Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 758

- Thấy rồi sao, đây là Băng Chi vạn năm đó, chúng ta tìm được Băng Chi vạn năm rồi!

Gương mặt xinh đẹp của Hàn Lâm Lang hưng phần tới mức đỏ bừng, vội vàng lấy ra xẻng ngọc và hộp ngọc, cẩn thận thu cả rể cây và một khối bùn lẫn với băng dưới đáy biển vào trong hộp ngọc. Đương nhiên đây là lần đầu tiên phát hiện, tự nhiên phải chui vào Không giới của Không giới Hàn Lâm Lang. Bất quá ngay sau đó. Hàn Lâm Lang bắt gặp sắc mặt hết sức khó coi của Lục Thanh.

- Sao hả?

Hàn Lâm Lang cẩn thận hỏi, nhưng ngay lập tức, nàng chu cao đôi môi anh đào, lấy hộp ngọc ra đưa tới trước mắt Lục Thanh:

- Hừ. quỷ hẹp hòi, cho ngươi!

Nhưng lập tức. Hàn Lâm Lang phát hiện ra sắc mặt Lục Thanh vẫn không thay đổi như đang suy nghĩ chuyện gì. Ngay tức khắc. ánh mắt của nàng quét nhìn quanh bốn phía, thậm chí hai mắt còn xuất ra một tầng kiếm quang sắc bén. Không có hung thú! Không sai chính là không có hung thú!

- Làm sao có thể như vậy được?

Gương mặt xinh đẹp của Hàn Lâm Lang trở nên tái nhợt, gần nửa năm qua, tự nhiên hiếu biết của nàng đã tăng lên rất nhiều. Bên trong lãnh hải của nhưng hung thú lợi hại mặc dù vẫn có rất nhiều hung thú khác tổn tại, nhưng càng tới gần hung thú này, vì ngại hung uy khổng lồ của nó, cho nên càng ngày càng có ít hung thú hơn, cho đến khi tới sát bên cạnh nó, sẽ không còn một con hung thú nào cả. Đây là uy nghiêm của kẻ bề trên, được phân chia rất rõ ràng trong thế giới của hung thú.

- Linh dược làm mê hoặc lòng người, không thề ngờ rằng từ nãy tới giờ, ngay cả ta cũng bị che mắt.

Lục Thanh trầm giọng nói.

Ánh mắt Lục Thanh toát ra kiếm quang màu tím trắng ngưng kết lại gần như thực chất tâm thần hắn ngưng tụ chưa từng có từ trước tới nay. Tới lúc này, hắn mới phát giác ra có điểm khác thường, bằng vào tâm cảnh của hắn, không thề nào mãi đến bây giờ mới phát hiện. Một phần vì là do Băng Chi này quá quý giá, hắn cũng có chút động lòng.

Chính là nơi này có một hung thú hùng mạnh ra ngoài sức tưởng tượng của hắn, đã phát hiện ra hai người bọn hắn từ lâu. Nhưng nó có khả năng dùng lực Lĩnh Vực của mình phong tỏa cả vùng biển này, che lấp cả thuộc tính Thiên Đạo, khiến cho dù hắn đã đắc đạo, nhưng cũng không thể phát hiện ra trong thời gian ngắn.

- Không xong, chạy!

Nghĩ thật nhanh. Lục Thanh biển sắc, chộp lấy Hàn Lâm Lang chui vào trong kiếm thuyền.

- Vút. ..

Linh quang màu xanh thẳm không hề che giấu từ kiếm thuyền bắn ra. Mũi thuyền như mũi kiếm quay đầu, bắn nhanh về phía miệng khe núi.

- Ẩm. ..

Chỉ trong thoáng chốc, một tiếng sấm cuồn cuộn vang lên, trong lòng biển sâu dường như trở thành không gian trên mặt biển, tiếng sấm mênh mông khiến cho nước biển sôi sục, áp lực của nó mạnh tới nổi Lục Thanh cũng phải biến sắc.

- Rầm. ..

Một luồng lực đạo rất lớn đánh thật mạnh vào kiếm thuyền. Ngay tức khắc, linh quang trên thuyền chấn động một trận, sau đó trở nên ảm đạm. Chỉ cần chịu thêm một lần công kích như vậy nữa, nhất định sẽ bị vỡ nát.

Không hề do dự, Lục Thanh vung kiếm chỉ điểm ra, thu hồi kiếm thuyền. Phong Lôi Kiếm Sí màu tím trắng sau lưng giang rộng. Cho dù là dưới lòng biển sâu. Phong Lôi Kiếm Sí vẫn toát ra kiếm quang chói mắt. Hàn Lâm Lang còn đang sững sờ, đã bị Lục Thanh ôm ngang eo lưng.

-Ong. ..

Phong Lôi Kiếm Sí vỗ mạnh, khí Động Hư lập tức hội tụ lại.

- Ầm. ..

Nhưng vào lúc này, tiếng sấm rền khi nãy lại vang lên, một cỗ áp lực vô biển trong nháy mắt đè xuồng.

Sắc mặt Lục Thanh đại biến. Phong Lôi Kiếm Sí úp lại thành một cái lồng che chở cho Hàn Lâm Lang ở sau lưng. Lục Thanh giậm chân, hữu quyền vung lên, khí Phong Mang màu trắng tinh thuần nháy mắt bao phủ toàn thân. Từng đạo khí Phong Mang vờn quanh thân hắn như nhưng con rắn, một cỗ khí lực mênh mông cuồn cuộn nảy sinh quanh người Lục Thanh Dù là ở dưới biển sâu gần năm vạn trượng, nước biển cũng bị đẩy giạt ra một khoảng trống chừng một dặm. Đây là sức mạnh bốn trăm năm mươi vạn cân!

Lục Thanh đánh ra một quyền khí Phong Mang sắc bén đồng thời ngưng tụ thành một thanh kiếm màu trắng trên tay phải. Thân kiếm dài chừng một trượng bao phủ tay phải Lục Thanh, đánh ra thật mạnh về phía bóng đen đang xông tới.

-Rắc. ..

Hư không phá nát, không gian loạn lưu đen ngòm hội tụ trên thân kiếm, lực đạo cắn nuốt mênh mông vô tận khuấy động nước biển, nháy mắt hóa thành vô số dòng chảy ngầm, va chạm rất manh vào khe núi.

-Ầm…...

Một điểm sáng hiện ra trong khe núi tuy chỉ lớn bằng nắm tay nhưng hào quang chói lọi. Dù là dưới đáy biển sâu tối đen giơ tay không thấy ngón. ở ngoài xa trăm dặm cũng có thể thấy được.

Kiếm Cốt toàn thân như muốn vỡ nát ra, cả người Lục Thanh bắn tung đi. va vào một mảng vách đá.

Trên vách đá màu xanh đậm, lập tức xuất hiện một lổ thủng tối đen như mực.

-Phụt. ..

Lục Thanh phun ra một ngụm máu ứ, cảm thấy toàn thân như mất đi tri giác. Dù là Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn đã tới tầng mười. Kiếm thể Bạch Linh hùng mạnh cũng cảm thấy không chịu nổi

Trong giày phút ngàn cản treo sợi tóc, tám thần Lục Thanh vẫn duy trì thanh tĩnh. Phong Lôi Kiếm Si vỗ mạnh. Hàn Làm Lang bị chần động đen nỗi choáng váng đầu óc lại bị hắn ôm ngang eo lưng lần nữa.

- Ong. ..

Phong Lôi Kiếm Sí vừa vỗ, Lục Thanh đã rời khỏi lỗ thùng trên vách đá.

Dưới áp lực hùng mạnh của biển sáu, dù là Phong Lôi Kiếm Sí, một lần vỗ cũng giảm xuống chỉ còn đi được ngàn dặm. Lục Thanh rời khỏi lỗ thủng nhanh như tia chớp, cũng không để ý tới tiếng sấm rền cuồn cuộn đang đánh tới sau lưng. Phong Lôi Kiếm Si vỗ mạnh. Áp lực cực lớn khiến cho Lục Thanh cảm thấy ngực mình bị ép gần ngạt thở, nhưng giờ phút này cũng không rảnh để nghĩ nhiều. Sự hùng mạnh của địch nhân đã vượt ra ngoài dự đoán của hắn.

- Bùng!

Nhưng trong sát na Lục Thanh định chui vào trong không gian Động Hư, một tia sáng chói đột ngột xuất hiện ở lối vào.

Không kịp đề phòng, Lục Thanh va vào tia sáng kia thật mạnh, lập tức hắn cảm thấy một cỗ hàn khí kinh người truyền khắp toàn thân, một tầng Huyền Băng rắn chắc trong nháy mắt đông cứng cả thân thể.

Linh Vực! Một ý niệm thoáng qua trong đầu, sức mạnh toát ra chắn vỡ Huyền Băng. Ẩm một tiếng, bóng đen kia lúc này đã tới trước người hắn. ..

Lục Thanh lại hóa thành một đạo lưu quang màu tím trảng, bản vào trong vách đá, sắc mặt của hắn lúc này trắng bệch. Sau khi Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tiến vào tầng mười, dùng toàn lực vận chuyển nguyên dịch thiên địa bên trong máu thịt lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được xông vào chữa trị Kiếm cốt bị vỡ nát. Nhưng chỗ bị thương, vỡ, rách khép lại nhanh chóng vô cùng.

Kiếm Hồn Kinh chiếu sáng không gian trong thức hải Thức Kiếm ngàn trượng lơ lửng giữa không trung, chữ Đạo màu xanh trên thân kiếm cũng toát ra ánh sáng xanh mênh mông. Lực hồn phách của Kiếm Hoàng viên mãn khuếch tán ra, dung hợp cùng hồn thức, nháy mắt đã bao phủ phạm vi hai ngàn dặm lòng biển.

Đây là. ..

Tâm thần Lục Thanh chấn động, hồn thức của hắn phát hiện ra một con quái vật dài tới ngàn trượng.

Thân hình nó khổng lồ như Chân Long, chỉ có điều không có vảy giáp. Toàn thân nó màu trắng sáng bóng loáng vô cùng, linh quang Linh Vực giống như thực chất chớp động trên người, ba chiếc trảo rất lớn dưới bụng chẳng khác thần ưng, móng trào sắc bén trong suốt

Mà trên thân như thân rồng của nó cũng là một cải đầu rồng màu trắng thật lớn, cũng không có vây giáp. Chỉ có hai chiếc sừng rồng màu trắng cắm ngược, đôi mắt rồng thật lớn đỏ vằn tia máu, giờ phút này* đang toát ra khí hung sát kinh người, nhìn chăm chú vào lồ thủng tối đen trên vách đá.

Miệng rồng thật lớn mở ra, một tiếng long ngâm vô cùng uy nghiêm vang lên, sóng âm màu trắng nhạt lướt tới đâu, hư không phá nát tới đó, lộ ra không gian loạn lưu bên mình.

- Ẩm. ..

Vách đá nơi Lục Thanh đang nấp run rẩy, vô số đá vụn bị vỡ nát văng tung tóe, khơi dậy từng đám bọt nước và khói trắng.

- Hung thú bát giai!

Linh lực của nó hùng mạnh không kém Kim Thần Mộc chút nào, lúc này đang đè nặng lên Lục Thanh. Thậm chí theo cảm nhận của Lục Thanh, linh lực này hùng mạnh vô cùng, còn mạnh hơn cả Kim Thần Mộc. Mà trong nháy mắt. Lục Thanh lập tức truyền hình dáng của hung thú này vào trong đầu Hàn Lâm Lang.

- Hung thú bát giai đỉnh phong. Huyền Băng Hải Long Thú! Sắc mặt Hân Lâm Lang trắng bệch:

- Đây chính là một trong nhưng hung thủ hùng mạnh nhất của tầng bốn kiếm mộ, bình thường nó vẫn ngủ say trong biển sâu, không hiểu vì sao phát hiện ra chúng ta. ..

Giờ phút này Lục Thanh không rảnh lo nhiều chuyện. Không gian Động Hư của hãn lúc này đã bị Huyền Băng Hải Long Thú phong ấn tạm thời bên trong Linh Vực của nó. Nếu muốn đột phá, tất nhiên cần có sức mạnh lớn hơn. Nhưng Huyền Băng Hải Long Thú này hung ác vô song, hắn gần như không có thòi gian thi triển Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm.

- Ôm chặt lấy ta!

Giờ phút này không phải lúc e dè. Lục Thanh lập tức tỏ ra quyết đoán, máu thịt toàn thân nháy mắt sục sôi toàn thân bành trướng. Nhìn thấy nét mặt đau đớn của Lục Thanh. Hàn Lâm Lang chấn động trong lòng:

- Ngươi làm sao vậy?

Lục Thanh không để ý tới Hàn Lâm Lang, cơ bắp toàn thân gần như muốn phá nát ra. Xung quanh thân thể hắn, nhanh chóng nổi lên một tầng khí Phong Mang màu trắng nồng đậm.

-Ong. ..

Tiếng kiếm ngâm vang lên, theo đó, trong Đan Điền Khí Hải của Lục Thanh. Luyện Tâm kiếm đang lơ lửng bên cạnh Kiếm Chủng cũng đồng thời phát ra thanh âm phụ họa, xoay quanh Kiếm Chủng, dường như đang nghênh đón thứ gì. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Đây là. ..

Ngay sau đó, trước mặt Hàn Làm Lang, bạch quang chọt lóe, một thanh thân kiếm cô xưa dài một trượng xuất hiện. Đây là một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh, từ màu sắc trên thân nỏ. Hàn Lâm Lang có thể phán đoán, đày là một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh trung phẩm đã đạt tới đỉnh phong. Chỉ có điều thần kiếm này tuy trân đầy linh tính, nhưng giờ phút này lại hơi đờ đẫn.

-Ong. ..

Ngay sau đó, thân kiếm rung lên, linh tính từ trong tuôn ra vô tận. Không cản nghĩ nhiêu. Hàn Lâm Lang lập tức nắm lấy chuôi kiếm trước mặt.

Gần như trong nháy mắt, một đạo hào quang màu tím trắng thoáng hiện trên thân kiếm, ngay sau đỏ, cà thanh thần kiếm lẫn Hàn Lâm Lang liền biến mất trong nước biển.

Không gian Động Hư mở ra, khí Phong Mang kinh người từ trên thân kiếm bản ra, ngưng tụ thành một điểm trên mũi kiếm, điểm vào giữa hào quang màu trắng đang bao phủ không gian Động Hư.

Ngay tức khắc, trong tiếng gầm nổi giận của Huyền Băng Hải Long Thú, hào quang màu trắng kia phá nát, đến khi đuôi rồng khổng lồ của nó xé không bắn tới, đã không còn thấy gì ở đó.

Bình Luận (0)
Comment