Bắt Đầu Từ Võ Lâm Đến Tu Tiên Giới

Chương 10 - Kết Thù

Phi Lục lúc này dẫn theo một thiếu niên, thiếu nữ đi cùng.

Thiếu niên chính là Võ Mật, thiếu nữ là Nạp Lan Yên, nhưng lúc này Nạp Lan Yên sức khỏe yếu đến cực điểm, phải nhờ đến Võ Mật đến đỡ nàng đi.

Trên đường đi Võ Mật hỏi:

"Lục bộ đầu, chẳng lẽ đã bắt được cô gái đó."

Phi Lục không trả lời câu hỏi của Võ Mật, mà tiếp tục dẫn đường.

Phi Lục trong lòng chữi mẹ, không biết hôm nay có phải bước chân trái ra cửa, mà gặp mấy vị thần linh này, một bên người của phái Tàng Kiếm, một bên người quen Đậu tổng bộ đầu. Mới đầu năm mà Phi Lục đã cảm thấy cuộc sống quá khó khăn.

Phi Lục dẫn hai người vào trong phủ, bên trong đã có ba người đợi sẵn. Một người thân mang cẩm bào, phía sau áo thuê chữ Lục Môn, chính là tổng bộ đầu Đậu Hoàng An, một vị thiếu niên trẻ tuổi đang cười nói, tuổi tác cùng Võ Mật không khác biệt lắm, còn người còn lại đứng cạnh bên tên thiếu niên kia, chính là Tiểu Thúy.

Nạp Lan Yên nhìn thấy tiểu Thúy, đôi mắt hiện lên vẻ u oan.

Phi Lục giới thiệu:

"Đây là Đậu tổng bộ đầu Đậu Hoàng An, còn vị kia là khách của tổng bộ đầu."

Sau đó Phi Lục chỉ về hướng Võ Mật nói:

"Thưa tổng bộ đầu,hai người này là Võ Mật cùng sư muội Nạp Lan Yên, cháu gái trưởng lão Nạp Lan Bố Y của tàng kiếm phái."

Đậu Hoàng An nghe cấp dưới mình nhấn mạnh câu nói Nạp Lan Bố Y thì thầm hiểu ý của Phi Lục, nhưng từ Tuyên Châu đến Vân châu cũng không gần, với lại hắn là quan triều đình, không sai pháp luật hắn tổng bộ đầu đứng ở thế bất bại.

Trường Sinh lúc này hướng Phi Lục nói:

"Xin phép uốn nắn lại lời nói của Lục bộ đầu, chúng ta đến đây là để kiện hai người bọn họ."

Võ Mật cùng Nạp Lan Yên nghe vậy thì mỗi người có biểu cảm khác nhau. Người trước thì dò xét thiếu niên này, đã biết bọn họ là người của Tàng Kiếm, vẫn muốn gây thêm chuyện. Người sau thì tức giận nói:

"Khụ khụ, tên chó má nhà ngươi, ả ta đánh ta bị tàn phế như thế, mà còn muốn đổi trắng thay đen."

Đậu Hoàng An thấy Nạp Lan Yên sắc mặt cũng như khí lực, rõ ràng đã bị phế đi. Còn Phi Lục ở một bên xem kịch, dù sao hắn thấp cổ bé họng, không muốn đụng chạm đến hai bên.

Đậu Hoàng An lúc này lên tiếng

"Nạp Lan cô nương, có ràng tiểu Thúy muốn giáo dục ba tên kia, chỉ là dạy dỗ bọn chúng một dạng, cớ gì cô không hiểu chuyện xen vào, lại còn cố ý ra tay đánh lén."

Nạp Lan Yên tức muốn ói máu, nhưng Võ Mật ngăn cả nói, hôm nay ra cớ sự này, hắn không thể ngồi yên, nếu không có một câu trả lời, khi trở về dưới cơn thịnh nộ của ông nội Nạp Lan Yên, hắn khó biết kết cục mình thế nào.

"Đậu tổng bộ đầu, cô gái này rõ ràng biết võ, đám người kia chỉ là dân thường, sư muội tôi muốn có ý khuyên ngăn, nhưng cô gái này không biết tốt xấu, sư muội tôi chỉ muốn giữ lại nói chuyện lẽ phải, không ngờ lại ra tay độc ác như thế, phế đi muội ấy."

Tiểu Thúy lúc này chen ngang:

"Cái gì mà nói chuyện lẽ phải, rõ ràng muốn đánh lén ta, hừ, đám người môn phái các ngươi nổi tiếng thích chen vào chuyện người khác, võ học không bằng người, ỷ thế thích làm chuyện chính nghĩa, phi, nếu ta võ học không cao, có lẽ người nằm đó là ta."

Đậu Hoàng An nghe tiểu Thúy nói như thế, cũng là đồng tình, đám người môn phái Tàng Kiếm này phải nói là ỷ thế có một chưởng môn mạnh mẽ, nên đi ra ngoài luôn luôn phô trương làm việc, không biết sự việc đúng sai, như tính bao đồng mới dẫn đến kết cục hôm nay.

Nạp Lan Yên tức giận nói:

"Rõ ràng ngươi ra tay độc ác"

"Phi Lục bộ đầu có thể làm chứng cho chúng ta." Võ Mật bổ sung thêm.

Phi Lục đang xem kịch nghe Võ Mật nói thì giật mình, cái mẹ gì liên quan đến mình, đừng kéo ta xuống nước nha.

"Lúc thuộc hạ tới, chỉ nhìn thấy Nạp Lan cô nương đã ngất xỉu."

Phi Lục đi nước cờ quá khôn khéo, không phải đặc tội bên nào. Trong lòng Phi Lục lúc này đang cho tự bản thân mình một cái yêu thích (like).

Đậu Hoàng An đang muốn hỏi thêm, thì thấy Trường Sinh ra hiệu nhường tôi nói trước:

"Thật ra chuyện này rất dễ giải quyết, hỏi đám người chứng kiến lúc đó là được nhưng như vậy thì mất thời gian quá."

Trường Sinh lúc này đi lại chỗ bàn mình, ngồi xuống uống nước trà.

Đậu Hoàng An không hiểu Trường Sinh đang muốn làm gì. Phi Lục cùng Võ Mật đều là ngạc nhiên, tên thiếu niên này muốn làm gì, ở đây còn có tổng bộ đầu nha, từ lúc nào tổng bộ đầu không có mặt mũi như vậy.

Nạp Lan Yên cười lạnh, muốn xem Trường Sinh làm gì được cô ta.

Tiểu Thúy như hiểu ý thiếu gia nhà mình, dù gì trên đường đi tới đây hai người đã bàn kĩ ám hiệu. Chỉ thấy Tiểu Thúy lui ra phía sau đám người, sau đó thôi động chân khí.

Đậu Hoàng An hai mắt co rút, tiên thiên, cô gái này là tiên thiên, nhưng rõ ràng chỉ mới.mười hai tuổi nha, lại còn là nha hoàn.

Võ Mật cùng Nạp Lan Yên cũng cảm nhận được, hai trồng mắt ngạc nhiên. Phi Lục cũng là như thế.

Nhưng làm cho người ta bất ngờ chính là, Tiểu Thúy chỉ vận dụng chân khí bảo vệ cơ thể. Đám người còn đang không hiểu đôi chủ tớ này muốn làm gì, chỉ nghe Trường Sinh nói tiếp.

"Mà ta thì thời gian lại không có, cho nên.."

Trường Sinh vận dụng công pháp, khí tức kìm nén ở mức đại tông sư, toàn bộ khí tức bộc lộ ra bên ngoài.

"Tông sư, không là đại tông sư." Đậu Hoàng An nhận ra được khí tức mạnh mẽ này, trực tiếp quỳ xuống. Đám người kia càng là không chịu nổi trực tiếp nằm xuống. Chỉ có tiểu Thúy được Sinh kiếm cùng Tử kiếm bảo hộ, vận dụng thêm tiên thiên chân khí, nên cố chống được.

"Thiếu hiệp, không, tiền bối, mau thu hồi khí tức". Phi Lưu chữi ầm lên, không ngờ tên thiếu niên trẻ tuổi này lại là đại tông sư, không, hắn hôm nay có lẽ là thật may mắn, chân trước bước ra khỏi nhà, cho nên lúc ngoài phũ mới không bị người trẻ tuổi này một kiếm chém chết.

Võ Mật cùng Nạp Lan Yên càng là không chịu nổi, hai người họ một người hậu thiên sơ kỳ, một người chỉ đoán thể, người sau càng là tàn phế, hiện nay sức lực còn thua người bình thường. Võ Mật hối hận, hối hận vì trêu chọc phải một tên người hầu thậm chí có thể là đệ tử của đại tông sư.

Võ Mật nhìn Nạp Lan Yên ánh mắt ghét bỏ, sở dĩ muốn dẫn con gái trưởng lão ra ngoài dạo chơi, sau đó tạo mối quan hệ từ từ lên cao, không ngờ con ả này gây chuyện không thôi, bây giờ còn đang trêu đến họa sát thân.

Trường Sinh không để ý lời nói đám người, nói:

"Cháu của trưởng lão Tàng Kiếm đúng không, rất tốt, nhớ chuyển lời với hắn, ta tên Trương Trường Sinh, ở Vân châu đợi hắn, còn nếu hắn không dám tới, một tháng sau ta sẽ tới Tàng kiếm hỏi kiếm với hắn."

Trường Sinh liếc nhìn Nạp Lan Yên lúc này nằm dưới đất. Một luồng kiếm khí từ trên người Trường Sinh bắn ra, Nạp Lan Yên đầu thai chuyển thế.

"Không." Võ Mật hô to lên.

Lúc này Trường Sinh mới thu hồi lại khí tức, nhắm mắt thưởng thức ly trà.

Võ Mật đôi mắt đỏ hoe, mặt dù u oán, nhưng Võ Mật mấy ngày nay cũng là hơi có cảm tình với Nạp Lan Yên, không ngờ thiếu niên trẻ này lại dám ra tay giết nàng. Võ Mật ôm xác còn nóng của Nạp Lạn Yên, cuối đầu một cái với Trường Sinh rồi nói:

"Mong tiền bối chịu trách nhiệm về chuyện ngày hôm nay."

Đậu Hoàng An cùng Phi Lục lúc này mới đứng dậy nổi.

"Trường Sinh thiếu hiệp, huynh làm vậy có phải hơi gấp gáp.."

Nhờ có thiếu niên Đậu Hoàng An mới có cơ hội lên chức, cho nên trong nội tâm vị tổng bộ đầu này là lo lắng thật tâm cho Trường Sinh.

"Làm phiền Đậu tổng bộ đầu rồi, chuyện ngày hôm nay sẽ do tôi chịu trách nhiệm."

"Tiểu Thúy, về thôi."

Tiểu Thúy cúi chào với hai vị bộ đầu, Đậu Hoàng An còn đỡ, nhưng Phi Lục làm không dám nhận, liền cố ý né sang một bên.

Nhìn đổi chủ tới rời đi, Phi Lưu lúc này mới hỏi:

"Tổng bộ đầu, bọn họ là ai nha?, người của Tàng kiếm cũng dám chơi?"

"Trương gia ở kinh đô."

"Cái kia nhà giàu Trương gia."

Đậu Hoàng An gật đầu một cái.

Nhìn nét mặt suy tư mờ mịt của Phi Lục, Đậu Hoàng An hỏi:

"Khi nào bảng xếp hạng đại tông sư lại đổi mới?".

Phi Lục nghe vậy thì nói:

"Bây giờ là tháng tư, còn hai tháng nữa."

Tinh Vân đại lục nhiều bang hội môn phái, cho nên triều đình mệnh lệnh cho một bộ phận của Lục Môn chuyên trách thu thập tình báo cùng phân chia cấp bậc. Bảng xếp hạng được sắp xếp dựa vào chiến tích, cảnh giới, tuổi tác.Bao gồm các hạng mục:

Nhân bảng, 500 người dưới tông sư mạnh nhất.

Địa bảng, 200 người đại tông sư mạnh nhất.

Hoàng bảng, 100 người kim thân mạnh nhất.

Thiên bảng, 20 người sơn đỉnh mạnh nhất.

Nạp Lan Bố Y, ông nội Nạp Lan Yên, đứng hàng 150 địa bảng.

Bình Luận (0)
Comment