Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 403

Chương 419: Việc nhà  

             Cổ Dục nhanh chóng đổi chủ đề sau đó đẩy Lâm Lôi vào nhà bếp. Còn Lý Vân Vân lúc này đi lên lầu đánh răng. Mặc dù lúc nãy đã súc miệng rồi nhưng mùi vị kia cũng không dễ phai đi chút nào.  

             Đợi cô lần nữa xuống lầu thì cái mùi kia cũng đã nhạt đi nhiều rồi.  

             Nhìn thấy dáng vẻ lảng tránh của Cổ Dục và Lý Vân Vân, Lâm Lôi khẽ nhíu lông mày. Cô có cảm giác mọi chuyện chắc chắn không đơn giản như vậy.  

             Bữa tối rất nhanh đã ăn xong, sau đó Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi đều về nhà. Còn Cổ Dục thì đi tắm xong rồi lên giường nằm.  

             Cổ Dục lấy điện thoại ra, lướt tới tấm ảnh chụp Lý Vân Vân. Trong ảnh Lý Vân Vân cười rất tươi, mà lúc này tâm tình Cổ Dục cũng trở nên vui vẻ.  

             Nhưng vừa mới lướt qua tấm hình đó thì lại tới tấm ảnh của Tống Mính. Hắn cảm thấy có chút bối rối. Bản thân mình như vậy có phải không tốt lắm hay không?  

             "Haizzz, tạm thời không nghĩ đến vậy. Tính cách này của mình đúng là phiền toái mà." Cổ Dục lắc đầu rồi quăng sau đầu ý nghĩ kia rồi đi ngủ.  

             Nhưng mà hôm nay giấc mơ của hắn không cách nào có thể dùng lời để hình dung được. Chắc mọi người cũng có thể hiểu nó như thế nào.  

             Rất nhanh đã đến sáng hôm sau. Như mọi ngày, buổi sáng Cổ Dục đi câu cá trước sau đó làm bữa sáng. Nhưng mà sau khi Lâm Lôi với Lý Vân đến thì ánh mắt Cổ Dục nhìn Lý Vân Vân trở nên có tính xâm lược hơn.  

             Thực ra hắn cũng muốn khống chế nhưng thật sự có đôi khi hắn không thể khống chế được.  

             "À thì, cô đi đến trại cá trước đi để tôi dọn dẹp nhà cho." Nhìn ánh mắt Cổ Dục, Lý Vân Vân nhỏ giọng nói.  

             "À, được." Nghe Lý Vân Vân nói vậy, Lâm Lôi cũng không để ý quá nhiều. Bởi vì trước đó các cô cũng thường xuyên trao đổi nhiệm vụ dọn dẹp nhà Cổ Dục cho nên Lâm Lôi đồng ý rồi đi đến trại cá.  

             "Khụ, chú còn có chút chuyện bận. Thư Nhân cháu giúp chú trông Phi Phi, lát nữa chú mới xuống." Nhìn thấy Lý Vân Vân lên lầu, Cổ Dục ngồi ở phòng khách nhìn về phía Phùng Thư Nhân dặn dò rồi mới từ từ lên lầu.  

             Khi hắn đi lên lầu thì thấy Lý Vân Vân đang ở phòng hắn dọn dẹp. Nhìn thấy cô, Cổ Dục cũng nhẹ nhàng đi đến phía sau cô rồi ôm lấy.  

             "Đừng! Nói nhỏ một chút, bọn nhỏ còn ở dưới lầu. Tiểu Lôi cũng sẽ thấy được." Cảm nhận được động tác của Cổ Dục, Lý Vân Vân lập tức đè tay Cổ Dục xuống rồi nhỏ giọng nói.  

             "Anh không hiểu, tại sao chúng ta phải lén lén lút lút làm gì?" Nhận thấy cơ thể của Lý Vân Vân run rẩy, Cổ Dục không khỏi thở dài.  

             Thực ra hôm qua ban đầu hắn tính tuyên bố chuyện của hắn với Lý Vân Vân rồi.  

             Tuy rằng hắn chưa tìm ra cách giải quyết nếu như trong nhà xuất hiện thêm một bà chủ nữa, nhưng hiện giờ vấn đề câu cá vẫn là quan trọng nhất. Dù sao thì hắn cũng không phải loại tra nam thường gặp kia.  

             Có lẽ hắn không thể cam đoan cho Lý Vân Vân được một hôn lễ trang trọng, nhưng Cổ Dục đảm bảo là có thể giữ cô ở bên mình được.  

             Nhưng mà Lý Vân Vân có vẻ như cũng không muốn công khai quan hệ giữa bọn họ.  

             "Em, em cần thêm một khoảng thời gian nữa, xin anh đó…" Nghe Cổ Dục nói vậy, Lý Vân Vân cũng nhỏ giọng nói. Mà sau khi nghe Lý Vân Vân nói xong, Cổ Dục thở dài. Thôi được rồi, trong chuyện này hắn vẫn là nên tôn trọng ý kiến của cô.  

             "Em, em tới giúp anh nha!" Mặc dù cô cảm thấy hai tay Cổ Dục nới lỏng nhưng mà cảm giác của Cổ Dục, cô cảm nhận được. Sau đó Lý Vân Vân liếc nhìn xung quanh rồi kéo Cổ Dục vào thư phòng. Lúc Cổ Dục đang mở máy tính lên thì cô chui xuống dưới bàn máy tính.  

             Đến khi Lý Vân Vân xuống lầu cũng đã là mười giờ rồi. Liếc mắt nhìn thấy Lưu Phi Phi đang ngồi ở ghế sofa xem tivi thì cô lập tức đi tới trại cá.  

             Mà lúc này Cổ Dục thì ngồi trên ghế nhìn ra ngoài cửa sổ là trại cá, ở đó còn có Lâm Lôi đang nói chuyện với Lý Vân Vân. Thứ cảm giác lén lút này….   

             Được rồi, thật ra nghĩ lại thì nó cũng thật kích thích nha.  

             "Chơi một ván game thôi." Cổ Dục duỗi lưng rồi mở game ra chơi.  

             Lúc này thì điện thoại hắn rung lên, hắn cúi đầu xem, kết quả là thấy Tống Mính gửi tin nhắn tới. Tin nhắn đầu tiên là một văn kiện. Cổ Dục nhấn mở sau đó hắn lập tức biết đây là bản thiết kế nhà mới của Khâu Ninh đã vẽ xong cho hắn.  

             Không thể không nói, mặc dù Khâu Ninh là một người không có chút thú vị nào, nhưng mà trình độ thiết kế của anh ta thật sự tốt.  

             Mà dường như những nhà thiết kế đứng đầu hầu hết đều như vậy. Coi như nếu đó là dạng người thích yểu điệu thì tính tình chắc cũng dài dòng như phụ nữ. À thì trừ nhà thiết kế nữ ra.  

             Theo như trong bản thiết kế thì sân trước, sân sau của Cổ Dục bố cục đều thay đổi không nhỏ. Trong nhà cũng được chỉnh sửa tinh tế. Mặc dù bố cục trong nhà không động được, nhưng mà thay đổi vật phẩm trang trí với giấy dán tường các kiểu thì không thành vấn đề.  

             Nhìn hiệu quả sau khi chỉnh sửa nhà trong bản vẽ đúng là rất đẹp. Nó làm cho mắt người xem đều phải tỏa sáng.  

             Hầu như mọi không gian trong nhà đều được sử dụng rất hợp lý, hoàn toàn không có chút lãng phí nào. Hiện giờ trong nhà Cổ Dục có khoảng 30% trở lên đều bị lãng phí. Nhìn thì rất lớn nhưng trên thực tế không gian không được sử dụng một cách hiệu quả.  

             "Anh đã xem qua bản thiết kế, nó thật sự rất đẹp." Sau khi nhìn xong văn kiện thì Cổ Dục cũng cầm điện thoại lên nhìn về phía Tống Mính ở đầu dây bên kia rồi cười nói.  

             "Đẹp không? Vậy anh có thưởng cho em gì không?" Nghe Cổ Dục nói vậy, Tống Mính bên kia cũng cười hì hì rồi hỏi.  



Bình Luận (0)
Comment