Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 295 - Chương 295: Thật Sự Không Thể Trêu Vào.

Chương 295: Thật sự không thể trêu vào. Chương 295: Thật sự không thể trêu vào.

Chương 295: Thật sự không thể trêu vào.

“Được! Vậy chúng ta đi Phật Sơn!”

Triệu Dật dứt khoát quyết định, nói: “Nếu mọi người còn có anh chị em tốt nào thì cũng có thể hẹn đi chung nha. Mọi người cứ sắp xếp thêm người, xe thì tôi sẽ lo hết. Đến lúc đó bên tôi cũng có thêm mấy người khác tham gia, nhiều người cùng đi chơi sẽ vui hơn…”

Chu Lâm thấy Trần Vi đồng ý thì trong lòng lập tức vui vẻ, nói: “Được! Trở về tôi hỏi qua một chút, sẽ báo cho cậu sớm.”

Giữa Chu Lâm và Triệu Dật đương nhiên sẽ không khách sáo. Triệu Dật đã nói như vậy rồi thì thực sự là không có vấn đề gì.

Đang nói chuyện thì thoáng chốc đã đi đến cửa hàng bánh nhỏ bên kia đường, Triệu Dật mua một chiếc bánh và ba chai nước, đưa cho bọn họ hai chai.

“Miệng cậu không sao chứ?”

Chu Lâm không thèm để ý đưa tay lau khoé miệng nói: “Chỉ là bị đánh một cái, cọ trúng răng nên rách da một chút thôi mà. Không sao cả! So với chúng ta trước đây vẫn còn kém xa…”

Triệu Dật cười nói: “Sau này gặp những chuyện tương tự như thế này mà không có ưu thế thì cậu cũng đừng đánh nhau với người ta, cứ gọi điện thoại cho tôi. Cho dù tôi không giải quyết được thì ít nhất cũng sẽ không bị thiệt thòi nhiều, đúng không?”

Chu Lâm gật đầu đáp: “Sớm biết cậu tới làm hoà tốt như vậy thì tôi đã gọi cho cậu sớm hơn. Tôi cũng không phải kiểu người có thể nhẫn nhịn đâu.”

Triệu Dật bật cười nói: “Có việc gì thì cứ tìm tôi, bây giờ tôi đánh nhau cũng rất tốt, mạnh mẽ như bò tót vậy đó!”

Lời này của Triệu Dật nửa đùa nửa thật, coi như là cho Chu Lâm một biện pháp dự phòng. Dù sao chuyện của mình thì sớm muộn hắn cũng sẽ biết.

Chu Lâm thẳng thắn nói: “Được nha! Trước đây tôi cũng từng nghĩ qua. Nếu sau này hoàn cảnh không tốt, tôi sẽ đi theo cậu lăn lộn.”

Triệu Dật bật cười nói: “Nghĩ hay quá ha? Cậu muốn làm gì tôi sẽ giúp cậu hoàn thành, tôi không cần cậu theo tôi lăn lộn đâu. Giống như người ta, không thể trêu vào cậu!”

Trong lòng Chu Lâm rất cảm động, đương nhiên hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của Triệu Dật.

Hai người là bạn bè, nếu thực sự làm việc với Triệu Dật thì sẽ có trên có dưới. Cho dù có giúp đỡ thì thường ngày cũng sẽ ở trong một mối quan hệ cấp trên và cấp dưới, tình bạn này ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng. Triệu Dật không muốn tình bạn này bị biến chất cho nên mới nói cậu muốn làm gì thì tôi giúp cậu hoàn thành. Tự cậu làm, chúng ta hãy làm theo cách riêng của mình!

“Tôi chỉ nói là nếu mà thôi, lỡ như không được thôi mà?”

Triệu Dật cười nói: “Nói thật! Nếu như bình thường rảnh rỗi thì cậu có thể nghĩ xem tương lai mình muốn làm cái gì. Thường ngày cũng có thể đọc thêm sách về những chủ đề này, thậm chí thử luyện tập một chút. Sau này chúng ta tốt nghiệp cũng không thể đi làm công cho người khác được đâu, tốt nhất vẫn nên tự mình lập nghiệp…”

Chu Lâm chợt nhớ tới lúc trước hình như Triệu Dật có nói, hắn ở đây mở công ty gì đó. Hơn nữa nghe giọng điệu này tựa hồ đã bắt đầu rồi sao?

"Công ty của cậu bắt đầu rồi sao?"

Triệu Dật gật đầu đấp: “Đã sớm làm việc rồi. Thật ra trước lúc nghỉ hè tôi đã khởi động..."

Quả nhiên!

Chu Lâm cảm thán nói: "Vẫn là cậu giỏi nhất! Trong ba người chúng ta, trước giờ cậu luôn là người trầm ổn nhất cũng là người ra quyết định, thành tích cũng là tốt nhất, hiện tại thì cũng như thế. Nhưng mà ít nhất thì tôi vẫn ở bên này, còn có thể hưởng ké một chút anh sáng từ cậu, cái tên Phạm Hưng kia xem như thảm rồi, ha ha ha một thân một mình đi Vũ Hán…”

Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy! Cũng không biết cậu ấy giờ ở bên đó như thế nào rồi. Tháng giêng có lẽ tôi có thể phải đi Vũ Hán một chuyến, đến lúc đó đi làm thịt cậu ấy hai hôm! ”

Chu Lâm kinh ngạc nói: "Cậu đi Vũ Hán làm gì? ”

Triệu Dật cười nói: "Công ty có thể có chút việc. ”

Chuyện của Phùng Tiếu Tiếu trước tiên không nói đến, dù sao hai ba câu giải thích cũng không rõ ràng, có cơ hội thì sẽ nói sau.

Triệu Dật suy nghĩ một chút nói: "Nếu đến lúc đó cậu có thể xin nghỉ thì chúng ta cùng nhau qua đó chơi vài ngày đi. ”

Chu Lâm nghe đến đây, nhất thời cũng bị lay động đáp: "Ừm! Đến lúc đó xem thế nào, tôi sẽ cố gắng thu xếp đi cùng cậu! ”

“Được!”

Triệu Dật và Chu Lâm cứ như vậy tùy ý đi dạo và tán gẫu, Trần Vi đi theo bên cạnh cũng không xen vào, chỉ nghe hai người nói chuyện phiếm.

Cô có thể cảm nhận được, hiện tại Triệu Dật quả thật đang phát triển rất tốt, xem như thuộc kiểu người có năng lực. Nhưng mà giữa hắn và Chu Lâm vẫn giữ mối quan hệ anh em bạn bè rất trong sáng. Thậm chí cô còn cảm nhận được, lời nói của Triệu Dật có chút khéo léo. Chính là không muốn để cho trong lòng Chu Lâm sinh ra ý nghĩ dư thừa.

Đang nói chuyện thì chiếc xe Lexus LC500h của Trương Kha lao nhanh tới rồi dừng ở ven đường. Trương Kha lòng như lửa đốt nhảy xuống xe, nhìn trái nhìn phải thì thấy ba người đi bộ phía trên vỉa hè, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nhanh chóng chạy tới.

Hắn giao cái túi đang cầm trong tay cho Triệu Dật. Cũng không nói nhảm gì, lập tức giơ tay lên dứt khoát cho mình hai bạt tai.

"Chu Lâm, Trần Vi, thật xin lỗi! Hành vi lúc trước là tôi không đúng, sau này tôi sẽ không dây dưa với Trần Vi nữa! ”

Triệu Dật nhẹ nhàng khoát tay: "Hôm nay tôi chưa từng gặp anh, tôi cũng không biết anh là ai. ”

Trương Kha lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Những lời này của Triệu Dật chính là, anh không đến chọc tôi thì tôi cũng sẽ không đến tìm các anh.

Vừa rồi trong lúc hắn lái xe đã gọi điện thoại cho cha hắn xác nhận qua, tất cả những gì Triệu Dật nói đều là sự thật!

Cha hắn đã nhiều lần dặn dò hắn phải xin lỗi thật tốt người này, đừng chọc giận đối phương!

Thực sự là người không thể trêu vào!

Cứ coi như là dùng tiền để tránh nạn đi!

Sau khi Trương Kha rời đi, Triệu Dật mở túi ra xem, bên trong đều là những xấp tiền giấy một trăm tệ. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Triệu Dật đưa túi cho Chu Lâm: "Tiền thuốc men của cậu đây..."

Chu Lâm giật mình nói: "Cậu đưa cho tôi làm gì? Tôi không cần! ”

Triệu Dật trực tiếp đẩy túi tiền vào trong ngực Chu Lâm, cười nói: "Đây là tiền thuốc men. Là cậu bị đánh, cũng không phải tôi bị đánh, đương nhiên là của cậu rồi..."

---

Cám ơn các đạo hữu đã ủng hộ, Mong đạo hữu tiếp tục tặng kim phiếu và donate ạ, truyện rớt xuống vực sâu rồi huhuhu

Bình Luận (0)
Comment