Bắt Đầu Từ Ꮆiết Heo Đến Học Cơ Giáp

Chương 6.2

Ngươi thế nào trở lại? Sắc mặt Hoắc Tiểu Tiểu không tốt nhìn về phía cậu bé đi sau rô bốt đi vào. Ta không phải bảo ngươi ngôi tàu đi ngay rồi sao? Dị năng thứ hai của Hoắc Tiểu Tiểu thu hồi từ khi nhìn thấy rô bốt kia,để duy trì dị năng cần tiêu hao năng lượng rất lớn mất nhiều hơn được.

Vì vậy sau khi vào cửa Tạ Tây Từ nhìn thấy bộ dạng Hoắc Tiểu Tiểu nằm trên sàn nhà hơi thở thoi thóp, vết nứt lớn đến trên tường phía sau. Cảnh tượng thảm thiết này hoàn toàn gây sốc, khó có thể tưởng tượng cảnh chiến đấu kịch liệt của cô vừa trải qua. Tạ Tây Từ vươn tay kéo Hoắc Tiểu Tiểu lên, cậu lúc này mới phát hiện cô nhẹ tới mức cậu dùng một tay có thể nhấc lên. Hơn nữa tay cô còn không có tí thịt nào chỉ có da bọc xương. Nhớ lại " nhà " và hai ống dinh dưỡng dịch không đạt tiêu chuẩn kia,sợ là do trường kỳ ăn không đủ lo dẫn đến suy dinh dưỡng.

Trong mắt Tạ Tây Từ hiện lên sự đau lòng mà chính cậu cũng không nhận ra, đó chỉ là một ăn mày nhỏ ăn không no đã cứu cậu trong tay đám hung thần ác sát kia. Vì vậy khi ngồi trên tàu cáp quang vào nội thành do dự ba giây thì quay đầu trở về.

May mắn, cậu trở về kịp.

Tạ Tây Từ lẩm bẩm: "Nếu tôi không quay lại cô bây giờ đã chết rồi. "

Hoắc Tiểu Tiểu bây giờ không biết nên tức giận hay cảm động, nếu không có đám rô bốt nhỏ kia, có lẽ cô đã chết. Nhưng sự trở lại của Tạ Tây Từ đã khiến mọi chiến đấu của cô trở thành vô ích." Mạng của tôi hiện tại giữ được, lập tức cậu sẽ chết cùng tôi. "

Tôi quay lại không phải để chết mà là để tranh thủ thời gian. Trên cổ tay của Tạ Tây Từ màn hình sáng lên dày đặc số liệu " Tôi kiểm soát ở đây, bóp méo số liệu của rô bốt xử lý rác trong trạm rác. Hơn nữa còn thông qua hệ thống của trung tâm xử lý rác liên lạc với quân đội đóng ở đây, chỉ cần kéo dài 4 phút là chúng ta được cứu. "

Hoắc Tiểu Tiểu lạnh giọng nói " Kéo dài thời gian như thế nào, dựa vào mấy thứ đồ chơi này á? Tôi không cảm thấy mấy rô bốt này có thể ngăn chặn được người khổng lồ này 4 phút, lúc viện quân đến thi thể hai ta đều lạnh. "

" Nói thì nói thế nhưng......."

Nếu chỉ cậu chạy một mình mà Hoắc Tiểu Tiểu vì cứu cậu mà phải chết,cậu sẽ hối hận cả đời.

Phải biết rằng Hoắc Tiểu Tiểu có thể rút lui và rời đi.

.......

Phỉ Thiên Sách bị đám rô bốt làm cho sứt đầu mẻ trán. Tuy chúng không gây ra thương tổn gì đáng kể đôi với hắn, vũ khí trên tay còn không thể tạo thành vết xước trên cơ giáp nhưng đám sâu bọ nhỏ bé lại làm phiền hắn đến mức không thể nhấc chân.

"Đáng chết. "

Phỉ Thiên Sách thầm mắng một câu,ruốt cuộc hắn buông thiên phú dùng trên người Hoắc Tiểu Tiểu, thay vào đó điều khiển tất cả rô bốt có ở đây.

Tạ Tây Từ nhìn bảng điều khiển không nhạy mà chuyển sang màu đỏ.

Tất cả rô bốt ở đây đã ngưng công kích hắn. Thay vào đó toàn bộ xoay người cầm vũ khí nhằm vào hai người Hoắc Tiểu Tiểu.

Hoắc Tiểu Tiểu móc súng ra đưa cho Tạ Tây Từ " cầm."

Cho tôi cậu làm sao bây giờ? Súng trong tay cậu mạnh hơn trong tay tôi. Dù bắn súng nhiều lần được điểm A nhưng không so được với loại quái vật như Hoắc Tiểu Tiểu.

Hoắc Tiểu Tiểu không có thời gian giải thích " Cậu có thể tranh quyền khống chế người máy với tên đầu trọc kia không?"

Tạ Tây Từ nhướn mày thao tác vài cái trên ổ cứng những rô bốt bắt đầu không an phận nhảy lên nhảy xuống có một số ít bắt đầu treo lên người Phỉ Thiên Sách lần nữa.

"Đương nhiên có thể, hắn có thể điều khiển rô bốt vì thiên phú của mình huống chi thiên phú của hắn là nhằm vào người còn rô bốt thì không có cảm xúc. Mà tôi dựa vào khả năng điều khiển của mình. "

" Vậy thì tốt, quấy nhiễu hắn. "

Hoắc Tiểu Tiểu cười rạng rỡ, dị năng thứ hai trong cơ thể được thúc giục vừa định huyễn hóa liên nghe được một tiếng" tích."

Chiếc nhẫn đỏ trên tay Tạ Tây Từ lại sáng lên.

" Tích-- kiểm tra đo lường gien cấp SS đạt đến 90% cơ giáp bắt đầu liên kết. "

Tạ Tây Từ mắt trừng lớn: " Cái gì? Sao lại đột ngột như vậy?"

"10,9,8......"

Trong tiếng đếm ngược,tiếng pháo bắn vang lên. Ở nơi xa Phỉ Thiên Sách thẹn quá thành giận bắn pháo về phía trước người hắn đem rô bốt bắn thành mảnh vụn đồng thời hắn cũng bị ảnh hưởng bởi pháo văng ra ngoài.

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm nhẫn trên tay cậu đột nhiên cười nói " nhóc con,ta bảo mệnh cho cậu,cậu dùng đồ giá trị nhất trên người tới đổi. "

Tạ Tây Từ nhìn Phỉ Thiên Sách ở xa muốn đứng lên suốt ruột nói "thời điểm quan trọng cậu đừng khoác lác! Nghĩ xem nên làm gì bây giờ?

" Khoác lác ". Ngươi lại có thể nói người có danh hiệu "Heo thấy sầu " ở mạt thế Hoắc Tiểu Tiểu là khoác lác? Đúng là đứa trẻ không có kiến thức. Hoắc Tiểu Tiểu mắt điếc tai ngơ nói nốt câu " một vật đổi một mạng mua bán công bằng không lừa người không gian dối. Đứt lời cô duỗi tay, đem toàn bộ lực lượng tập trung vào lòng bàn tay. Một thanh đao to lại lần nữa xuất hiện trong không khí, chân thật hơn so với vừa rồi. Hoắc Tiểu Tiểu cầm đao nện xuống đất "rầm " một tiếng, vết nứt trên mặt đất trực tiếp lan ra ngoài 10m.

Tạ Tây Từ run sợ trong lòng nhìn đao trong tay Hoắc Tiểu Tiểu run rẩy chỉ vào đao nói " cậu, cậu,đây không phải là tinh thần cụ hiện ừ!

Hoắc Tiểu Tiểu không để ý đến sự sợ hãi của Tạ Tây Từ khi nhìn thấy đao do mình huyễn hóa ra." Quấy nhiễu hắn! Không cho hắn có cơ hội công kích tôi từ xa." Dứt lời cô liền xông lên.

Bỏ lại Tạ Tây Từ tay chân luống cuống ở đây điên cuồng bấm vào màn hình tranh giành quyền khống chế rô bốt ở xa.
Bình Luận (0)
Comment