Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 670 - Chương 670: Nữ Thần Là Fan Cuồng

Chương 670: Nữ thần là fan cuồng Chương 670: Nữ thần là fan cuồng

“Chị Ji Hyun, gửi cho em địa chỉ chỗ của chị, em lái xe chị trở về!”

Kim Ji Hyun vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc hỏi: “Chị vừa đọc tin tức, Choi HyunA đã được cứu, tên sát nhân liên hoàn kia cũng đã bị bắt. Nghe nói một người đàn ông bịt mặt tìm được chỗ của tên sát nhân liên hoàn, đánh tên sát nhân liên hoàn bị thương sau đó cứu Choi HyunA, người kia là em sao?”

Việc này cơ bản không thể gạt được Kim Ji Hyun cho nên Triệu Dật cũng dứt khoát không giấu diếm, sảng khoái trả lời: “Là em, chỉ là chị Ji Hyun, chuyện này chị có thể giúp em giữ bí mật được không?”

“Nhưng sao em…”

Kim Ji Hyun nói được nửa câu chợt lại tự mình dừng lại: “Quên đi, chị gửi cho em một địa chỉ, em lại đây đi.”

“Được”

Triệu Dật rất nhanh nhận được định vị của Kim Ji Hyun gửi tới. Triệu Dật lái xe trở về, lúc này hắn lái xe đúng quy định, xe không hề có bất kỳ hiện tượng va chạm nào.

Một lúc lâu sau, Triệu Dật lái xe tới cửa biệt thự của Kim Ji Hyun, cửa chậm rãi mở ra, Triệu Dật lái xe tiến vào trong biệt thự.

Triệu Dật dừng xe xong, vừa xuống xe thì nhìn thấy Kim Ji hyun đứng ở cửa đón, Triệu Dật áy náy nói: “Chị Ji Hyun, chuyện lúc trước khẩn cấp, em lái với tốc độ rất nhanh, không chỉ chạy quá tốc độ, còn vượt đèn đỏ, chỉ sợ…”

Kim Ji Hyun không thèm để ý trả lời: “Không có việc gì, sau này chị tìm người xử lý là được, vào đây trước đi.”

Triệu Dật nhìn thoáng qua biệt thự trước mắt, do dự một chút rồi nói: “Bây giờ thời gian không còn sớm nữa, em vẫn là không nên đi vào”

Kim Ji Hyun đưa tay giữ chặt tay Triệu Dật, cười nói: “Em lập tức đi vào đây, nếu em cứ đi như vậy, tối nay chị nhất định sẽ mất ngủ.”

Mất ngủ?

Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, bị Kim Ji Hyun lôi kéo, không đi theo cũng không được. Triệu Dật nhất thời đi theo Kim Ji Hyun vào biệt thự.

“Ở dưới nói chuyện không tiện lắm, đến phòng sách của chị đi.”

Kim Ji Hyun đưa Triệu Dật đi, dọc theo đường đi lên lầu đi tới phòng sách của cô.

Kim Ji Hyun đóng cửa phòng lại lập tức nhịn không được gấp gáp hỏi: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Lúc trước em chắc chắn không biết chuyện Choi HyunA bị bắt cóc, tất cả đều bắt đầu từ khi nhận được cuộc điện thoại kia…”

Lúc trước khi Triệu Dật mượn xe, Kim Ji Hyun không nói hai lời thì lập tức cho mượn, cô tự mình xuống xe, nhường xe cho Triệu Dật. Kim Ji Hyun còn làm cho hắn nhiều thứ như vậy, quan hệ như thế cũng không nên lừa gạt cô ấy.

Hơn nữa cho dù Triệu Dật không nói thì Kim Ji Hyun suy nghĩ cẩn thận cũng sẽ đoán được sự thật.

Triệu Dật thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, lúc trước em quả thật không biết chuyện này, tìm được Choi HyunA là vì em vận dụng một ít đồ vật đặc biệt, cũng không tiện nói rõ ràng, tóm lại là lúc đó có thứ đó chỉ dẫn nên em mới tìm được cô ấy.”

Kim Ji Hyun tán thưởng nói: “Em quá lợi hại, tới đây du lịch lại không nghĩ tới còn giúp Seoul giải quyết một phiền toái lớn. Phải biết rằng tên sát nhân hàng loạt kia không ngừng xuống tay, hiện giờ đã dẫn đến khủng hoảng xã hội, ai cũng lo lắng mình sẽ trở thành nạn nhân khi đi ban đêm . Thế cho nên phía cảnh sát chịu áp lực rất lớn, bây giờ em đã giúp cảnh sát giải quyết tên sát nhân kia, cảnh sát coi như cũng có cái để thông báo với xã hội.”

Triệu Dật cười nói: “Quả thật là như vậy. Có một tên biến thái ẩn nấp trong bóng đêm như vậy, ai cũng sợ hãi vô cùng, dù sao cũng không ai dám cam đoan mình sẽ không một mình đi đường vào ban đêm…”

“Đúng vậy, cho nên chị mới nói em thật lợi hại, hơn nữa em lại rất khiêm tốn. Vậy mà không hề để lộ thân phận của mình, còn đội khăn trùm đầu, em định làm thợ săn thành phố hay là người nhện sao?”

Kim Ji Hyun cảm thán một câu, chợt tò mò hỏi: “Đúng rồi, em cảm thấy Choi HyunA biết thân phận của em không, cô ấy có tiết lộ ra ngoài hay không?”

Triệu Dật trả lời: “Có lẽ biết hoặc có lẽ không biết. Nhưng mà em tin cô ấy sẽ không nói lung tung, em đã dặn dò cô ấy rồi.”

Kim Ji Hyun tò mò hỏi: “Em căn dặn cô ấy thế nào?”

Triệu Dật kể lại lời mình đã nói với Choi HyunA, Kim Ji Hyun nghe xong thì cười nói: “Choi HyunA thông minh như vậy khẳng định có thể đoán được người đó chính là là em. Dù sao trên người em có một loại khí chất rất đặc biệt, cho dù em che mặt thì người quen thuộc liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra em.”

Triệu Dật không thèm để ý chỉ cười cười.

Kim Ji Hyun nhìn Triệu Dật, trong ánh mắt có vài phần sùng bái: “Tên đó là một kẻ giết người biến thái. Em không sợ sao? Có thể kể cho chị nghe quá trình lúc đó không?”

Lúc Kim Ji Hyun nói lời này, trong giọng nói tràn ngập chờ mong, ánh mắt nóng bỏng, giống như trong nháy mắt biến thành một fan cuồng.

Triệu Dật kể lại đơn giản quá trình lúc đó: “Tên sát nhân kia từ lần đầu tiên nhìn thấy em chắc chắn cũng đã nghĩ làm thế nào để giết chết em. Nhưng mà mọi người cảm thấy hắn hung tàn là do hắn không có nhân tính, ở trước mặt em sức chiến đấu của hắn cơ bản không đủ để đánh lại em…”

Bình Luận (0)
Comment