Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 985 - Chương 986

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 986 -

Căn cứ liên hợp thủ thế chờ thời cơ, thậm chí còn bố trí rất nhiều người phục kích trong tuyết để đối phó với nhà Khương Ninh.

Bọn họ không ngờ rằng, thứ chờ đợi họ lại là một đàn cá sấu hung bạo.

Một bên đánh cá sấu, một bên gọi người bên trong mở cửa.

Nhưng bên trong không có động tĩnh gì, mặc dù bọn họ hét khản cả cổ, nói bên ngoài chỉ có cá sấu mà thôi.

Nhìn đàn cá sấu càng lúc càng gần, Khương Ninh tất nhiên muốn giúp bọn họ một tay: "Đạn xuyên thép có thể phá cửa không?"

Căn cứ đáy biển, là pháo đài kiên cố nhất của bọn họ.

Mà đạn xuyên thép chống tăng, cũng là loại lợi hại nhất của bọn họ.

Cái giáo và cái khiên, rốt cuộc bên nào lợi hại hơn phải thử mới biết được.

Khương Ninh cảm thấy có thể thử xem, dù sao đây là Bắc Cực, động một tí là âm bốn năm mươi độ, cho dù là vật liệu lợi hại đến đâu dùng lâu trong môi trường này, hiệu suất cũng sẽ giảm sút.

Nhưng cô hơi lo lắng: "Anh biết bắn không?"

Hoắc Dực Thâm đáp lại đầy tin: "Biết."

Vậy còn do dự gì nữa, mau lên!

Khương Ninh phụ trách canh gác, Hoắc Dực Thâm ngắm chuẩn cánh cửa căn cứ, bắn!

Đạn xuyên thép bay đi, kèm theo tiếng nổ bùm, cánh cửa đặc chế bị bắn thủng một lỗ, ngay sau đó bên trong truyền đến tiếng nổ kinh thiên động địa.

Một phát uy hiếp không đủ, phải bắn hết sạch.

Viên thứ hai...

Viên thứ ba...

Lỗ trên cánh cửa ngày càng lớn.

Ba lần nổ liên tiếp, cánh cửa căn cứ bị bắn hình thành nên một lỗ hổng lớn.

Mà lúc này đội viên ở cửa đã bị cá sấu mắt đỏ giết sạch, chúng từ lỗ hổng lớn liên tục tấn công vào bên trong...

Mặc dù thương vong rất nhiều nhưng ước chừng vẫn còn khoảng một trăm hai mươi con.

Rất nhanh, bên trong truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết.

Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm không vội đi vào từ cửa lớn, mà di chuyển giữa tàu sân bay và thuyền chở hàng.

Thỏ khôn đào ba hang, căn cứ liên hợp chắc chắn còn lối ra hoặc đường thông gió.

Quả nhiên, sau một gò tuyết không mấy nổi bật là một đường ống thông gió.

Bọn họ đã ngụy trang, nếu không phải cá sấu mắt đỏ quét sạch không phân biệt, giết chết đội viên canh gác thì muốn phát hiện ra nó quả thực không dễ dàng.

Người ta không nhân nghĩa, Khương Ninh không trượng nghĩa.

Cô lấy ete từ không gian, đổ vào đường ống thông gió.

Sợ bay hơi không đủ nhanh, Khương Ninh thậm chí còn lấy quạt điện công suất lớn thổi vào.

Sau đó dùng xi măng đã trộn sẵn để bịt kín lỗ thông gió.

Ngạt chết bọn chúng!

Giải quyết xong lỗ thông gió, hai người tiếp tục tìm kiếm các lối ra khác.

Đi được một lúc, Hoắc Dực Thâm đột nhiên ôm lấy Khương Ninh lăn xuống đất, rút súng lục có gắn ống giảm thanh bắn liên tiếp.

Hai xác chết rơi xuống từ trên thuyền.

Nhặt vũ khí, hai người vòng qua thuyền, mơ hồ nghe thấy tiếng thì thầm nhỏ.

Một trước một sau ở hai trạm canh giác, đều cầm súng máy hạng nặng.

Bọn họ hoàn toàn phớt lờ đội viên bị cá sấu cắn xé lúc nãy, chỉ mở cửa gác súng, miễn là cá sấu không xông vào là được.

Nhìn tận mắt đội viên bị xé thành từng mảnh, bọn họ sợ hãi không dám ra ngoài, nhất thời quên mất đề phòng kẻ địch khác, cùng đồng đội trốn trong trạm canh gác lẩm bẩm về cuộc sống sau thảm họa.

Điều này vô tình lại tạo cơ hội cho Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm.

Hai người nhẹ nhàng đi vòng ra phía sau, đặt một quả bom dưới chân trạm canh gác.

Cùng với tiếng nổ lớn, toàn bộ trạm canh gác bị nổ tung và sụp đổ.

Toàn thân người lính gác đẫm máu khó khăn bò ra từ bên trong nhưng lại thấy một bóng đen đứng trước mặt mình.

Anh ta cố sức ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra một đôi mắt lạnh như băng, ngay sau đó ánh sáng lạnh lóe lên, máu tươi phun ra.

Giải quyết xong hai trạm canh gác, lối ra thứ hai ẩn sau thân tàu lộ ra...

Bình Luận (0)
Comment