Liễu Vũ Phi dù có lui về phía sau mười nghìn bước mà nói, Triệu Dật và Sở Lê Lê thật sự có cái gì thì cô cũng là bạn gái chính hiệu, Sơ Lê Lê chỉ là người thứ ba. Chẳng lẽ cô ấy còn dám ở trước mặt Liễu Vũ Phi nhe răng trợn mắt, lớn tiếng nói chuyện sao?
Triệu Dật cười nói: "Tình hình như thế nào rồi?”
Sở Lê Lê thu hồi ánh mắt, cười trả lời: "Mọi người đa số đều đã đến, còn có mười người đang trên đường đi, vài phút nữa là tới. ”
Triệu Dật ừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Quan Tâm hỏi: “Mọi thứ đều đã sắp xếp xong rồi chứ?”
Quan tâm mở túi xách trong tay lấy ra lịch trình chuyến đi đưa cho Triệu Dật nói: "Mọi thứ đều đã sắp xếp xong, ông chủ anh xem qua một chút.”
Triệu Dật cầm lấy, nhanh chóng đọc lướt qua rồi cười nói: "Rất tốt, nên để cho mọi người có nhiều thời gian tự do một chút.”
Ánh mắt Sở Lê Lê đảo qua Quan Tâm, trong mắt thoáng có một chút phức tạp.
Cái tên Triệu Dật này thật sự là rất khó lường mà.
Bạn gái xinh đẹp như vậy, ngay cả trợ lý nữ cũng xinh đẹp như thế. Nữ trợ lý xinh đẹp như vậy mà bạn gái cũng không ghen sao?
Liễu Vũ Phi thật sự không có ghen.
Chẳng qua chỉ là một nữ trợ lý xinh đẹp thôi.
Nếu Triệu Dật thực sự muốn thì bên cạnh hắn sẽ có vô số người đẹp. Chưa nói đến việc Triệu Dật có ngoại hình hoàn hảo, chỉ dựa vào ưu điểm trẻ tuổi và nhiều tiền là đã quá đủ rồi.
Mới mười tám mười chín tuổi đã tự mua được xe Ferrari, Porsche. Nếu như hắn muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thì không phải là quá dễ dàng sao?
Liễu Vũ Phi chưa bao giờ hỏi về sinh hoạt hằng của Triệu Dật. Càng chưa từng hỏi hắn, có phải đang cùng với con gái khác ăn uống, hẹn hò, đi công tác hay nằm chung một giường hay không.
Chỉ là cô lười biếng không muốn hỏi mà thôi.
Những chuyện nam nữ này, phải hỏi như thế nào đây?
Nếu như vốn dĩ không có chuyện gì mà mỗi ngày đều tra hỏi thì sẽ làm cho người ta bất mãn. Còn nếu thực sự có và tra hỏi được thì biết tính sao đây?
Chính cô sẽ phải rời xa Triệu Dật sao?
Đó là việc mà cô không thể làm được!
Từ giây phút Triệu Dật cứu cô khỏi chết đuối, hình bóng hắn đã in đậm trong tâm trí cô, vĩnh viễn không thể phai mờ.
Hắn chính là người hùng của đời cô!
Lục Đào không mời bạn gái đến. Triệu Dật bèn nói đùa rằng hắn đang muốn xây dựng hình tượng đứng đắn tử tế ở trường học…
Trong trường học thì quy củ nghiêm túc, ra khỏi cổng trường thì ăn chơi phóng túng, bay nhảy như con thiêu thân!
Rất nhanh sau đó, mọi người đều đến đông đủ. Nhóm người Triệu Dật cũng lên xe rồi lái xe hướng thẳng đến khu du lịch Hỏa Diệm Sơn.
Khoảng 11:30 thì xe đến nơi. Đây là một khu du lịch nông trại sinh thái khá lớn. Có nhà tứ hợp viện hoành tráng, ở cửa ra vào còn có một hồ nước, ngoài ra còn có khu nhà hàng và khách sạn nghỉ ngơi.
Sau khi đăng ký và được phát thẻ phòng xong, mọi người về phòng cất hành lý rồi tụ tập ở đại sảnh nhà hàng. Tổng cộng là bảy bàn ăn.
Phòng được bố trí đều cho tất cả mọi người. Nếu có người yêu thì có thể ở chung một phòng hoặc ở riêng. Tất nhiên là Triệu Dật và Liễu Vũ Phi quang minh chính đại ở chung phòng với nhau.
Hắn không xây dựng hình tượng ở trường, càng không làm loạn ở trường nên ở chung với bạn gái cũng không sao cả.
"Triệu Dật! Phát biểu vài câu đi."
Trước khi ăn cơm có một nam sinh lớn tiếng hô to, đề nghị này của hắn được tất cả mọi người tán thành. Trong một lúc, tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay tràn ngập khắp phòng.
Triệu Dật hết cách đành phải đứng lên rồi cầm lấy micro, cười nói: "Đơn giản là ăn ngon, uống tốt, chơi vui! Các bạn làm được không? Hôm nay đến đây, không có bất kỳ yêu cầu gì, chỉ hy vọng mọi người có một kỳ nghỉ cuối tuần thật vui vẻ. Mong rằng nhiều năm về sau, khi hồi tưởng lại cuộc sống đại học vui vẻ, mọi người có thể nhớ về chuyến du lịch này và có một hồi ức thật tươi đẹp."
"Buổi chiều không có bất kỳ kế hoạch nào, muốn đi câu cá thì câu cá, muốn đánh bài hay leo núi đều được, thậm chí muốn ngủ cũng không sao…"
Có người cười ra tiếng rồi những người khác cũng cười theo.
Triệu Dật cười nói: "Nhìn mấy cậu xem, cười cái gì? Tâm trí không thể trong sáng lên một chút được sao?"
Lục Đào cười ha hả nói: "Nếu tâm trí cậu trong sáng thì sao lại biết mọi người đang cười cái gì?"
Mọi người lại cười rộ lên.
Triệu Dật cười ha hả nói: "Bởi vì không có kế hoạch gì nên buổi trưa nay tôi muốn tùy tiện uống rượu một chút. Vì thế buổi chiều có thể sẽ ngủ một giấc để tối nay tiếp tục uống rượu. Mọi người muốn ăn gì uống gì thì cứ thoải mái gọi thêm, không cần tiết kiệm cho tôi. Hiếm khi có cơ hội tài trợ một lần, hãy để tôi tài trợ tới cùng!"
"Buổi chiều tự do vui chơi tới 6 giờ tối thì quay lại nhà hàng này ăn cơm, nướng dê nguyên con và cùng uống rượu. Còn lại không còn gì để nói, mọi người ăn cơm vui vẻ!"