Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 748 - Chương 748: Cậu Chính Là Con Thiêu Thân Sao?

Chương 748: Cậu chính là con thiêu thân sao? Chương 748: Cậu chính là con thiêu thân sao?

Triệu Dật: Đừng nghĩ nhiều nữa. Anh và chị ấy chỉ là bạn thân thôi. Lần trước đi Hàn Quốc đã có cơ hội quen biết với cô ấy. Sắp tới anh chuẩn bị đầu tư một bộ phim truyền hình nên muốn mời Kim Ji Hyun đóng vai nữ chính. Vì vậy chị ấy tới đây để ký hợp đồng, anh là chủ nhà đương nhiên phải đón tiếp chu đáo.

Bạch Nguyệt: Ha ha, thì ra là như vậy. Em còn tưởng rằng anh bắt cóc được chị ấy luôn chứ, vậy chẳng phải chúng em sẽ có thêm một người chị lớn sao?

Triệu Dật: Nếu thật sự bắt cóc được chị ấy, liệu các em có ghen không?

Phùng Tiếu Tiếu: Không nha, tuyệt đối không ghen! Em rất hâm mộ chị ấy, người gì đâu mà vừa đẹp vừa cá tính!

Diệp Thiến: Đúng vậy, hâm mộ vô cùng. Nếu anh có bản lĩnh bắt cóc chị ấy về ở cùng chúng em thì thật tốt quá!

Bạch Nguyệt: Anh Dật, hay là cố gắng bắt cóc chị ấy về đây đi!

Triệu Dật: Mấy em cứ trêu chọc anh tiếp đi. Được rồi, ngày mai anh và chị ấy ăn cơm trưa xong sẽ về nhà. Buổi tối cả nhà cùng nhau ăn cơm, các em hãy chuẩn bị đồ ăn ngon để tiếp đãi thần tượng đi nha…

Phùng Tiếu Tiếu: Được rồi, giao cho bọn em đi. Tuyệt đối sẽ không làm anh mất mặt!

Triệu Dật: Tài nấu ăn của các em đều vô cùng tuyệt đỉnh, sao có thể mất mặt được!

Quả thực Triệu Dật không nói ngoa chút nào. Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt có kỹ năng nấu ăn không thua kém gì đầu bếp chuyên nghiệp. Tuy Diệp Thiến kém hơn một chút nhưng tay dao tay thớt cũng tương đối ổn.

Một bữa tiệc gia đình thịnh soạn không thể làm khó được họ.

Diệp Thiến: À mà anh Dật, anh định nói với chị ấy về quan hệ của chúng ta như thế nào?

Triệu Dật: Cứ thẳng thắn nói thật, không cần suy nghĩ nhiều đâu!

Diệp Thiến: Được.

Sáng sớm thứ bảy, ba người cùng tụ họp một chỗ và cùng nhau thương lượng xem nên chuẩn bị bữa tiệc hôm nay như thế nào. Sau đó soạn ra một menu đầy các món ngon đặc sắc rồi giao cho Quan Tâm đi mua nguyên liệu

Trong khoảng thời gian này, Quan Tâm đã thuê một trợ lý để phụ giúp những việc lặt vặt trong biệt thự. Vì vậy, nếu chẳng may Quan Tâm đi công chuyện với Triệu Dật thì vẫn có người quản lý biệt thự.

Vả lại ba người nhóm Phùng Tiếu Tiếu không phải kiểu thiên kim tiểu thư kiêu ngạo lười biếng nên họ thường chủ động làm rất nhiều việc trong nhà.

Sau khi ăn trưa xong, cả ba người cùng quây quần trong bếp để sơ chế mấy loại nguyên liệu mà trợ lý mua về. Vừa làm vừa tán gẫu vui vẻ.

Phùng Tiếu Tiếu nói: "Anh Dật cũng lợi hại quá đi. Anh ấy đi Hàn Quốc một chuyến, tuy không ở đó lâu nhưng lại có thể quen biết với Kim Ji Hyun."

Bạch Nguyệt cười hì hì trả lời: "Không ai có thể cưỡng lại mị lực của anh Dật nha."

Diệp Thiến mỉm cười và không nói gì nhưng ánh mắt lại có phần nhu hòa.

Lần đi Hàn Quốc đó, Triệu Dật đã tặng cho cho Diệp Thiến một món quà vô cùng đặc biệt, đủ để cô ghi nhớ suốt đời. Món quà này là độc nhất vô nhị, chỉ tặng cho một mình cô.

Cũng chính món quà này đã khiến cô hạ quyết tâm chuyển vào biệt thự của Triệu Dật và đi theo hắn cả đời.

Tiền rất quan trọng, nhưng tình yêu quan trọng hơn nhiều.

Dù cho không có Triệu Dật, cô vẫn có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân. Tiền tuy quan trọng thật, nhưng không đáng để cô đánh đổi hạnh phúc cả đời. Cô đến với Triệu Dật hoàn toàn là vì tình cảm.

Bạch Nguyệt tràn đầy phấn khởi nói: "Mấy cậu nói xem, liệu anh Dật và Kim Ji Hyun có thể tiến xa hơn không?"

Diệp Thiến chớp mắt mấy cái nói: "Không biết nữa."

Phùng Tiếu Tiếu suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Mình cảm thấy việc này phải xem ý của anh Dật. Nếu anh ấy muốn thì chắc chắn không có vấn đề gì. Giống như Bạch Nguyệt nói, không người phụ nữ nào có thể cưỡng lại mị lực của anh ấy…"

Bạch Nguyệt tò mò hỏi: "Tiếu Tiếu, lúc cậu quen anh Dật, cũng là bị anh ấy hớp hồn như vậy sao?"

Phùng Tiếu Tiếu suy nghĩ kỹ lưỡng một hồi, đoạn lắc đầu nói: "Khi đó anh ấy rất nhu hòa, nói thật là không có mị lực như bây giờ. Mình cũng không biết phải giải thích như thế nào. Có lẽ là bởi vì anh ấy càng ngày càng thành công nên thần thái tự tin cũng càng lúc càng mãnh liệt, khí chất nam tử hán đại trượng phu cũng vì vậy mà bộc lộ rõ hơn chăng?"

Bạch Nguyệt khen ngợi: "Ngược lại mình cảm thấy anh ấy giống như ngọn đèn bừng sáng trong bóng tối, còn phụ nữ tiếp xúc với anh ấy thì giống như bướm đêm…"

Diệp Thiến mỉm cười trêu ghẹo nói: "Vậy cậu chính là con thiêu thân lao vào anh ấy sao?"

Gương mặt Bạch Nguyệt đỏ ửng lên, nói: "Đúng vậy, căn bản lúc ấy mình cũng không nghĩ nhiều. Mình chẳng thèm muốn điều gì mà chỉ muốn được ở cùng anh ấy. Cho dù lén lút hay không có bất kỳ danh phận nào cũng được. Mình không cần tiền, càng không màng của cải vật chất gì đó, mình chỉ muốn ở cùng anh ấy. Nếu để mất Triệu Dật, e rằng mình sẽ hối tiếc cả đời…"

Nghe Bạch Nguyệt nói, ánh mắt Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến lộ ra vẻ vi diệu.

Ba người họ, có ai là không si mê hắn như vậy?

Người đàn ông này thực sự có độc.

Chính là kiểu đàn ông làm cho người ta không thể cưỡng lại được…

Bình Luận (0)
Comment