Sói trắng không phản kháng, mà cẩn thận để nó kéo đi.
Từng bước từng bước, càng ngày càng gần.
Bão tuyết như tiếng gào thét của ác quỷ, cả thế giới đều là tuyết trắng bay đầy trời, tầm nhìn mơ hồ không rõ.
Gió lạnh như vô số mũi kim nhỏ bằng sợi lông không ngừng chui vào lỗ chân lông, cảm giác cơ thể đang bị đông cứng cực nhanh...
Đến trước container, sói trắng đột nhiên muốn chạy trốn, Cola cắn chặt vào cổ nó kéo mạnh vào trong.
Một con chó dẫn một con sói về, Khương Ninh còn có thể nói được gì chứ?
Đóng cửa lại rồi nói sau.
Hai người tốn không ít sức, cuối cùng cũng kéo được hai cánh cửa, cài then!
Ngăn cách cơn bão tuyết gào thét bên ngoài, cảm thấy thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.
Bị bão tuyết hành hạ mười mấy phút, tai Khương Ninh ù ù, cảm thấy tim hơi khó chịu, thở cũng chẳng ra hơi.
Nhưng cô không quan tâm đến những điều này, vô thức nhìn về phía sói trắng.
Sói trắng lùi vào góc, đôi mắt màu vàng nâu lạnh lẽo, cảnh giác và hung dữ nhìn chằm chằm vào ba người, để lộ hàm răng nanh sắc nhọn.
Nhận ra sát khí của nó, chó con lao tới đè nó xuống, cắn chặt vào cổ họng sói trắng, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ.
Khương Ninh không hiểu tiếng nói của hai loài này, nhưng Cola có vẻ như đang đe dọa cảnh cáo sói trắng.
Nhìn thì như đang cắn vào cổ họng thực tế không dùng sức, mà sói trắng cũng không phản kháng, lùi vào góc tiếp tục nhìn chằm chằm, nhưng không để lộ hàm răng nanh nữa.
Cola đi về phía Khương Ninh, đuôi quay tít như cánh quay trực thăng .
Khương Ninh đang tức giận, sợ mình sẽ dùng roi quất chết nó.
Bão tuyết tràn vào, khắp nhà hỗn loạn, cả căn nhà bừa bộn.
Thấy lấy lòng con sen không có tác dụng, Cola quay sang tìm huấn luyện viên: "Ư ư ư..."
Hoắc Dực Thâm bị kẹp ở giữa: "..."
Con của mình thì chỉ cần đóng cửa lại đánh một trận là xong, vấn đề là bây giờ trong nhà lại có thêm một con sói.
Ánh mắt Hoắc Dực Thâm dừng lại trên người sói trắng,cẩn thận quan sát, sau đó cau mày: "Hình như nó... mang thai rồi."
Cơ thể gầy gò mà bụng lại to, không phải bị bệnh thì là mang thai.
Đầu Khương Ninh ong một tiếng, sau khi xác định sói trắng là con cái, cô hung dữ chất vấn chó con: "Cola, có phải là sản phẩm của mày không?"
Hoắc Dực Thâm suýt thì nghẹn: "..."
Cola không biết giải thích, chỉ biết không ngừng vẫy đuôi, tiến lên cọ vào người con sen không ngừng lấy lòng.
"Còn dám cười?" Khương Ninh tức điên lên, xách tai nó lên đánh: "Làm người ta có bầu, mày còn mặt mũi cười à?"
Đứa con bất hiếu, đứa con bất hiếu này!
Thanh tâm quả dục (*) mười năm, đùng một phát làm cho một con sói trắng có thai, nó có bản lĩnh ghê đấy!
(*) giữ tâm trong sáng, thuần khiết, không bị vấy bẩn
(*) giữ tâm trong sáng, thuần khiết, không bị vấy bẩn
Bên này chó con bị đánh, bên kia chó sói nhe răng, mắt lộ ra sự hung dữ muốn lao tới.
Ồ, một đứa thì liều mạng đi tìm, một đứa ra oai gầm gừ dọa nạt ở địa bàn của loài người, tình cảm sâu đậm đến mức che chở cho nhau rồi đấy.
Sói trắng trở nên hung dữ, chó con lập tức phản ứng dữ dội - Mau im đi!
Dù Khương Ninh tức giận, nhưng nó đã đưa sói mẹ về rồi, cô còn có thể đuổi ra ngoài sao?
Nghĩ đến những việc chó con làm trong thời gian này, đúng là não tàn vì yêu, bây giờ đuổi sói mẹ ra ngoài, không chừng nó cũng sẽ chạy theo.
Khương Ninh không biết rằng, bây giờ cô giống hệt bà mẹ chồng độc ác trong gia đình giàu có, chỉ thiếu mỗi việc ném tờ séc năm triệu vào mặt sói trắng: "Cầm tiền cút đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt con trai tôi nữa."
Nói thật, không ai ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức như ngày hôm nay.
Cô cứ nghĩ rằng nó thiếu bạn chơi nên cô đơn, tìm sói chơi thì cứ chơi, miễn là chơi được mà không bị thương là được.
Được lắm, bây giờ chơi đến mức có thai luôn rồi.
Quan trọng là mới quen nhau hơn một tháng, bụng sói trắng đã khá to rồi.
Khương Ninh có lý do để nghi ngờ, chó con chỉ là một kẻ ngốc nghếch bị lừa đổ vỏ thôi.
Phiền chết đi được!