Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 651 - Chương 651: Tầm Nhìn Ư? Đó Cũng Là Do Tầm Nhìn Của Hệ Thống.

Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống. Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống.

Triệu Dật cười cười rồi nhìn ngắm xung quanh, lại cầm lên một chiếc túi xách nam và nói: "Dưới mắt nhìn của anh thì hai chiếc túi này, anh thích chiếc nào hơn?"

Song Min Gook nhìn một chút rồi chỉ vào chiếc túi ở bên tay trái của Triệu Dật, nói: "Tôi thấy chiếc túi này đẹp hơn."

Triệu Dật cười cười nói: "Được!”

Triệu Dật đưa chiếc túi bên trái cho nhân viên cửa hàng và nói: "Gói cả chiếc túi này vào."

"Vâng thưa ngài."

"Tính tiền đi."

"Thưa quý khách, năm chiếc túi này tổng giá trị là 27.7 triệu won."

"Quét thẻ đi."

27.7 triệu won là khoảng 160 ngàn tiền Trung Quốc. Vậy giá trung bình của một chiếc túi là hơn 30 ngàn.

Mức giá này đối với người bình thường mà nói hiển nhiên là rất đắt. Nhưng đối với Triệu Dật hiện giờ mà nói thì chỉ có hai chữ.

Đáng tiền!

Gói hàng xong hai người họ lại đi thêm một đoạn rồi Triệu Dật dừng lại và mua bốn bộ mỹ phẩm Chanel, giá cả cũng không thấp.

"Được rồi, đi thôi!"

Hai người quay lại và lên xe, Triệu Dật tiện tay cầm chiếc túi xách nam mà Song Min Gook chọn khi nãy đưa cho hắn, nói: "Trưởng phòng Song, mấy ngày nay đã làm phiền anh phải chạy đi chạy lại. Chiếc túi này tặng cho anh, coi như là cảm ơn."

Song Min Gook thụ sủng nhược kinh. Hắn chỉ là một trưởng phòng còn Triệu Dật là giám đốc và cũng là cổ đông lớn sở hữu 20% cổ phần công ty, địa vị giữa hai người chênh lệch rất nhiều.

Triệu Dật giao phó công việc cho hắn không phải là điều đương nhiên sao?

Lại còn tặng hắn một chiếc túi LV giá trị không nhỏ nữa…

"Giám đốc Triệu, đây là bổn phận của tôi, là những việc mà tôi nên làm. Sao tôi có thể nhận quà của anh được?"

Triệu Dật cười rồi ném chiếc túi vào trong lòng hắn, nói: "Tôi cho thì anh cứ nhận lấy."

Song Min Gook ở cạnh Triệu Dật mấy ngày nay nên cũng hiểu được phần nào tính cách của Triệu Dật vốn không phải là kiểu người đạo đức giả. Hắn nói muốn tặng quà thì chính là thật lòng muốn tặng quà. Song Min Gook lập tức cảm ơn nói: "Cảm ơn giám đốc Triệu, tôi thực sự rất cảm kích!"

Triệu Dật xua tay và không nói gì nữa.

Chiếc xe chạy thẳng đến công ty Bighit, trụ sở công ty là một tòa nhà hình trụ tròn khoảng mười hai mười ba tầng. Bề ngoài được ốp kính phản quang trông khá hiện đại.

"Tòa nhà này là trụ sở của công ty à?"

Trong lòng Song Min Gook rất khó hiểu. Dù sao cũng là cổ đông sở hữu 20% cổ phần công ty, chẳng lẽ ngay cả tòa nhà văn phòng của công ty cũng không biết sao? Không biết giám đốc đã suy tính và mua số cổ phần này trong tình huống nào?

Chẳng lẽ giám đốc thấy thích trong lòng nên quyết định không nói nhiều mà đập tiền mua luôn 20% cổ phần công ty sao?

Cũng giống như khi nãy mua một chiếc túi trong trung tâm thương mại…

Song Min Gook thầm nghĩ rồi lễ phép trả lời: "Vâng. Toàn nhà này là trụ sở của công ty chúng ta. Toàn bộ tòa nhà đều thuộc quyền sử dụng của công ty Bighit. Ngoài khu vực văn phòng ra còn có phòng của các nghệ sĩ dưới trướng và có cả ký túc xá dành cho thực tập sinh. Tóm lại tất cả những người trong tòa nhà này đều thuộc quyền quản lý của công ty."

Triệu Dật gật đầu cười nói: "Hoàn cảnh không tệ nha."

Hoàn cảnh không tệ?

Song Min Gook mỉm cười và gật đầu đồng ý nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, thoạt nhìn bề ngoài hoàn cảnh công ty không tệ nhưng thế giới bên trong thực sự không hề thoải mái, phân chia giai cấp, đấu đá ngầm, ganh ghét đua đòi…

Song Min Gook vừa dẫn đường vừa nói: "Hôm nay chủ tịch Park biết giám đốc Triệu đến công ty nên đã cố ý chờ đón anh. Anh có muốn đi gặp chủ tịch Park trước không?"

Triệu Dật mỉm cười nói: "Được, đến gặp chủ tịch trước."

Song Min Gook lấy điện thoại ra báo tin rồi mỉm cười và đưa tay dẫn đường, nói: "Giám đốc Triệu, mời theo tôi. Chủ tịch Park đang chờ ở văn phòng."

Triệu Dật theo Song Min Gook vào thang máy rồi đi thẳng lên tầng cao nhất, sau đó hắn được dẫn vào văn phòng. Trong phòng có một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi. Vừa thấy Triệu Dật bước vào, ông lập tức mỉm cười đứng dậy.

"Xin chào giám đốc Triệu, tôi mong chờ ngày chúng ta gặp mặt đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được như ý nguyện. Tôi không nghĩ giám đốc Triệu còn trẻ tuổi mà đã tài giỏi như vậy, thật sự làm tôi thấy hổ thẹn nha."

Triệu Dật mỉm cười rồi bắt tay Park Jeong Yong và nói: "Chủ tịch quá khen rồi. Ngược lại tôi mới là người phải khâm phục dũng khí và tài năng lãnh đạo của chủ tịch, có thể tạo ra hai nhóm nhạc nổi tiếng là BTS và Sungirl chỉ trong thời gian ngắn. Chủ tịch đã chèo lái công ty ra khỏi cuộc khủng hoảng và giúp công ty phát triển như hiện tại…"

Park Jeong Jong nở nụ cười nói: "Tôi đối với Bighit rất có lòng tin. Giám đốc Triệu quyết định mua 20% cổ phần công ty, chứng tỏ cậu cũng có tầm nhìn giống tôi. Hơn nữa số tiền mà giám đốc Triệu đầu tư vào công ty đã giúp gánh nặng kinh tế của Bighit giảm đi phần nào. Lại giúp công ty nhanh chóng tăng trưởng, đây chính xác là một cuộc giao dịch có lợi cho cả hai bên."

Số cổ phần đó là do hệ thống mua, không phải hắn mua!

Tầm nhìn ư? Đó cũng là tầm nhìn của hệ thống.

Nhưng dù sao hệ thống cũng hạn chế hắn trong 5 năm không được bán cổ phần công ty. Chẳng qua kỳ hạn 5 năm này so với căn biệt thự 200 triệu không thể bán đi kia, thì có phần nhân từ hơn nhiều.

Chỉ là hai bên đang tự khen ngợi nịnh nọt để lấy lòng nhau thôi.

Bình Luận (0)
Comment