Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 687 - Chương 687: Thiếu Tiền Cứ Nói Với Tôi

Chương 687: Thiếu tiền cứ nói với tôi Chương 687: Thiếu tiền cứ nói với tôi

“Đúng vậy!”

Quan tâm cười nói: “Dựa theo tình hình hiện tại mà nói, danh tiếng của Phùng Tiếu Tiếu sẽ càng ngày càng cao. Có cô ấy ở đây thì Diệp Thiến và Bạch Nguyệt cũng sẽ dễ dàng tiếp nhận cách sắp xếp như vậy.”

Triệu Dật đồng ý với Quan Tâm, sau đó lại hỏi: “Liễu Vũ Phi thì sao?”

Quan Tâm im lặng vài giây: "Không dễ nói, dù sao cô ấy cũng là bạn gái chính thức của anh. Gia cảnh cô ấy ưu tú, lại được cha mẹ anh tán thành, thân phận con dâu tương lai đã được quyết định. Người khác không có lý do ghen tuông, cô ấy quả thật có cơ sở để nói như vậy, hơn nữa còn hợp tình hợp lý.”

Triệu Dật thở dài nói: “Đúng vậy, cho nên việc này sợ là vẫn phải gạt cô ấy.”

Quan tâm cười nói: “Đứng ở góc độ của anh mà nói, nếu như Phùng Tiếu Tiếu, Diệp Thiến cùng Bạch Nguyệt ba người đồng thuận với nhau, cùng nhau ở trong biệt thự, vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”

“Thật ra các cô đều có chuyện riêng, Phùng Tiếu Tiếu bận rộn phát triển trong giới ca sĩ, về sau sẽ càng ngày càng bận rộn. Diệp Thiến còn đang đi học cũng chỉ có cuối tuần hoặc ngày lễ mới có thời gian. Bạch Nguyệt hiện tại bắt đầu đi làm, nếu lái xe đi làm thì ngược lại có thể mỗi ngày ở biệt thự.”

“Cho dù các cô ấy đều đồng ý dọn vào biệt thự ở, nhưng trên thực tế thời gian mọi người đồng thời ở đây có lẽ cũng sẽ không nhiều lắm. Nếu như đồng thời đều ở đây, vậy khẳng định chính là cuối tuần hoặc là ngày lễ, chẳng phải như vậy anh sẽ không cần phải chạy mấy nơi sao?”

“Ít nhất khi đó cũng không cần chạy đi chạy đi Tam Á trốn tình nhân, Tần Băng Lạc ở Thượng Hải chắc chắn cũng sẽ không bắt anh đi qua ở cùng cô ấy, Giang Châu kia cũng chỉ có hai chỗ…”

Triệu Dật nghĩ, cảm thấy đây đúng là một phương pháp tốt.

Triệu Dật nói: “Đáng để thử một lần.”

Quan Tâm mỉm cười nói: "Biệt thự đã chuẩn bị xong, đang chờ các vị phu nhân. Ông chủ, anh yên tâm đi, chỉ cần các cô ấy ở lại, tôi nhất định sẽ vì các vị phu nhân phục vụ tốt, làm cho mọi người hài lòng…”

Triệu Dật nháy mắt mấy cái, thò đầu đến giữa hàng ghế trước, nhìn chằm chằm một bên mặt Quan Tâm: “Nói một cách khác, tôi có bỗng nhiên cảm giác cô đây là đang lừa tôi mang người vào trong biệt thự, như vậy bản lĩnh của cô mới có đất dụng võ?”

Quan Tâm nói: “Ông chủ, tôi không phải vì cuộc sống hạnh phúc của anh sao, tôi hoàn toàn là xuất phát từ lòng chân thành đó.”

Quan Tâm nói một tràng lời thề son sắt thì lại phát hiện Triệu Dật vẫn cười như không cười nhìn mình như trước, bất đắc dĩ sửa lại nói: "Được rồi, thật ra tôi có chút ý định như anh nói. Thật sự gần đây tôi quá nhàn rỗi, nhàn rỗi đến mức tôi cảm thấy ngại ngùng."

Triệu Dật cười nói: "Để cho cô nhàn rỗi lấy tiền cô còn không vui sao? Cô yên tâm, ông chủ của cô giàu có như vậy, không thiếu tiền để trả chút tiền lương kia cho cô đâu, cho nên cô an tâm làm việc đi. Chỉ cần cô đồng ý, đời này cô cũng không cần lo lắng chuyện đổi công việc khác, cô có thể trực tiếp ở chỗ tôi làm đến khi cô về hưu.”

Trên khuôn mặt Quan Tâm tràn đầy nụ cười, cô nói: “Vậy trước tiên tôi phải cảm ơn ông chủ, công việc vừa thoải mái vừa ổn định, lương lại cao. Công việc như vậy bây giờ rất khó tìm.”

Triệu Dật cười ha ha nói: “Vậy thì vì giúp tôi làm việc thật tốt, giúp tôi giải quyết khó khăn.”

Quan Tâm nghiêng đầu nói: “Tôi cảm thấy trách nhiệm chủ yếu của mình chính là giúp anh sắp xếp giữa các vị bạn gái, làm sao duy trì được sự cân bằng này.”

"Trả lời đúng rồi! Cố lên, tôi xem trọng cô!”

Triệu Dật cười trả lời một câu, bỗng nhiên nhớ tới quà tặng mình gửi về từ Hàn Quốc lúc trước: “Đúng rồi, chuyển phát nhanh đã nhận được chưa?”

"Đã nhận được rồi, đang để ở chỗ biệt thự.”

Triệu Dật gật đầu nói: “Được, vậy trước tiên đi đến biệt thự một chuyến để lấy đồ, sau đó cô đưa tôi đến đối diện trường học.”

“Được.”

Quan Tâm lái xe đến biệt thự. Trước tiên Triệu Dật đi thăm biệt thự một vòng. Quả nhiên giống như Quan Tâm nói, bên trong đã được đổi mới, tất cả mọi thứ đều ngăn nắp và sáng bóng.

“Không tệ, nhìn giống như một ngôi nhà mới vậy.”

Quan Tâm chỉ vào cửa ở cạnh cầu thang tầng một nói: "Phòng tôi ở đây, bên trong còn có một gian phòng, có thể dùng làm phòng ở cho người giúp việc, có phòng tắm riêng. Như vậy người giúp việc tắm rửa hoặc những sinh hoạt khác không cần ra ngoài, sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình của ông chủ.”

“Nếu như anh không muốn trong nhà có người ngoài ở, vậy tôi và người giúp việc có thể thuê nhà gần đó. Tôi đã xem qua, phía dưới mấy trăm mét có một khu chung cư có phòng trống cho thuê, không có quy định giờ giấc, có thể đi sớm về muộn, Về phần những người làm khác, cũng có thể dựa theo chế độ làm việc theo quy định hoặc chế độ làm thêm giờ để quản lý.”

Triệu Dật khoát tay nói: “Cô ở chỗ này đi, dù sao tôi cũng không coi cô là người ngoài. Còn về phần những người khác, nếu cần thì thuê phòng gần đây. Dù sao tình huống trong nhà cô cũng biết, người ngoài biết quá nhiều không phải là chuyện tốt gì. Những thứ khác cô tự quyết định, nếu như tiền không đủ thì nói cho tôi, mọi việc còn lại cô tự làm chủ.”

Bình Luận (0)
Comment