Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 528

 

             Thực ra, điều này cũng có thể hiểu được. Trò câu cá này đúng là rất nghiện, hơn nữa mặc kệ là cái gì thì câu được cá đúng là quan trọng nhất.  

             Cái hồ chứa ở thôn Cổ Gia này đã tồn tại mấy chục năm rồi. Hơn nữa, bởi vì là hồ thuộc thị trấn quản lý, cho nên vẫn có người giám sát, tuyệt đối không cho phép đánh cá bằng mìn.  

             Bởi vì lỡ như nếu như làm sập hồ chứa, vậy mười mấy thôn phía dưới đều coi như xong, Đến lúc đó nhất định phải mài đít trong nhà tù suốt đời, còn về phần dùng điện đánh cá…  

             Hồ chứa nước ở thôn Cổ Gia khác với hồ chứa nước ở các nơi khác, bởi vì nơi xây hồ chứa này vốn là nằm trên một cái khe núi, cho nên chỗ sâu nhất ở hồ chứa lên tới 10 mét.  

             Dùng điện đánh cá thì chỉ có thể giật điện ở bề mặt, cho nên muốn dùng điện đánh bắt cá thì cũng không được.  

             Cộng thêm với việc hồ chứa nước này bên dưới còn có sông ngầm, cho nên cá lớn tuỳ thời có thể chạy đi.  

             Do đó, đã nhiều năm trôi qua đánh cá bằng mìn cũng không được, dùng điện cũng không được, nuôi cá cũng không có cách nào nuôi. Vì thế cái hồ này có thể nói là tài nguyên cá cũng không tệ.  

             Trước kia đường ở thôn Cổ Gia bên này không có sửa chữa, do đó dù biết là nơi này có tài nguyên tốt thì người trên trấn hay ở thành phố muốn đến đây cũng có chút do dự. Dù sao không phải ai cũng thích lái SUV, hiện tại ở trong nước đa phần mọi người vẫn thích lái các mẫu ô tô con hơn.  

             Mà ô tô con thì không thể đi được con đường kia, nhưng mà hiện tại con đường kia đã được sửa chữa tốt vậy thì không còn trở ngại nữa.  

             Nhìn xem ở phía dưới đập chứa nước có mấy chục chiếc xe, Cổ Dục không khỏi nhún nhún vai, thoạt nhìn vị trí câu tốt là cướp không được rồi. Nhưng mà đến muộn cũng không sao cả.  

             Bình thường hắn câu cá, một là dựa vào kỹ năng câu cá bậc thầy của mình, thứ hai chính là dựa vào nước giếng. Vị trí không tốt, vậy dùng thực lực để bù vào thôi, chỉ cần nơi này có cá thì Cổ Dục chắc chắn sẽ câu được! Hắn cam đoan, ông trời cũng không cứu được bọn cá này.  

             “Hello, xin chào quý dị và các bạn! Hôm nay tôi sẽ dẫn mọi người đi câu cá, vì để tránh không quân nên hôm nay tôi đã tìm đến viện quân rồi!” Khi Cổ Dục và  Phùng Thư Nhân xuống xe máy, Phùng Thư Nhân ở bên kia cũng trực tiếp mở ra livestream, cười hì hì nói.  

             "Ui là trời! Cô gái nhỏ tìm ngoại binh sao?”  

             "Đúng thế, tôi chính là đi tìm không quân đó nha!”  

             "Không quân số 1, nghe được xin trả lời. Không quân 1, nghe được xin vui lòng trả lời!"  

             "Oa, đã lâu không gặp chú Cổ Dục, vẫn đẹp trai như vậy đó nha."  

             "Trẻ tuổi như vậy, tài nghệ như vậy, đẹp trai như vậy, còn có tiền như vậy. Đáng tiếc lại bị streamer này dụ dỗ, ài…”  

             "Không hiểu nên hỏi, người nam bên cạnh streamer là ai? Cảm giác hình như có quan hệ với streamer rất tốt, là bạn trai của streamer sao?"  

             “Streamer chính là muốn thế, nhưng đáng tiếc, không phải nha!"  

             "Vị này chính là, chú của tôi!”  

             "Phía trên không biết chú Cổ Dục? Vậy thì nhà các người hẳn là bị cắt mạng từ rất lâu rồi à!”  

             Vừa nhìn thấy Cổ Dục xuất hiện ở trong video, rõ ràng mưa bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của Phùng Thư Nhân nhiều hơn vừa rồi không ít. Nhìn đám người này sôi nổi như vậy, Phùng Thư Nhân liếc mắt với bọn họ một cái rồi cười hì hì đi theo phía sau Cổ Dục tiến lên hồ chứa nước bên kia.  

             Đi tới trên bờ đá ở hồ chứa nước, Cổ Dục nhìn thoáng qua một chút. Tốt rồi, hiện tại người ở đây thật sự không ít, bốn phía bờ hồ chứa nước này trên cơ bản đều có người ngồi, cầm ô, ngồi trên rương, giá đỡ cần câu. Vừa nhìn thì đã biết, bọn họ đều là người trong thành phố hoặc là trên trấn, dù sao người ở nông thôn bên này rất ít khi chuẩn bị đồ đạc đầy đủ như vậy.  

             Cho dù là Cổ Dục, hắn nhiều lắm cũng chỉ có hai cái ghế xếp lại, còn có một cái giá đỡ cần câu mà thôi.  

             Chọn một vị trí trái phải cũng không có người, Cổ Dục bắt đầu lấy ra mấy món đồ câu của mình. Sau khi hắn và Phùng Thư Nhân đều chuẩn bị xong, hai người cũng bắt đầu thả câu.  

             Đừng nhìn Phùng Thư Nhân liên tục mấy ngày không câu được gì mà lầm, cái này là bởi vì hiện tại là thời gian không thích hợp để câu cá. Không chỉ có cô ấy, mà nơi này có mấy chục người mỗi ngày đa phần cũng khoảng 80% người không câu được cái gì. Số còn lại câu được cá cũng không nhiều, nhưng mà bọn họ biết một điều, đó là nơi này đúng là có cá.  

             Bởi vì có những con cá thỉnh thoảng nhảy ra khỏi mặt nước, giống như là đang chế giễu bọn họ...  

             Nếu hồ chứa này mà là của gia đình bọn họ, có lẽ tất cả họ đều muốn dùng máy bơm để bơm hết nước ra mà bắt lũ cá này.  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment