Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 599

Chương 600: Em không có lòng tin sao?  

             Bây giờ đa số dịch vụ môi giới đều cho phép xem nhà qua video, cho nên Triệu Dật dù không trực tiếp đi tới nơi nhưng cũng có thể thấy rõ phòng ốc như thế nào.  

             Triệu Dật rất nhanh đã chọn được một căn nhà lớn có bốn phòng ngủ, hai phòng khách và ban công rộng rãi, diện tích 164 mét vuông, chủ sở hữu hét giá 16 triệu 800 ngàn.  

             Triệu Dật ủy thác cho nhân viên môi giới giúp mình thương lượng giá cả, người này ra sức thương lượng. Lần đầu Triệu Dật và chủ sở hữu trao đổi, người này nói không thể ít hơn 16 triệu 500 ngàn. Sau đó người môi giới lúc thì mềm mỏng, khi lại cứng rắn giúp Triệu Dật đem giá tiền bớt xuống 300 ngàn, cuối cùng giá giao dịch là 16 triệu 200 ngàn. Hai bên hẹn ký hợp đồng và sang tên vào ngày hôm sau.  


             Sáng hôm sau, ăn cơm cùng Tần Băng Lạc xong, Triệu Dật cười nói: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước rồi đi theo anh đi!”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước để làm gì, đi đăng ký kết hôn sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Cho dù anh muốn đăng ký thì cục dân chính cũng không cho phép, anh còn chưa đủ tuổi mà.”  

             Tần Băng Lạc tò mò hỏi: "Vậy anh muốn làm gì?”  

             Triệu Dật biết việc này nhất định phải nói trước với cô, nếu không với tính cách của cô thì cho dù hợp đồng bày ra trước mặt, cô cũng chưa chắc đã chịu ký.  

             “Anh chọn mua một căn nhà ở gần đây, hôm nay đi ký hợp đồng sang tên. Em cũng biết đấy, ở Thượng Hải không phải muốn là có thể mua nhà, anh không phải ng­ười ở đây nên việc mua bán bất động sản sẽ rất phiền phức. Cho nên anh dự định để em đứng tên, em là người địa phương nên sẽ không bị những hạn chế này ràng buộc…”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Anh mua nhà để làm gì?”  


             Triệu Dật cười nói: “Sau này anh khẳng định sẽ phải thường xuyên đến Thượng Hải, dù sao vẫn phải có nhà riêng, không thể cứ ở nhà bạn gái mãi được. Hơn nữa anh cũng muốn có một thế giới riêng của hai chúng ta. Ví dụ như cả ngày đều ở trên giường không ra ngoài, nếu ở nhà em thì có chút xấu hổ…”  

             Tần Băng Lạc nhíu mày nói: “Căn nhà anh mua trông như thế nào?”  

             “Căn nhà rộng một trăm sáu mươi bốn mét vuông, ngay tại Khu đô thị Quốc Tế, cách nơi này không xa. Mua căn nhà này rồi thì em về nhà ở cũng được mà ở đó cũng được. Sau này anh ở đó cũng được, đến nhà em cũng được, đều rất thuận tiện, em nói có đúng không?”  

             Tần Băng Lạc giật mình nói: "Một trăm sáu mươi bốn mét vuông, vậy số tiền phải trả ước chừng khoảng 16 triệu. Anh để em đứng tên căn nhà như vậy đâu được. Anh đã tặng em nhiều đồ như vậy, đồng hồ đeo tay, ngựa, vòng ngọc, xe... Ngôi nhà này quá đắt, em không thể nhận nó đâu.”  

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Không phải, để anh giải thích! Việc này là em đang giúp anh mà, anh không mua được nhà ở đây vì anh không đủ điều kiện . Anh cũng không nói tặng em, chỉ là căn nhà sẽ đứng tên em mà thôi, anh không lo lắng thì em lo lắng cái gì? Hơn nữa, giấy tờ nhà đứng tên anh hay đứng tên em không phải đều giống nhau hay sao? Đâu có gì khác biệt đúng không nào?. Chẳng lẽ em không có lòng tin với tương lai của chúng ta sao?”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật trở lại nhà mới. Trước đó hai người đã tới xem qua nhà một lần, trang trí rất đẹp. Tuy rằng không quá đặc biệt xa hoa nhưng phong cách Bắc Âu làm cho nội thất thoạt nhìn rất tối giản và thời thượng.

Bình Luận (0)
Comment