Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 731 - Chương 731: Khi Nào Thì Trả Nợ

Chương 731: Khi nào thì trả nợ Chương 731: Khi nào thì trả nợ

Khi Triệu Dật đang ăn cơm thì điện thoại di động bên cạnh đột nhiên lóe lên.

Hắn cầm lấy di động lên nhìn, cảm thấy có chút kinh ngạc.

Vậy mà lại là Giang Dĩnh đã không gặp hơn nửa năm.Đọc chương dịch mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Lúc trước Giang Dĩnh cùng với Bành Yến quay bộ phim “Niềm Tin Trỗi Dậy”, Triệu Dật còn đáp ứng với cô là sẽ đến thăm, còn nói là muốn quy tắc ngầm cô nhưng đến tháng tư hắn lại bận rộn cả một tháng, cộng thêm suy nghĩ của hắn đã thay đổi so với trước kia nên về sau hắn cũng không đến thăm cô.

Dù là tiệc đóng máy mà trước đó Triệu Dật nói muốn tham gia, nhưng cuối cùng hắn cũng không đi.

Bây giờ hắn cảm thấy có chút lúng túng, còn có chút chột dạ.

Giang Dĩnh: Ông chủ, ngài thật là nhẫn tâm nha! Có phải là anh đã quên mất diễn viên nhỏ đáng thương này rồi không?

Khóe miệng Triệu Dật không nhịn được khẽ nhếch lên.

Triệu Dật: Đừng tỏ ra thương tâm như vậy chứ. Đây là lỗi của tôi, do quá bận rộn nên không tham gia buổi tiệc được.

Giang Dĩnh: Tôi biết ông chủ rất bận rộn nhưng không biết có thể nể mặt ăn cùng tôi một bữa cơm không?

Triệu Dật: Cô về bao lâu rồi?

Giang Dĩnh: Khoảng một tuần rồi, tôi vừa mới gộp những vấn đề bên này lại để giải quyết một thể.

Triệu Dật: Được! Vậy tôi mời cô ăn cơm, đãi cô vì đã làm việc vất vả. Nhưng hôm nay thì không được, tuần sau từ ngày một đến ngày năm đều được.

Giang Dĩnh: Vậy thứ hai ngày mai được chứ?

Triệu Dật: Được, cô muốn ăn gì?

Giang Dĩnh: Không phải tôi là người nên hỏi anh muốn ăn gì sao? Tôi mời anh mà.

Triệu Dật: Cô mời ông chủ ăn cơm, trong lòng ông chủ sẽ cảm thấy hoảng hốt. Nên cứ để ông chủ mời cô ăn, trong lòng tôi đã quyết nên cô mau nói xem ăn cái gì.

Giang Dĩnh: Anh nói như vậy, tôi rất đau lòng. Chẳng qua tôi muốn cảm ơn anh đã chăm sóc và giúp đỡ tôi, anh hoảng hốt cái gì.

Triệu Dật: Xem cô quay phim mấy tháng vất vả như vậy nên để tôi mời cô ăn một bữa thật ngon. Sky Wings Buffet được chứ?

Giang Dĩnh: Được rồi, ai bảo anh là ông chủ. Cảm ơn ông chủ, tôi không có ý kiến gì.

Triệu Dật: Được rồi, sáu giờ tối mai, tôi sẽ gửi định vị.

Giang Dĩnh: ok.

Triệu Dật buông điện thoại di động xuống, ngẩng đầu: "Quan Tâm, giúp tôi đặt hai chỗ vào lúc sáu giờ tối mai ở Sky Wings Buffet, dùng tên của tôi.”

"Được, thưa ông chủ."

Ba người Phùng Tiếu Tiếu đi dạo đến khoảng bốn giờ mới về nhà, mỗi người đều xách túi lớn túi nhỏ quần áo cùng với đồ vật nhỏ của mình.

"Hôm nay các em có vẻ bội thu rồi nhỉ…"

Bạch Nguyệt cười nói: "Đúng vậy, bọn em mua không ít, hôm nay Tiếu Tiếu trả tiền tất cả..."

Triệu Dật cười nói: "Tiếu Tiếu là tiểu địa chủ đó, không cần tiết kiệm cho em ấy... Mua những gì vậy để anh xem một chút?”

Diệp Thiến cười hì hì liếc triệu Dật một cái: "Đồ của phụ nữ, anh xem cái gì.”

Triệu Dật nhún nhún vai: "Được rồi, không phải anh quan tâm các em sao, sợ các em chọn không được đẹp.”

Ba người cười hì hì cùng đi lên lầu, sau đó lại đi xuống bắt đầu nấu cơm.

Ăn cơm tối xong, Diệp Thiến lái xe về Bạch Bối, dù sao thứ hai cô cũng có tiết nếu đi buổi sáng thì quá vất vả.

Triệu Dật tiễn Diệp Thiến xong rồi đi về phòng khách, nhìn Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu trên sô pha bỗng nhiên cười ha hả.

Bạch Nguyệt ngẩng đầu thì nhìn thấy triệu Dật tươi cười, nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên ngáp một cái, duỗi thắt lưng.

"Tiếu Tiếu, hôm nay đi cả ngày có hơi mệt mỏi, mình tắm rồi đi ngủ trước..."

"Sớm vậy sao?"

Phùng Tiếu Tiếu vô thức trả lời một câu đồng thời ngẩng đầu, kết quả liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy Triệu Dật đang đứng ở trước mặt cười tủm tỉm, đột nhiên cô nhớ đến cá cược hôm qua ở trong hồ bơi.

Không đợi Triệu Dật và Bạch Nguyệt phản ứng, Phùng Tiếu Tiếu cũng buông máy tính bảng trong tay xuống: "Quả thật hôm nay đi quá lâu, chân cũng đau rồi, mình cũng muốn đi nghỉ ngơi, chúng ta cùng đi.”

Phùng Tiếu Tiếu đứng lên, khoát tay với Triệu Dật: "Anh Dật, bọn em đi nghỉ trước, anh cứ từ từ xem TV, sáng sớm ngày mai em còn phải đến công ty.”

Triệu Dật còn chưa kịp nói câu nào, Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt đã quay đầu chạy thẳng lên lầu.

Triệu Dật nhìn phản ứng của hai người không nhịn được cười, phản ứng này cũng quá đáng yêu đi.

Đương nhiên các cô nghĩ đến cá cược nhưng lại không muốn thực hiện trong hôm nay nên lấy cớ mệt mỏi nhanh chóng chuồn đi.

Triệu Dật cảm thấy rất thú vị.

Hắn cũng không phải người tham lam gì, dù sao chiều hôm qua cùng Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt chiến đấu, buổi tối thì ngủ trong phòng Diệp Thiến nên hắn cũng không cần quá vội vã.

Thật thú vị!

Sáng sớm hôm sau, Phùng Tiếu Tiếu đến công ty, còn Triệu Dật lười biếng nửa ngày ở trong nhà chơi game cùng Bạch Nguyệt.

"Tiểu vô lại, hôm qua ngủ ngon không?"

Bạch Nguyệt nghe được Triệu Dật gọi cô là tiểu vô lại, nhất thời cười ha hả, ôm tay chui thẳng vào trong ngực Triệu Dật, còn ngẩng đầu hôn lên mặt Triệu Dật.

"Thật sự hôm qua đi rất mệt nha."

Triệu Dật cười như không cười nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt: "Vậy khi nào các em định trả nợ?”

Bình Luận (0)
Comment