Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 644 - Chương 644: Đi Hay Không Đi?

Chương 644: Đi hay không đi? Chương 644: Đi hay không đi?

Triệu Dật khua khua tay nói: "Không có gì, tôi chỉ muốn hỏi rõ một chút, vì thoạt nhìn thì hình như cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì.”

Song Min Gook cung kính trả lời: "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên cô ấy tham gia hoạt động kiểu này. Nếu như không phải là giám đốc Triệu, tôi nghĩ cô ấy sẽ không tham gia.”

Triệu Dật cười cười nói: "Thứ cô ấy muốn không phải tiền mà là tìm kiếm cơ hội. Không phải cô ấy nên xin chủ tịch Park sao, dù sao chủ tịch Park mới là người có quyền lực lớn nhất của công ty. Tôi chỉ là một giám đốc, cho dù tôi có hứa cũng không chắc sẽ làm được.”

Song Min Gook cúi đầu nói: "Tôi cũng không đoán được trong lòng cô ấy nghĩ gì.”

Triệu Dật cười nói: "Được, tôi biết rồi. Anh đi làm việc của mình đi.”

“Vâng!”

Sau khi Song Min Gook rời đi, Triệu Dật trở lại bên cạnh Song Ji Soo và Kim Na Hee. Song Ji Soo ôm lấy cánh tay Triệu Dật rất thoải mái, còn thân mật dựa vào người hắn, cánh tay Triệu Dật vừa vặn đặt trên phần đồi núi nhô ra.

"Đi thôi."

Triệu Dật đưa tay ra sau lưng ôm vòng eo mảnh khảnh của Song Ji Soo, nói một câu rồi đi về phía trước.

Kim Na Hee nhìn thoáng qua tay Triệu Dật đang ôm eo Song Ji Soo, trong mắt có hơi xấu hổ và hồi hộp nhưng vẫn nhanh chóng đi theo.

Một nhóm mười hai người bắt đầu chuyến tham quan và hành trình khám phá ẩm thực ngày hôm nay.

Lục Đào lúc thì ôm mỹ nhân này, lúc thì lôi kéo người đẹp kia. Hai người Quách Đông Lai và Lý Dương thì có chút ngại ngùng nhưng mỹ nữ bên cạnh đều rất chủ động trêu chọc họ nên rất nhanh sau đó hai người họ cũng bị cuốn vào cuộc vui.

Sau bữa tối thịnh soạn, Lục Đào cười hì hì đề nghị: "Đi cả ngày hơi mệt mỏi, cơm nước xong chỉ muốn đi nghỉ ngơi. Hay là trước tiên chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, rồi tối nay lại tìm chỗ khác uống rượu?”

Về khách sạn nghỉ ngơi?

Mệt mỏi?

Thiếu chút nữa thì tôi tưởng thật!

Ai chẳng biết cậu muốn làm gì?

Nhưng mà mục đích của chuyến đi lần này không phải là để vui vẻ sao.

Triệu Dật cười nói: "Được!”

Mọi người bắt đầu trở về khách sạn, Triệu Dật nhìn thời gian: "Hiện tại là 7 giờ 20 phút, 2 tiếng nữa mọi người tập hợp, chúng ta ra ngoài tìm nơi tụ tập.”

“Được!”

Mọi người đồng loạt giải tán, Triệu Dật dẫn theo Song Ji Soo và Kim Na Hee đi về phòng của mình.

Cửa phòng mới đóng lại, Song Ji Soo lập tức vứt túi xách của mình sang một bên và đi về phía Triệu Dật nở nụ cười xinh đẹp: "Nóng quá đi, em muốn đi tắm. Oppa có muốn tắm chung không?”

Triệu Dật rất đẹp trai.

Tính cách nhẹ nhàng trầm ổn lại còn được hệ thống thần trợ gia tăng thêm sức hấp dẫn phi thường. Người đàn ông như vậy, chỉ cần ở bên cạnh một thời gian ngắn ngủi thì cho dù là nam hay nữ đều sẽ khuất phục dưới sức hấp dẫn của hắn. Sẽ coi hắn là trung tâm, tình nguyện tôn hắn là thủ lĩnh và tình nguyện phục tùng hắn.

Song Ji Soo ở bên Triệu Dật một ngày, sớm đã bị mê hoặc bởi tính cách và tướng mạo của Triệu Dật.

Người đàn ông như Triệu Dật cho dù ở trong quán bar thì có lẽ chỉ cần ngồi xuống, mỹ nhân sẽ chủ động tiến đến, chưa nói đến Song Ji Soo đã tiếp xúc thân mật với hắn.

Hơn nữa cô cũng nghe được cách Song Min Gook xưng hô với Triệu Dật.

Giám đốc Triệu!

Tuy không rõ Triệu Dật là giám đốc của công ty nào, nhưng có thể làm cho trưởng phòng của Bighit cung kính đi cùng như vậy thì chắc chắn không phải là người tầm thường.

Dù sao cũng đã nhận tiền và dù sao cũng phải phục vụ thì chi bằng chủ động một chút, nhiệt tình một chút để làm Triệu Dật vui vẻ, biết đâu lại có thêm lợi ích.

Chính vì vậy, Song Ji Soo đã chủ động trêu ghẹo Triệu Dật.

Dù sao Triệu Dật vừa đẹp trai còn hấp dẫn, là phụ nữ ai lại không muốn có một chút kỉ niệm với người như vậy.

Ha ha, đây là chuyện cả hai bên đều tình nguyện. Nam vui vẻ thì chẳng lẽ nữ không vui sao?

Vốn dĩ lần này Triệu Dật ra nước ngoài là để thoải mái ăn chơi nên đương nhiên sẽ không giả bộ làm chính nhân quân tử gì đó.

"Được, em vào trước đi, anh sẽ vào ngay."

"Em chờ anh."

Song Ji Soo nhẹ nhàng cười với Triệu Dật, không chút kiêng dè chuyện Kim Na Hee đang ở bên cạnh mà đi thằng vào phòng tắm.

Triệu Dật cởi áo khoác ra, ánh mắt Kim Na Hee lập tức trở nên bối rối.

Triệu Dật đi tới trước mặt Kim Na Hee, đưa tay nâng cằm Kim Na Hee lên, nhìn chằm chằm vào mắt của cô và bình tĩnh nói: "Anh biết mục đích của em, nhưng anh sẽ không can thiệp vào kế hoạch của công ty, chuyện này không liên quan đến anh. Anh cũng không muốn dính vào phiền phức, anh chỉ là người dùng tiền mua sung sướng mà thôi.”

Đột nhiên trong mắt Kim Na Hee lộ ra sự mất mát rõ ràng. Cô cắn môi, sắc mặt ảm đạm.

Triệu Dật bình tĩnh nói: "Anh biết đây là lần đầu tiên của em nên sẽ cho em một cơ hội. Trước khi anh đi ra từ phòng tắm, em trả lại khoản tiền trước đó rồi rời đi thì anh có thể coi như hôm nay em chưa từng tới đây. Nếu như lúc đó em còn chưa rời đi thì có nghĩa là em đã suy nghĩ rõ ràng, sau đó anh sẽ không nhẹ nhàng với em. Hơn nữa nếu em chọn ở lại và ngủ với anh thì ngoài số tiền thù lao đã trả ra anh sẽ không đồng ý bất cứ chuyện gì khác với em.”

Sau khi Triệu Dật nói xong, hắn mặc kệ sắc mặt trắng bệch của Kim Na Hee mà trực tiếp xoay người đi vào phòng tắm.

Kim Na Hee đứng bất động một chỗ sắc mặt rầu rĩ.

Đi hay không đi?

Kim Na Hee quay người đi tới cửa ra vào, ngay khi cô định kéo chốt cửa thì chợt nghe thấy Song Ji Soo thét lên một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment