ quân sự thì bị bệnh, không qua khỏi."
Giáo sư Lý là ngôi sao sáng trong giới Trung Y, nghĩ đến bài thuốc kháng virus sương mù mà ông ấy nghiên cứu, không biết đã cứu sống được biết bao nhiêu người sống sót. Đáng tiếc là ông ấy lại khi qua đời trong thảm họa thiên nhiên.
Nếu ông ấy còn sống thì nhất định có thể đẩy nhanh việc khôi phục hệ thống thuốc Trung y.
Biết Khương Ninh quyết định đến bệnh viện làm việc, Hoắc Dực Thâm cảm thấy rất vui.
Không ai biết thiên tai có kết thúc hay không, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Có một công việc thì có thể khiến cho người ta kiên định hơn.
"Tốt lắm, sau này chúng ta cùng đi làm."
Khương Ninh thở dài, cô đã nói cả đời không đi làm nhưng kết quả vẫn đi làm.
Cô ngủ nướng quen rồi nên thực sự không dậy nổi.
Hoắc Dực Thâm kéo Khương Ninh mềm nhũn từ trên giường dậy, bóp kem đánh răng nhét vào tay cô: "Ngày đầu tiên đi làm, không được đi trễ."
Lúc này cô mới tỉnh táo lại, bắt đầu bận rộn như đánh trận.
Họ lại tranh thủ bắt kịp chuyến phà, cô thấy buồn ngủ đến mức ngã xuống vai Hoắc Dực Thâm ngủ thiếp đi.
Đến khu A, thời gian vẫn còn dư dả, Hoắc Dực Thâm đưa cô đến cổng bệnh viện: "Tan làm anh sẽ đến đón em."
Bệnh viện có hai viện trưởng, một người phụ trách hành chính, một người phụ trách y thuật.
Khương Ninh được phân công dưới quyền Mã Quang Niên, duyên phận đúng thật kỳ diệu, dường như cô lại được trở về thời gian ở Viện Nghiên cứu khoa học Y học tỉnh Quảng Đông.
Hôm qua, Mã Quang Niên bận rộn đến tận đêm khuya, ông ấy đã tìm hiểu kỹ càng về tình hình bệnh viện, giao nhiệm vụ cho Khương Ninh.
Cả đời ông ấy đều nghiên cứu Trung y, đối với Tây y chỉ biết một chút, còn Khương Ninh từng theo lão Hồ một thời gian, không dám nói là có thể gánh vác trọng trách một mình, nhưng việc xử lý cấp cứu ngoại khoa đơn giản thì không thành vấn đề.
Việc xây dựng căn cứ đang diễn ra với khí thế bừng bừng, bệnh nhân bị thương ngoài da liên tục được đưa đến, chỉ dựa vào Trung y thì không thể chữa khỏi được.
Cách tốt nhất là kết hợp Trung y và Tây y, cố gắng hết sức để cứu chữa bệnh nhân.
Hôm qua, Khương Ninh đã xem qua danh sách thuốc tồn kho, dụng cụ phẫu thuật và thuốc cấp cứu không nhiều lắm, nhưng có thể cầm cự được khoảng một năm rưỡi.
Vì vậy, hai thầy trò đã phân công rõ ràng, Mã Quang Niên phụ trách Trung y, Khương Ninh là người phụ trách về ngoại khoa.
Ngoài việc thường ngày tiếp nhận bệnh nhân ra, hướng nghiên cứu chính của hai người là cứu chữa và điều trị kết hợp Trung y và Tây y.
Chỉ là Khương Ninh không ngờ bệnh nhân đến nhanh như vậy, mới hơn mười giờ sáng thôi mà đã có một công nhân bị thương được đưa đến cấp cứu.
Chân người nọ bị rách thành một lỗ lớn, máu chảy rất nhiều.
Sức khỏe người này vốn đã kém, lúc này sắc mặt đã tái nhợt.
Do không đủ điều kiện truyền máu, chỉ có thể mau chóng cầm máu khâu lại, tránh việc mất máu quá nhiều có thể nguy hiểm đến tính mạng.