Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 405

Chương 421: Khu nghỉ dưỡng Tennis  

             Gần đây tần suất Khổng Hạo Văn đến nhà hắn cũng ít lại. Có thể thấy được cái tên mập mạp ấy cũng chẳng muốn làm gì trong cái thời tiết oi bức này.  

             Nếu như nhà của ông Cổ Dục ở bờ biển thì bây giờ có nhiều trò để chơi rồi. Lúc đó bọn hắn có thể đi bắt hải sản, đi lặn biển, đi câu cá,... Nhưng tiếc là nơi này là khu vực dãy núi Đại Hưng An Lĩnh, ở đây vào cái tháng này, muốn cái gì cũng không có.  

             Đương nhiên, không phải nói bên này không có gì để chơi. Ngẫm lại thì Xuân, Thu, Đông ở đây đều có thứ để chơi nhưng mà mùa Hè thì đúng là chẳng có gì chơi thật.  

             Cứ như vậy mới đó đã trôi qua một ngày.  

             Trong nháy mắt đã đến hôm sau. Sáng sớm hôm sau, Cổ Dục làm xong mọi việc, đợi Lâm Lôi đến thì hắn lái xe rời đi. Hôm nay hắn phải đi gặp Tống Mính.  

             Mặc dù Lý Vân Vân nói rằng không cần danh phận, nhưng mà khi nhìn thấy dáng vẻ rời đi của Cổ Dục, trong lòng cô vẫn có chút không thoải mái.  

             "Quan trọng là đã xác định quan hệ, vậy thì phải xác định kiên quyết. Nhưng mà Phi Phi vẫn còn ở đây, nên mình có chút xấu hổ không thể làm được. Nếu thế thì cũng chỉ có thể chờ con bé khai giảng rồi tính tiếp vậy." Những ngày gần đây, ý nghĩ của Cổ Dục, tất nhiên là cô biết.  

             Cô thật sự cũng muốn sớm giao chính mình cho Cổ Dục. Nhưng mà bây giờ không tiện cho lắm, thật sự không được. Vậy cũng chỉ có thể chờ đến tháng chín rồi tính tiếp vậy.  

             "Hi, anh yêu!”  

             Sau khi Tống Mính tươi cười chào hỏi Cổ Dục một tiếng thì cô ấy cũng ngồi xuống bên ghế phụ của chiếc xe Lamborghini Urus mà Cổ Dục lái tới. Sau đó cô ấy còn tiến lại hôn Cổ Dục một cái rồi mới thắt dây an toàn.  

             “Hôm nay em muốn đi đâu đây?” Nhìn thấy Tống Mính đã thắt dây an toàn xong thì Cổ Dục cũng cười hỏi, xem như đáp lại nụ hôn của cô ấy. Gần đây hắn đã quen với kiểu chào hỏi như vậy, nhưng không thể không nói kiểu chào hỏi như vậy cũng tốt, nó khiến cho Cổ Dục cảm thấy rất hạnh phúc.  

             “Anh biết đánh tennis không?” Nghe Cổ Dục hỏi thì Tống Mính cũng hỏi lại hắn một câu.  

             "Biết một chút, lúc trước có học qua một chút.”  

             Cái môn Tennis này, quả thật Cổ Dục có biết một chút. Bởi vì lúc trước hắn đã xem qua bộ phim hoạt hình có tên là Prince Tennis. Loại trò chơi này nếu hiểu thì chơi rất dễ, nhưng không hiểu thì coi như xong. (anime này khá hay nên coi nha)  

             Bộ anime này chủ yếu nói về môn thể thao Tennis, lúc hắn xem xong thì hắn cảm thấy rất thích môn thể thao này. Cho nên khi hắn mới lên đại học biết được trong trường học có câu lạc bộ Tennis thì hắn ngay lập tức hắn đã đi đăng ký.  

             Hắn còn cố ý mua một cái vợt riêng cho mình.  

             Tuy nhiên hắn cũng chỉ nhiệt huyết được ba phút thôi, mặc kệ là đánh tennis hay là chơi bóng rổ thì lúc luyện tập cũng rất là buồn chán và vô vị. Mà khi đó Cổ Dục làm gì cũng đều dựa vào sự nhiệt huyết nên khi hết nhiệt huyết thì đương nhiên hắn cũng sẽ không chơi nữa.  

             Hơn nữa ở Đông Bắc cũng không ủng hộ việc chơi tennis là mấy, chung quy là do sân quần vợt ở đây 90% đều là ở ngoài trời. Do đó mùa đông không thể nào chơi môn này được, thế nhưng lại có rất nhiều sân bóng rổ ở trong nhà. Cơ bản thì tất cả sân bóng rổ của trường Đại học đều thiết kế ở trong nhà. Đồng thời giá cả thuê cũng không mắc bao nhiêu, chỉ mất vài tệ cho một giờ, cũng không mắc hơn giá internet là mấy.  

             Tất nhiên lúc đó bọn họ đều có Laptop nên việc đi quán net hay không cũng không thành vấn đề. Mặc dù trường của Cổ Dục chỉ là một trường học bình thường, cơ sở vật chất cái gì cũng kém nhưng mà được cái là tốc độ đường truyền internet lại tương đối nhanh và mạnh.  

             "Đánh được là tốt rồi, vậy hôm nay chúng ta đi đánh Tennis nha.” Nghe thấy lời nói của Cổ Dục, Tống Mính cũng mỉm cười, sau đó lấy túi xách mang theo ra đưa cho Cổ Dục xem.  

             Cổ Dục nhìn vào bên trong thì thấy bên trong đó có hai bộ quần áo thể thao, hai cái vợt còn có một ống bóng tennis. Có vẻ như cô ấy đã chuẩn bị từ trước rồi.  

             “Được rồi, em chỉ đường đi.” Nhìn thấy những thứ đồ này, Cổ Dục cũng cười một cái sau đó đạp chân ga rồi nhìn về phía Tống Mính cười nói.  

             Sân quần vợt mà Tống Mính chỉ dẫn lần này cũng không xa lắm, nằm ngay bên cạnh thành phố Hưng An.  

             Tuy nhiên sau khi Cổ Dục đặt chân đến đây, hắn bất ngờ phát hiện ra nơi đây không chỉ là sân quần vợt, mà nó còn là một khu nghỉ dưỡng, có cả suối nước nóng.  

             Mọi người đều biết thành phố Hưng An là một thành phố nổi tiếng với khu nghỉ dưỡng và suối nước nóng. Bời vì vậy ngoài những khu tắm suối nước nóng lớn thì quả thực còn có không ít những khu nghỉ dưỡng có suối nước nóng cao cấp khác của tư nhân.  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment