Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 786

Ong. ..

Tiếng kiếm ngâm vang lên với phong cách cổ xưa chấn động không ngừng trong nước biển, toàn bộ mặt biển ở trung ương hải vực dường như được bao phủ bằng một chiếc áo khoác ngũ sắc. Trong không gian, pháp tắc hệ Chư Thiên đồng thời rung chuyển, cả không gian đồng thời trở nên tối đen như mực.

- Ầm. ..

Thiên Lôi nổ vang. Thiên Lôi màu tím đen xoay vần trên chín tầng mây, hóa thành hình vạn thú. chạy qua chạy lại không ngớt giữa lôi vân, gào thét không ngừng.

Long thân khổng lồ vắt ngang giữa đất trời Long thân vạn trượng từ lúc xuất hiện đã đè ép khắp trung ương hải vực. Trên các hải đảo khắp tầng bốn kiếm mộ. Kiếm Giả bốn giới đồng thời biến sắc, rất nhiều Kiếm Hoàng đưa mắt nhìn ra xa xa, lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.

Tựa như có một ngọn núi khổng lồ vô hình đè ép, tất cả Kiếm Giả đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn đều cảm nhận được khí thế uy nghiêm giáng xuống thân mình. Đây là uy nghiêm không thể ngăn cản, đừng nói là bọn họ, dù là hai mươi bảy Tông sư Kiếm Phách cách trung ương hải vực mấy vạn dặm cũng không thể ngăn cản. Uy của Long Hoàng, rung trời động đất!

Long thân vạn trượng cho dù là thanh âm Phong Lôi cũng phải khẽ run rẩy, huống chi lúc này dường như Long Hoàng đã bị Vạn Thú Linh Kiếm Đồ dưới đáy biển thu hút. Trong đôi mắt rồng rất lớn giống như chứa đựng vô tận thần quang, lập tức bắn ra hai đạo thần quang sắc vàng, nháy mắt chui vào trong nước biển.

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ trung ương hải vực vang lên vô số tiếng gầm rống của hung thú, giờ phút này, mỗi hung thú đều cảm nhận được hết sức rõ ràng, đây là lúc mà Vạn Thú Linh Kiếm Đồ do chúng nuôi dưỡng mấy vạn năm qua xuất thế.

Trong trí nhớ của rất nhiều hung thú. Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này đã được lưu truyền từ trước khi chúng ra đời. Tồ tiên chúng cứ mỗi thế hệ đều rốt linh huyết vào đó không oán không hối là vì chờ có một ngày Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này có thể hình thành, uy hiếp bốn giới.

Dường như bị huyết mạch của vô số hung thú này thôi thúc, trận đồ Hoàng giai kế thừa huyết mạch của vô số hung thú này còn chưa xuất thế, một tiếng kiếm ngâm vang lên.

Bất chợt mặt biển vốn đang sôi trào như bị một thanh cự kiếm dài mấy vạn trượng bổ ra, tự động toác ra một khe hở dài mấy vạn trượng. Ngay tức khắc, khe hở này chậm rãi tách ra hai bên, một trăm trượng, một ngàn trượng, mười vạn trượng. ..

Mãi cho đến độ sâu mười vạn trượng, mới có một điểm sáng lóe lèn. Tuy rằng điểm sáng này hết sức mỏng manh, nhưng dường như ẩn chứa Kiếm Ý hệ Chư Thiên vô biên rộng lớn. Khí Phong Mang linh hoạt sắc bén nháy mắt từ trong nước biển dâng lên, không gian u ám lập tức bị xé nát thành bụi phẫn, vô số đạo ánh sáng vàng xuyên thấu qua không gian Động Hư chiếu xuống, tràn ngập toàn bộ trung ương hải vực.

Nhưng ở nơi ngưng tụ khí Phong Mang vô hình. ánh sáng vàng không thể tiến vào, khí Phong Mang vốn vô hình đã dần dần như trở nên hữu hình.

Thân kiếm vô hình cao chừng vạn trượng đội trời đạp biển, thế thiên địa nháy mắt bị dãn động. Chỉ trong thoáng chốc, nhiều hung thú ở đây cảm thấy toàn thân căng thẳng, dường như trên người vừa bị một thanh thần kiếm kinh thiên quét qua sát da, phát ra tiếng kêu vang phần phật.

Trong vầng sáng vàng. Lục Thanh đứng giữa không trung, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng. Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này còn chưa xuất thế đã gây ra cho hắn áp lực khôn cùng.

Dù là đạo khí Phong Mang này. Lục Thanh cũng có cảm giác, nêu đem so sanh với Kiếm thể Bạch Linh dung họp huyết mạch Long Vương của hắn, chắc chấn Kiếm thể của hắn sẽ bị vỡ tan thành tro bụi trong nháy mắt. Đạo khí Phong Mang này dường như càng uy nghiêm hơn cả khí Phong Mang của thần kiếm cấp Bạch Linh.

Phản Phác Quy Chân!

Trong nháy mắt, trong lòng Lục Thanh sinh ra cảm giác bừng ngộ, đạo khí Phong Mang lúc này toát ra uy thế, dù là hắn cũng muốn thổi lui ba thước. Lục Thanh có cảm giác cỗ khí Phong Mang này dù là Kiếm thể hắn đạt tới cấp Tử Hoàng cũng khó lòng chống nổi. Có thể sẽ không chết, nhưng tuyệt đối không tốt lành gì.

Dường như không kiên nhẫn với tốc độ xuất thế của Vạn Thú Linh Kiếm Đồ. Long thân khổng lồ vốn đang xoay vẩn trên không giờ đây bay lên bay xuống như muốn xem xét. Thiên Phong lạnh thấu xương bị Long thân chuyển động làm dấy lên, nếu là hung thú tam giai Tới gần, sẽ có nguy cơ chết ngay tại chỗ.

- Ong. ..

Một đạo sóng âm màu vàng gần thành thực chất từ miệng rồng bắn ra, chui vào trong khe hở dưới biển.

- Bùng. ..

Trong nháy mắt. Lục Thanh cảm thấy có vô số tiếng long ngâm vang lẽn bên tai toàn thân lập tức cứng đờ, dường như có một chiếc búa khổng lồ nặng ngàn vạn cân vừa đập lên thân mình, toàn thân trở nên tê dại. Tuy rằng hắn đang ở trên không, nhưng muốn cử động cũng vô cùng khó khăn.

Bên trong Thần Đình thức hải Thức Kiếm ba ngàn trượng cũng giống như chiếc chuông, phát ra tiếng ong ong hùng hậu. Thần niệm của hắn chấn động, cũng không thể điều động được chút nào.

Trong lòng Lục Thanh thầm khiếp sợ vì uy nghiêm do tiếng long ngâm mang lại, hắn có thề tưởng tượng nếu lúc này gần hắn có một tên Kiếm Nô, tay cầm một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh đỉnh phong, sẽ rất dễ dàng giết chết hắn. Lúc này hắn trói gà còn không chặt!

Từ trước tới nay, chưa bao giờ Lục Thanh cảm thấy mình yếu ớt bất lực như lúc này. Dù là khi đối mặt với Kiếm Thần, Lục Thanh vẫn còn có thể cảm nhận được sức mạnh của mình. Nhưng vào lúc này, sức mạnh trên người hắn như tê dại cảm giác này quả thật chưa từng trải qua.

Dường như đã bị Long Hoàng triệu tập, trong khe nứt dưới biển, thần quang chói lọi chóp động, một tiếng kiếm ngâm vang lên mênh mông như trời đất.

Tiếng kiếm ngâm này như ngưng tụ thành thực chất, chấn động hư không, khiến cho Kiếm Cốt toàn thân Lục Thanh dường như bị đập gõ vang lên tiếng boong boong, máu trong huyết mạch sôi trào như sóng to gió lớn, nháy mắt truyền khắp toàn thân. Ngay tức khắc. Lục Thanh cảm thấy sự ràng buộc thân mình trong chớp mắt đã được giải khai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hỏa Phượng ngửa mặt lên trời gáy dài một tiếng, bọn hung thú lúc này cũng cảm thấy thoải mái vô cùng. Tiếng long ngâm vừa rồi dù là thân thể hùng mạnh của chúng cũng không thể nào chịu nổi cùng bị giam cẩm giữa không trung.

Ngoài mấy vạn dặm. ..

Hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách cũng thả lỏng toàn thân, bảy tên Kiếm Tôn nhìn nhau hoảng sợ. Dù bọn họ ở ngoài xa vài vạn dặm, nhưng tiếng long ngâm của Long Hoàng khi này cũng đã khiến cho bọn họ tê liệt nửa người, ngay cả thế thiên địa cũng không thể ngăn cản được.

- Việc này không nên chậm trễ!

Trung niên áo tím quát lớn một tiếng, lập tức vung kiếm chỉ lên, phá ra một lỗ ở Mi Tâm của mình, một giọt máu tươi màu tím chậm rãi chảy ra. Giọt máu này đọng mà không tan, lập tức lơ lửng trước mặt trung niên áo tím. Bên cạnh, bốn người lão nhân áo trắng cũng làm theo như vậy.

Năm người khép chỉ thành kiếm để trước ngực, hai mắt nhắm chặt, dường như đang cầu nguyện cái gì. Không bao lâu sau, thần quang màu trắng đục nhân nhạt từ từ dâng lên trên thân thể năm người, hai mươi hai tên Tông sư Kiếm Phách còn lại liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều lộ vẻ ngưng trọng.

Thân quang này không phải là Hạo Nhiên Chính. Khí, cũng không phải là linh lực hệ thuộc tính gì cả, mà là một sức mạnh khó hiểu. Sức mạnh này huyền ảo vô cùng, cũng hết sức tinh thuần, thần niệm thành kính di chuyển trong đầu năm người không ngừng nghĩ, dần dần phát tán ra ánh sáng trong suốt như ngọc, thuần khiết vô kể.

- Nguyện lực!

Một tên Kiếm Tôn trầm giọng nói, thần sắc lộ vẻ phức tạp:

- Sắp sửa giáng lâm. ..

Lời này vừa nói rạ, đồng thời lộ ra vẻ sợ hãi dường như thứ sắp giáng lâm là thứ gì đó vô cùng kinh khủng. Không ai lên tiếng, ánh mắt châm chú tập trung nhìn năm người trước mắt.

Không ai dám ra tay quấy rầy, cầu nguyện như vậy, một khi quấy rầy, rất nhiều Tông sư Kiếm Phách hiểu rõ, bất kể bọn họ có chỗ dựa thế nào, cũng tuyệt đối không tránh khỏi kết cục chết ngay tại chỗ, thậm chí ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có. Cái chờ đợi bọn họ, chỉ có hình thần câu diệt.

-Ong. ..

Năm tiếng kiếm ngâm vang lên từ trên người trung niên áo tím, sau vài lần hô hấp, trong năm giọt máu đang lơ lửng trên không cũng đồng thời vang lên tiếng kiếm ngâm. Chỉ có điều tiếng kiếm ngâm này tinh túy hơn của năm người, vừa vang lên đã lập tức truyền đến Đan Điền của nhiều Tông sư Kiếm Phách khác. Kiếm Anh chấn động. uy nghiêm vô hình đè ép lên người, ngay cả một chút cử động cũng bị bắt buộc ngưng trệ trong nháy mắt.

- Ẩm. ..

ở trung ương hải vực, ánh sáng vàng phóng xuống dưới nháy mắt đã tiêu tan, không trung vừa sáng lên một chút lại trở nên u ám, một luồng áp lực khiến người ngạt thờ đè ép lên người bọn hung thú.

Lục Thanh biến sắc, áp lực như vậy còn không bằng áp lực lúc trước hắn phải chịu dưới ý chí Kiếm Thần. Nhưng nếu có tới năm cỗ áp lực, rõ ràng như muốn vượt qua. Rốt cục là ai?

Theo áp lực vô hình này, Lục Thanh cảm nhận được một cổ ý chí Kiếm Đạo mịt mờ, giờ phút này ở trung ương hải vực, ngoại trừ khe nứt dưới biển ra, sóng yên gió lặng.

Lúc này trên khe howr, một chiếc vảy cá toát ra thần quang chói lọi đang lơ lửng trên không, bề mặt toát ra khí Phong Mang không hề chịu ảnh hưởng mảy may của năm cỗ ý chí kia đè ép, vẫn hướng thẳng lên chín tầng mây. Chỉ là chín tầng mày lúc này đã bị năm cỗ ý chí kia phong tỏa, quét mắt nhìn qua, bóng tối khôn cùng kẻo dài xa vô tận. Trong không trung chỉ còn lại Long thân toát ra ánh sáng vàng rực rờ không giảm chút nào.

Long thân cũng đã cảm nhận được trên chín tầng mây dần dần hiện ra năm cỗ ý chí đè ép, lập tức chuyển động. Đầu rồng màu vàng hướng lên trên chín tầng mây, bên trong mắt rồng khổng lồ. Thái Dương Chân Hỏa tinh thuần tràn ngập. Miệng rồng há ra thật lớn, một luồng linh quang màu trắng bay ra, ngay sau đó, một tiếng long ngâm như hủy thiên diệt địa vang lên.

Sóng âm màu trắng tinh thuần ngưng kết trước mặt Long Hoàng, hóa thành một Âm long màu trắng không nhỏ hơn Long Hoàng chút nào, dường như bao phủ cả đất trời. Trong phạm vi vạn dặm hải vực, tất cả nguyên khí thiên địa đồng thời sôi trào, tất cả pháp tắc Thiên Đạo, linh lực hội tụ lại, ngay cả thế thiên địa vô biên cũng bị nuốt chửng sạch sẽ trong nháy mắt.

Ngoại trừ Lục Thanh ra, cho dù là hung thú trời sinh biết bay cũng phải rơi xuống mặt biển, vì hai cánh chúng vỗ đã không còn tạo ra chút gió nào. Trong phạm vi ngàn dặm, thật sự hóa thành một mảng hư không tinh thuần.

Bình Luận (0)
Comment