Mặc dù hãng hàng không Kim Long so với các công ty hàng không đứng đầu giá trị ngàn vạn trên thị trường thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng dù sao thì đây cũng là một công ty hàng không, tương lai rộng lớn khiến Triệu Dật cảm thấy bản thân có thể tìm hiểu rõ hơn một chút.
Có lẽ việc nắm giữ thêm một chút cổ phần của hãng hàng không Kim Long cũng là một lựa chọn tốt.
Dù sao thì đầu tư là thấy cái gì có thể kiếm tiền lập tức đổ tiền vào mà!
Chẳng qua hiện giờ Triệu Dật dù có rất nhiều sản nghiệp, 28% cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, hạng mục khu trung tâm thương mại, 20% cổ phần công ty giải trí Bighit,... nhưng tạm thời thì những thứ này không thể chuyển thành tiền mặt ngay được.
Tập đoàn Thiên Hà đang cố gắng niêm yết trên thị trường chứng khoán, công ty giải trí bighit cũng đang cố gắng đi theo con đường niêm yết, cổ phần trong năm năm không thể bán ra, hạng mục khu trung tâm thương mại đang trong giai đoạn cần tiền nhất nên ít nhất cũng phải thêm một năm nữa. Sau khi tòa nhà xây dựng hoàn thiện và lấy được tư cách cho thuê bán tòa nhà mới có thể thu hồi lợi nhuận.
Dù Triệu Dật không vội nhưng hắn cảm thấy chính mình vẫn nên có chút tiền trên người thì hơn.
Bây giờ trên người Triệu Dật còn hơn 1 tỷ tiền mặt, dự án khu trung tâm thương mại cũng đã thành công cho vay 15 tỷ nên hắn đã rút ra 4 tỷ để thanh toán tiền nợ cho tập đoàn Thiên Hà.
Dù chưa đến hạn phải trả nợ nhưng công ty đang chuẩn bị đưa ra thị trường nên nếu nợ quá nhiều sẽ ảnh hưởng lớn đến các phương diện đánh giá của công ty.
Lúc trước Khổng Hi đã giúp đỡ mình nên tất nhiên mình không thể hại cô ấy được, huống chi bây giờ Khổng Hi đã là bạn gái của mình. Là một người đàn ông đương nhiên không thể dựa vào việc chiếm lợi phụ nữ đưa đến để phát triển sự nghiệp của mình được.
Tất nhiên là 15 tỷ này không phải đưa hết một lần, lần đầu tiên cho vay là 8 tỷ, 4 tỷ còn lại sẽ đầu tư vào việc khai thác toàn diện dự án. Dù sao thời gian không chờ đợi một ai cả, không thể chờ đợi khai thác từng chút một được.
Sáng hôm sau, hai người đi đến sân bay và tìm được phòng nghỉ của hãng hàng không Kim Long.
Sau khi xuất trình vé máy bay, hai người ngồi trên ghế salon nghỉ ngơi, còn nhân viên phục vụ quầy lễ tân nhìn thông tin hiển thị trên màn hình máy tính mà khiếp sợ mở to hai mắt.
Vị này là cổ đông lớn của công ty, là một trong những ông chủ của công ty!
Nhân viên phục vụ lập tức báo cáo chuyện này lên trên, sau đó đẩy xe đến bên cạnh Triệu Dật và Tần Băng Lạc ân cần phục vụ hai người.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Tần Băng Lạc cảm thấy kỳ quái: “Dịch vụ chăm sóc của hãng hàng không Kim Long nhiệt tình đến thế sao? Tuy rằng danh tiếng phục vụ của họ luôn tốt nhưng em có cảm giác họ hơi nhiệt tình quá rồi.”
Xem ra thân phận cổ đông của mình bị lộ rồi.
Triệu Dật nói thầm trong lòng một tiếng, ngoài miệng lại cười nói: “Có thể là do anh đẹp trai quá nên họ nhiệt tình thêm một chút.”
“Xấu lắm!”
Tần Băng Lạc hừ một tiếng, bưng ly cà phê lên uống một ngụm: “Hương vị rất thuần khiết, đây là cà phê Blue Mountain chính hãng, hàng không Kim Long xa xỉ như vậy sao?”
Triệu Dật cười hì hì nói: “Anh nói mà em còn không tin, em xem người khác có đãi ngộ như thế này sao?”
Tần Băng Lạc cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng lại không tìm thấy lý do khác phù hợp: “Xem ra đẹp trai cũng có thể làm cơm ăn.”
Hai người nghỉ ngơi thêm một lát sau đó nhanh chóng làm thủ tục lên máy bay và được người đưa đến phòng VIP đã đăng ký trước.
Khi Triệu Dật và Tần Băng Lạc lên máy bay được tiếp viên hàng không cười ngọt ngào tiếp đón và dẫn hai người ngồi xuống, còn vô cùng nhiệt tình sửa soạn lại hành lý tùy thân giúp hai người.
Tần Băng Lạc cẩn thận quan sát thì phát hiện tiếp viên hàng không nở nụ cười lễ phép với mình, nhưng khi cười với Triệu Dật thì nụ cười chân thành và nhiệt tình hơn nhiều.
Thật đấy à? Đẹp trai thực sự có thể mài ra ăn được sao?
Tại trụ sở Bắc Kinh của hãng hàng không Kim Long.
Trần Minh đang bận rộn trong phòng làm việc của mình bỗng nhận được một cuộc điện thoại.
“Triệu Dật ngồi chuyến bay của công ty?”
“Điểm đến là Bắc Kinh?”
“Được, tôi biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Trần Minh ngồi trên ghế lâm vào trầm tư.
Mấy ngày trước bỗng truyền ra tin tức vị cổ đông lớn thứ hai của công ty là Khương Hải gặp phải vấn đề kinh tế nên đã quyết định bán đi cổ phần của hãng hàng không Kim Long đang nắm trong tay.
Trần Minh ban đầu cũng có ý định nuốt hết số cổ phần của Khương Hải, nhưng Khương Hải yêu cầu trả toàn bộ số tiền do hắn đang vội vàng bán cổ phần để hồi sinh công ty của mình nên sẽ không chấp nhận trả góp.
Vốn dĩ Trần Minh muốn đi vay để thanh toán số cổ phần này nhưng Khương Hải lại nói cho hắn biết rằng cổ phần của mình đã rời tay và được bán với một cái giá không tồi, hơn nữa đối phương còn trả luôn một lần.