Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 754

Xúc tu rất lớn xé rách nước biển, từng chiếc giác hút trên xúc tu chuyển động, giống như lưỡi dao sắc bén, phá vỡ vùng biển đóng băng kia.

Thanh âm của Cự Ma Chương như tiếng chuột kêu chi chít, nhưng khí tức hung ác do nó phát tán ra khiến cho hung thú ngàn dặm xung quanh thất kinh, thi nhau chạy trốn.

- Đáng ghét, làm sao lại gặp phải sát tinh này. ..

Hàn Lâm Lang nghiến răng nghiến lợi, lập tức cởi giải lụa trắng cột đầu ra, rót kiếm nguyên vào trong đó, nháy mắt phóng xuất ra hào quang sáng chói, không ngừng bành trướng, cuối cùng trở thành một vùng hào quang rộng một thước, dài mấy trượng, múa động không ngừng quanh mình.

Dường như đã nhận ra động tĩnh trên lưng. Huyền Băng Hổ Kình giật mình, Hàn Lâm Lang đã vọt lên vùng biển phía trên.

Linh khí Huyền Băng vô tận hội tụ về phía Huyền Băng Hổ Kình, mà Cự Ma Chương chạm phải hàn khí lạnh toát cũng đã ngừng lại, trên mình bốc lên một tầng lửa ngọn bừng bừng màu trắng sáng. Ngọn lửa này toát ra từng trận hàn khí, nhưng nước biển xung quanh không hề có dấu hiệu đóng băng, chỉ vang lên nhưng tiếng xèo xèo như bị ăn mòn.

Huyền Băng Hổ Kình há to miệng hút thật mạnh, linh khí Huyền Băng vô tận lập tức bị nó hút vào, ngay tức khắc, một đạo hàn quang màu trắng sáng từ miệng nó nổi lên.

- Huyền Băng Tử Quang!

Hàn Lâm Lang chấn động trong lòng, nhìn miệng Huyền Băng Hổ Kình đang không ngừng nén ép linh khí Huyền Băng, vốn linh khí Huyền Băng màu trắng tinh thuần, được sự khống chế của Huyền Băng Hổ Kình không ngừng nén lại biến thành màu trắng đục. Linh khí Huyền Băng màu trắng đục này gần như thực chất, đặc dính, một cỗ linh lực dao động kinh khủng khiến cho nước biển xung quanh vài dặm phải rẽ ra, hư không phá nát, gợn sóng không gian dưới đây biển sâu vạn trượng dần dần khuếch tán ra.

Dường như cảm nhận được nguy cơ lớn lao. Cự Ma Chương há miệng phun ra một ngụm Băng Viêm. Trong ngụm Băng Viêm lạnh lẽo này, một cỗ pháp tắc mông lung mờ mịt giáng xuống, rót vào trong, bao phủ toàn thân Cự Ma Chương.

Giống như thần kiếm ra khỏi vỏ, ngay tức khắc từ miệng Huyền Băng Hổ Kình, một đạo linh quang màu trắng đục đã được nén ép còn chừng một thước bắn nhanh ra. Chỉ trong thoáng chốc, một điểm tối hiện ra phía trước đạo linh quang này, sau đó bao vây toàn bộ linh quang. Không gian Động Hư! Linh lực do đạo Huyền Băng Tử Quang này không ngờ đã đánh ra không gian Động Hư.

Trên đầu Huyền Băng Hổ Kình. Hàn Lâm Lang gọi tên Lục Thanh mấy lần, nhưng dưới bụng Huyền Băng Hổ Kình, dường như Lục Thanh đã ngủ say, không thấy chút động tĩnh gì. Huyền Băng Tử Quang xuyên qua Băng Viêm, hiện ra cách đó mấy chục dặm.

Một tiếng kêu thế lương vang lên, thân hình Cự Ma Chương hiện ra. Băng Viêm màu trắng sáng thiêu đốt, toàn bộ tập trung tới miệng vết thương rộng chừng mấy trượng.

- Xèo. ., xèo. ..

Mùi tanh hôi như thịt cháy khét phát tán ra, miệng vết thương chảy ra linh huyết màu trắng đang khép lại vói tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Đôi mắt màu vàng của Cự Ma Chương lúc này toàn là màu máu, xúc tu của nó quẫy động, toàn thân không lồ vọt về phía trước.

Trên đỉnh đầu Huyền Băng Hổ Kình. Hàn Lâm Lang nghiến răng, thanh thần kiếm cấp Bạch Linh đã xuất hiện trong tay:

- Hàn Nguyệt, toàn lực phóng xuất Băng Phách hàn khí, chúng ta ra tay.

Thần kiếm ngâm lên như đáp lời Hàn Lâm Lang. Ngay tức khắc. Hàn Lâm Lang múa may, từng đóa hoa sen từ thần kiếm tràn ra trong nước biển, dần dần bành trướng ra. Một cỗ pháp tắc thiên địa giáng xuống, dung nhập vào trong thần kiếm của Hàn Làm Lang.

- Bùng. ..

Hư ảnh Kiếm Ý màu trắng sáng hiện ra sau lưng Hàn Lâm Lang. Hư ảnh Kiếm Ý này gần như ngưng tụ thành thực chất, hư ảnh Kiếm Ý dài năm trăm trượng đè ép lòng biển, thân hình đang vọt tới của Cự Ma Chương lập tức ngừng lại.

Miệng nó phát ra thanh âm kinh sợ rất lớn, xúc tu múa động, nhưng giác hút vốn khép lại lập tức phun ra Băng Viêm mạnh mẽ, tất cả bắn nhanh về phía Hàn Lâm Lang.

Nước biển bị ăn mòn, tự động rẽ ra vô số thủy đạo, từng đạo không gian Động Hư nhỏ như sợi tơ vờn quanh nhưng giác hút, pháp tắc Băng Viêm hùng mạnh từ giữa bắn ra, dù là hư ảnh Kiếm Ý sau lưng Hàn Lâm Lang cũng phải run rẩy. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Không xong, pháp tắc của Cự Ma Chương này e rằng đã đạt tới thất giai đỉnh phong. Pháp Tắc Cầm Cố của ta đã bị phá rồi.

Hàn Lâm Lang chấn động trong lòng, nhưng tay vẫn múa lộng không ngừng, pháp tắc Băng Phách ngưng kết, kiếm cương pháp tắc xuyên qua nước biển tối om, nhanh chóng ngưng kết thành một sinh vật khổng lồ.

Một tiếng long ngâm rất lớn vang lên, sinh vật này có hai sừng trên đầu, có hình đầu rắn, dưới bụng có bốn chân, thân thể trắng nón thon dài hàng trăm trượng, cơ hổ không nhỏ hơn Cự Ma Chương kia.

Đây là một con Băng Giao hoàn toàn do kiếm cương pháp tắc ngưng tụ mà thành, toàn thân phát tán ra một cỗ khí tức huyết mạch nồng đậm. Tiếng long ngẩm là do nó cất lên, khiến cho Cự Ma Chương cũng phải lộ vẻ do dự.

Nước biển tôi đen bị rẽ ra. Băng Giao kia rông lên giận dữ. Ngay tức khắc, hư ảnh Kiếm Ý vốn ở sau lưng Hàn Làm Lang lập tức dung nhập vào trong đó. Hàn Lâm Lang vung dải lụa trắng trong tay, thần kiếm cấp Bạch Linh cũng đầu nhập vào trong đó. Ngay sau đó. Băng Giao kia như sống lại, một cỗ lực hồn phách kinh khủng tràn tới.

Rốt cục Cự Ma Chương không còn ra vẻ thản nhiên như trước, lớn tiếng kêu vang tỏ ra kinh sợ. Vô tận Băng Viêm ngưng kết, giữa nước biển tối đen như dâng lên chín quả cầu Băng Viêm to chừng trăm trượng, giống như chín mặt trời màu trắng sáng, bao phủ cả phạm vi mười dặm lòng biển, gào thét xông về phía Băng Giao.

Gợn sóng bốc lên, sinh ra một khoảng không chừng vài dặm trong lòng biển, không gian phá nát, không gian Động Hư đen ngòm cắn nuốt. Băng Viêm màu trắng kia cùng kiếm cương Băng Giao phá nát cùng bị nuốt chửng vào trong.

-Ong. ..

Tiếng kiếm ngâm thê lương vang lên, thân hình Hàn Lâm Lang run lên một cái, phun ra một ngụm nghịch huyết. Nàng đưa mắt nhìn thần kiếm tỏa ra bạch quang ảm đạm trên tay, trên mặt lộ vẻ bất đắc **.

Xúc tu sức lực vô cùng đè ép hư không, ngay tức khắc, không gian Động Hư kia đã bị Cự Ma Chương đè bẹp.

Lập tức một đạo Băng Viêm từ trong miệng nó bắn ra, hóa lớn lên chừng mười trượng, gào thét đè ép về phía Hàn Lâm Lang. Lúc này nàng đã bủn rủn tay chân, mặt cắt không còn giọt máu, đang chuẩn bị trốn tránh.

-Ong. ..

Một tiếng kinh ngạc vang lên, một bóng xanh đã xuất hiện trước mặt nàng.

Khí Phong Mang toàn thân Lục Thanh giống như thần mà sút dây cương, thả sức chạy lồng lên. Kiếm Ý Phong Lôi dung nhập vào trong lòng biển xung quanh. Dù đày là đây biển sâu vạn trượng, trong lúc nhất thời cũng Phong Lôi cuồn cuộn, tiếng sấm nổ đùng đoàng không dứt.

- Cẩn thận.

Hàn Lâm Lang gấp giọng nhắc nhở.

Thân hình Lục Thanh bất động, chân phải giậm mạnh một cái, một vòng sóng gợn không gian khuếch tán rạ, cả người lập tức đắm chìm vào trong một cảnh giới khó mà hiểu được. Tâm thần hắn trong thân thể phóng đại vô hạn, khuếch tán ra ngoài mơ hồ có cảm ứng với lôi vân ngưng xuất trong lòng biển. Nhưng cảm giác tê dại trong lòng dâng lên. Lục Thanh khép chỉ thành kiếm, chậm rãi thi triển ra một tư thế kỳ dị.

Nhìn lôi vân khó hiểu ngưng kết trên đầu Lục Thanh, trong lòng Hàn Lâm Lang cảm thấy hết sức hiếu kỳ.

Ngay tức khắc, giữa ánh mắt khiếp sợ của Hàn Lâm Lang, lôi vân trên đầu Lục Thanh phóng xuất ra màu tím trắng chói mắt, sau đó bắt đầu xoay tròn.

-Rắc. ..

Một tiếng nổ giòn tan vang lên, một đạo Thiên Lôi màu tím sẫm to hàng chục trượng từ giữa lôi vân bất chợt đánh xuống, nháy mắt đã bao phủ thân hình của Lục Thanh đang đứng trong lòng biển. Mà đạo Thiên Lôi màu tím sẫm kia cũng không biến mất. yên lặng ở lại trong lòng biển tối đen.

Lục Thanh thét dài một tiếng, từ giữa đạo Thiên Lôi màu tím sẫm không chút tiêu tan kia, đột ngột một hư ảnh Chân Long dài trăm trượng xoay tròn màu vàng tím dâng lên.

Mà đạo Thiên Lôi kia được hư ảnh Chân Long xoay quanh, gần như nháy mắt đã hóa ra hình một thanh cự kiếm cao trăm trượng. Bên dưới cự kiếm Thiên Lôi khổng lồ này, thân hình Lục Thanh xuất hiện trở lại. Giờ phút này, toàn thân Lục Thanh như bị lôi quang màu tím sẫm như thực chát bao vây lấy, giống như Lôi thần từ trên trời giáng xuống phóng xuất uy nghiêm tràn ngập.

Lôi xà màu tím sẫm quấn quanh người Lục Thanh, che mất gương mặt hắn, toàn thân được phủ một tầng lôi quang thật mịn. Thiên Lôi màu tím sẫm xé rách nước biển, khiến cho lòng biển xung quanh toát ra vô số làn khí màu trắng.

Cự kiếm Thiên Lôi trăm trượng được Lục Thanh nắm trong tay, khí thế hùng mạnh dung hợp Kiếm Ý Phong Lôi mênh mông cuồn cuộn, khuếch tán ra bốn phía.

Cự kiếm chưa hạ xuống, từ lôi vân vẫn còn đang hội tụ, một cơn trốt xoáy cao mấy trăm trượng hoàn toàn do Thiên Phong hội tụ thành hình trong phút chốc. Cơn trốt xoáy này hiện ra màu xanh trắng, sau một tiếng nổ vang rền, một đạo Thiên Phong màu xanh trắng từ giữa cơn trốt xoáy thổi xuống.

Cùng với một cuộn sóng không gian khuếch tán, vô tận nước biển bị phá nát tạo ra gợn sóng không gian. Thiên Phong nhanh chóng quấn quanh cự kiếm Thiên Lôi. Với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thân cự kiếm Thiên Lôi điên cuồng bành trướng, màu tím sẫm lúc trước cũng biến thành màu tím trắng. Chỉ có điều trong nháy mắt, cự kiếm Thiên Lôi vốn cao trăm trương đã hóa thành thần kiếm Phong Lôi cao hai trăm trượng.

Thức thứ mười tám. Tư Tiêu Phong Lôi Dẫn.

Theo một kiếm này của Lục Thanh chém ra, phía sau Hàn Lâm Lang đột ngột sinh ra một cảm giác kỳ dị, ngay sau đó nàng há hốc miệng mà nhìn.

Bởi vì cột Băng Viêm do Cự Ma Chương phun ra khi nãy đột nhiên giống như nhập ma, theo một kiếm của Lục Thanh chém xuống, lập tức cũng bắn về phía Cự Ma Chương.

Trụ Băng Viêm này không phải bị sức mạnh đè ép, mà giống như hút trở về, sau đó tiêu tan trong miệng Cự Ma Chương. Dù là nước biển xung quanh bị ăn mòn cũng nháy mắt khôi phục lại như thường, tựa như trước kia chưa từng bị Băng Viêm ăn mòn vậy.

- Đó là sức mạnh gì?

Hàn Lâm Lang mở to đôi mắt tò mò, nhìn Lục Thanh trước mắt chăm chú vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment