Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1008 - Chương 996: Cung Nghênh

Bất Diệt Long Đế Chương 996: Cung nghênh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhân tộc Đấu Thiên Giới bắt chước các tập quán sinh hoạt của nhân tộc Trung Hoàng Giới, bắt chước phương thức tu luyện, bao gồm cả cổ ngữ.

Tất cả đều là Lục Ly suy đoán, hắn không có biện pháp đi tìm người xác minh, chỉ có tiếp tục truyền tống mà đi. Sau khi hắn liên tục truyền tống mấy ngày, đã dừng lại nghỉ ngơi một ngày, tiếp theo lại bắt đầu truyền tống.

Mười hai ngày sau, rốt cục Lục Ly cũng đứng vững ở trên quảng trường một tòa thành trì to lớn.

Thành trì này thành lập ở trên một đỉnh núi khổng lồ, hiện tại đã là thời điểm mặt trời ngả về tây, ánh sáng màu vàng rải khắp toàn thành, khiến cả tòa thành trì trở nên vàng loé, tràn ngập màu sắc mê huyễn.

Nhân khẩu trong thành trì khá đông, ngựa xe như nước, vô cùng náo nhiệt.

Lục Ly đứng ở trong truyền tống trận, híp mắt nhìn quảng trường. Vào giờ khắc này hai mắt hắn rất mờ ảo, tinh thần hoảng hốt, giống như có một loại cảm giác không biết đang ở phương nào.

Cơ thể Lục Ly rất bình thường, nguyên nhân khiến hắn không bình thường như thế, là trên quảng trường có một bức tượng đá khổng lồ!

Bức tượng đá kia cao ít nhất cũng trăm trượng, điêu khắc một lão giả trí tuệ sâu xa. Lông mi với râu bạc trắng, đầu lại là màu đen, trong tay cầm một quyển kinh, thoạt nhìn không giống như là một võ giả, mà giống như là một nhà đại nho!

Lục Ly thấy bức tượng này thì hoàn toàn ngơ ngác, hắn mờ mịt nhìn chung quanh, tinh thần có một chút tán loạn. Hắn còn đưa tay bấm bấm bắp đùi của mình, muốn nhìn xem có phải mình đang nằm mơ hay không?

Bắp đùi truyền đến cảm giác đau đớn, nói cho Lục Ly biết tất cả đều là sự thật, cảnh vật bốn phía thành trì rất xa lạ, nơi đây đúng là Lãnh Đế Thành!

Nhưng mà tại sao bên trong Lãnh Đế Thành lại có một bức tượng như vậy?

Không phải bức tượng kia nên đặt ở Thí Ma Thành, Đấu Thiên Giới sao? Vì sao lại chạy đến đây? Trong đầu Lục Ly là một mảnh mờ mịt, cảm giác giống như sắp điên rồi.

Hắn quá quen thuộc với bức tượng kia, đó chính là bức tượng của Đấu Thiên đại đế!

Thiên kiêu nhân tộc Đấu Thiên Giới, đại đế duy nhất của nhân tộc, tại sao tượng của Đấu Thiên đại đế lại đặt trong hoàng thành một cái giới diện khác? Làm sao chuyên này không khiến Lục Ly mờ mịt được?

- Chẳng lẽ Đấu Thiên đại đế không phải người Đấu Thiên Giới, mà là người Trung Hoàng Giới?

Suy nghĩ loé lên trong đầu Lục Ly, nếu như chuyện này đúng là thật mà nói. Đấu Thiên Giới và Trung Hoàng Giới có bức tượng như thế, cũng dễ hiểu.

Hai cái giới diện chưa bao giờ tiếp xúc, lại có được ngôn ngữ, văn minh, phương thức tu luyện, binh khí, thậm chí kiến trúc thành trì đều không khác nhau lắm.

Cái thế giới này không có sự tình trùng hợp như vậy, cho nên lúc trước Lục Ly có suy đoán, hoài nghi cũng rất đúng, sau khi nhìn thấy tượng của Đấu Thiên đại đế, cái suy đoán này càng thêm rõ ràng.

Còn có một chuyện vô cùng quan trọng!

Đấu Thiên đại đế là cửu phẩm huyết mạch, huyết mạch thức tỉnh ở Thần Châu đại địa là một loại thần thuật kinh thiên, chẳng lẽ... nó cũng do Đấu Thiên đại đế sáng tạo?

Thần Châu đại địa có một luận điểm, huyết mạch là do di truyền, ví dụ như đời trước gia tộc không xuất hiện thất phẩm, bát phẩm huyết mạch thì hậu bối cũng không thể nào xuất hiện thất phẩm, bát phẩm huyết mạch.

Cho nên Đấu Thiên đại đế không có hậu nhân, Thần Châu đại địa cũng không có cửu phẩm huyết mạch xuất hiện.

Đã như vậy!

Huyết mạch của Đấu Thiên đại đế từ đâu mà đến? Huyết mạch những người còn lại có thể là do Đấu Thiên đại đế lợi dụng các loại phương pháp thần kỳ chế tạo ra, vậy cửu phẩm huyết mạch của hắn là do đâu?

Trước kia con dân Thần Châu đại địa suy đoán, Đấu Thiên đại đế tự mình nghiên cứu ra, hiện tại Lục Ly lại hoài nghi huyết mạch của Đấu Thiên đại đế là di truyền mà có.

Lục Ly đưa ra một cái suy đoán vô cùng lớn, lúc còn trẻ Đấu Thiên đại đế gặp cơ duyên đi đến Đấu Thiên Giới, phát hiện cuộc sống nhân tộc ở đây rơi vào trong nước lửa, bị các chủng tộc viễn cổ và Huyền Thú ức hiếp. Cho nên hắn ở lại, trợ giúp con dân Đấu Thiên Giới, cũng truyền thụ công pháp tu luyện và văn minh Trung Hoàng Giới tới.

Ở thời kỳ viễn cổ, nhân tộc Đấu Thiên Giới luôn dùng cổ ngữ, sau này ngôn ngữ mới từ từ thay đổi, còn Trung Hoàng Giới bên này vẫn luôn dùng ngôn ngữ cổ xưa.

Tất cả đều được giải thích rất hoàn mỹ!

Mắt Lục Ly lóe sáng, nội tâm kích động không thôi, hắn phát hiện một cái bí mật kinh thiên, nếu như cái bí mật này bị con dân Thần Châu đại địa biết, sợ là tất cả mọi người đều sẽ bùng nổ?

Thế nhưng, nếu như những chuyện về Hỗn Độn Luyện Ngục, Trung Hoàng Giới truyền đến Thần Châu đại địa, cũng sẽ làm con dân Thần Châu khiếp sợ vạn phần, nội tâm xao động của Lục Ly từ từ bình thường lại.

Hắn đi ra khỏi truyền tống trận, không để ý tới những ánh mắt đang khóa lại mình, mà cúi người thật sâu trước bức tượng Đấu Thiên đại đế. Vị này là tổ thần của con dân Đấu Thiên Giới, không có vị tổ thần này, sẽ không có bọn họ, có lẽ nhân tộc đã sớm bị diệt tộc rồi.

Sau khi cúi người chào, Lục Ly mới thu hồi tâm tư, trước mắt không để ý tới sự tình Đấu Thiên đại đế.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Lãnh Đế Thành, cẩn thận quan sát tòa đại thành siêu cấp này. Thành trì này rất lớn, thần niệm Lục Ly không cách nào bao trùm được nó. Thành trì này rất cổ xưa, mặc dù rất nhiều kiến trúc đều rất mới, nhưng trong thành trì vẫn có vô số chỗ để lộ ra vẻ tang thương cùng cổ xưa, trên tường thành loang lổ những vết tích của năm tháng.

Trong thành trì có rất nhiều người, chỉ quân đội trên quảng trường đã có ít nhất hơn vạn, trên truyền tống trận khoảng một ngàn, thống lĩnh bảo vệ truyền tống trận và quân đội đều là Nhân Hoàng.

Sau khi Lục Ly quan sát phía ngoài một hồi, liền vẫy tay với một tên quân sĩ cách đó không xa, nói:

- Ngươi... Tới đây!

Mặc dù người kia chỉ là một quân sĩ bình thường, nhưng lại có tu vi Quân Hầu cảnh hậu kỳ, Lục Ly là một tên Quân Hầu cảnh sơ kỳ lại dám quát hắn sao?

Sắc mặt tên quân sĩ này thoáng lạnh xuống, ánh mắt như sói khóa chặt Lục Ly nói:

- Cút ngay!

- Hả?

Trên mặt Lục Ly lộ ra một chút khiêu khích, hung hăng vênh váo nói:

- Một tên tiểu nhân vật như ngươi cũng dám bảo ta cút ngay, ngươi gọi Lãnh Vô Thương ra đây, xem hắn có dám nói với ta như vậy hay không?

Bình Luận (0)
Comment