Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 544

 

             Ở trong phòng bếp ngây người trong chốc lát, lúc này Lâm Lôi cũng từ bên ngoài đi vào. Trong tay cô còn cầm không ít rau, rõ ràng là các cô vừa mới đi hái xong.  

             "Tống Mính đến từ khi nào vậy, sao em không nói cho anh biết trước một tiếng." Nhìn Lâm Lôi đi vào, Cổ Dục bỗng kéo cô lại, sau đó nhỏ giọng hỏi một câu.  

             "Anh lặng lẽ mang về ba người như thế, chính cung người ta không được trở về tọa trấn hay sao." Nghe được lời của Cổ Dục, Lâm Lôi bỗng ra tay nhẹ nhàng véo hắn một cái, sau đó cười nói.  

             Thế nhưng nói xong, cô vẫn chỉnh đốn tâm tình, nói với Cổ Dục một chút. Tống Mính sáng nay vừa tới đây, vốn dĩ chỉ là tới tìm Cổ Dục, kết quả nghe nói Cổ Dục đi đón Tiết Thanh Huyến. Cho nên mới ở lại, giác quan thứ sáu của phụ nữ thật ra đều rất chuẩn xác, biết Tiết Thanh Huyến mới chính là địch nhân của mình, điều này Tống Mính biết rất rõ.  

             Dù sao vị trí chính cung của Cổ Dục, các cô đều coi như vật trong túi của mình, chỉ cần xem cuối cùng hoa sẽ rơi nhà ai mà thôi!  

             Tuy Rằng Cổ Dục vào phòng bếp nấu ăn, làm đồ ăn rõ ràng so với lúc bình thường chậm hơn một chút.  

             Nhưng chậm hơn nữa cũng có lúc cũng sẽ làm xong.  

             Khi làm xong cơm, mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm, chuyện nên đối mặt vẫn phải đối mặt mới được. Nhưng mà ở trên bàn ăn, tám người lúc này một người nói chuyện cũng không có.  

             Bọn họ chỉ buồn bực ăn thức ăn trước mặt mình, ăn xong đầu tiên chính là Phùng Thư Nhân. Vừa ăn xong thì nha đầu này rất vô trách nhiệm mà chạy đi, nói là đi livestream. Cho nên cũng chỉ còn lại tiêu điểm chính là Cổ Dục, lúc này hắn vẫn còn đang ở chỗ này không biết phải làm sao.  

             “Vân Vân, cha mẹ con đến xem con này!  

             Đang lúc không khí trên bàn ăn càng ngày càng có chút khó xử, Cổ Dục cũng càng ngày càng rối rắm thì đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng nói của một người phụ nữ. Nghe được giọng nói của người phụ nữ này thì Lý Vân Vân đang ngồi bên cạnh đột nhiên sắc mặt đại biến, bởi vì giọng nói này cô quá quen thuộc.  

             "Tôi, tôi đi ra ngoài một chuyến." Nhìn mọi người ở bên cạnh, Lý Vân Vân nhỏ giọng nói một câu rồi sau đó  đi ra ngoài.  

             "Anh cũng đi xem một chút." Mặc kệ là bởi vì có quan hệ với Lý Vân Vân, hay là bắt được cái lý do này. Cổ Dục cũng lập tức đứng lên, sau đó đi theo Lý Vân Vân ra ngoài.  

             Khi hai người đi tới cửa thì nhìn thấy một người phụ nữ trung niên, đang cùng một đôi vợ chồng già đứng trước cửa nhà Cổ Dục.  

             Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì hai vợ chồng già này chính là cha mẹ của Lý Vân Vân, mà người phụ nữ trung niên kia là ai, Cổ Dục cũng không có ấn tượng, hẳn là không phải người của thôn Cổ Gia.  

             Quả thật, đôi vợ chồng già này chính là cha mẹ của Lý Vân Vân. Lúc này bọn họ còn có chút rối rắm, một chút mờ mịt. Dù sao việc này bọn họ cũng có chút nói không nên lời, nhưng nhìn Cô Hai Lý Vân Vân bên cạnh, bọn họ cũng không thể không kiên trì nhìn về phía Cổ Dục và Lý Vân Vân.  

             "Vị này chính là Tiểu Cổ đấy à, chúng tôi là cha mẹ của Vân Vân." Nhìn Cổ Dục, người đàn ông trung niên bên này cũng mở miệng nói chuyện trước.  

             "À, chú và dì đến chơi à! Vào nhà ngồi đi ạ, à..." Nhìn đôi vợ chồng trung niên này, Cổ Dục cũng mở miệng nói. Tuy nhiên lúc vô thức nhường đường vào bên trong, hắn mới chợt nhớ tới là hình như lúc này bên trong đang có tu la tràng.  

             "Cha, mẹ, hôm nay trong nhà có khách, là khách rất quan trọng. Nếu hai người không có chuyện gì, cứ về trước đi, vài ngày nữa thì hai người lại đến." Lý Vân Vân tự nhiên cũng biết những thứ này, cho nên khi Cổ Dục còn chưa nói hết thì cô đã cướp lời rồi nói với đôi vợ chồng trung niên kia, hôm nay trong nhà quả thật là có khách quan trọng.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment