Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly âm thầm nói trong lòng, ép quá hắn sẽ đi tìm Lãnh Vô Thương nói ra âm mưu cho Lãnh gia nghe, để Lãnh Vô Hinh chôn cùng bản thân.
- Trở về thôi, đi ra quá lâu, khó tránh khỏi bị người hoài nghi.
Lãnh Vô Hinh không quan tam Lục Ly nghĩ như thế nào, đứng dậy đi về phía chiến xa, hình bóng rất đẹp, cái mông đẫy đà chọc người mơ màng.
Lục Ly không có tâm tư đi nhìn hình bóng mỹ lệ của Lãnh Vô Hinh, hắn suy nghĩ một chút liền đuổi theo, giả bộ như trư ca nhích tới gần Lãnh Vô Hinh hỏi thăm:
- Cổ Thần Cấm Địa là địa phương nào? Có tài liệu không?
- Sau khi tiến vào ngươi sẽ biết.
Lãnh Vô Hinh thấp giọng nói:
- Nếu như nói Hỗn Độn Luyện Ngục là thông thiên lộ... thì Cổ Thần Cấm Địa chính là thành thần chi địa. Đương nhiên nơi đó càng kinh khủng, càng hỗn loạn hơn so với Hỗn Độn Luyện Ngục, nhưng ngươi đi theo chúng ta không cần lo lắng quá nhiều.
Sau khi Lãnh Vô Hinh nói xong, không nói gì nữa, Lục Ly chỉ có thể cười cười đi theo bên cạnh về tới chiến xa. Chiến xa một đường trở về Lãnh gia, sau khi vào đại viện Lãnh gia, hai chiếc chiến xa lại tách ra.
Lục Ly trở lại biệt viện Lãnh gia đã chuẩn bị cho hắn, suy nghĩ nửa đêm phát hiện không có cách nào, chỉ có dựa theo chỉ thị của Lãnh Vô Hinh hành sự.
Mấy ngày tiếp theo, Lục Ly giống như một người bị Lãnh Vô Hinh mê luyến tâm hồn, ngày ngày không có chuyện gì thì đi tìm Lãnh Vô Hinh. Kỹ năng diễn xuất của Lãnh Vô Hinh cũng rất lợi hại, đầu tiên là phụng bồi Lục Ly du ngoạn xung quanh Lãnh Đế Thành một phen, qua vài ngày lại bắt đầu cự tuyệt gặp mặt Lục Ly.
Về sau nàng còn nổi giận đùng đùng tìm Lãnh Thiên Hận oán trách, nói không muốn dây dưa với Lục Ly nữa, biểu lộ nàng cực kỳ chán ghét và khinh thường Lục Ly. Lãnh Thiên Hận trấn an Lãnh Vô Hinh, nói Lục Ly bị nàng mê hoặc, không phải càng dễ dàng lấy được tin tức sao?
Lãnh Vô Hinh đành phải tiếp tục phụng bồi Lục Ly đi dạo khắp nơi, thoạt nhìn bộ dạng Lục Ly rất là mê gái, cả ngày dán vào Lãnh Vô Hinh. Cho dù là hạ nhân Lãnh gia cũng có thể nhìn ra, Lục Ly đã bị Lãnh Vô Hinh hoàn toàn mê hoặc. Thế nhưng với tư cách đệ nhất tiểu thư Lãnh gia, bất kỳ thanh niên trẻ tuổi nào cũng đều động tâm, chuyện này rất dễ hiểu.
Tám ngày sau!
Lãnh Vô Hinh không chịu nổi nữa, nàng gặp Lãnh Thiên Hận đưa ra yêu cầu muốn đi Cổ Thần Cấm Địa, mượn cơ hội này thoát khỏi Lục Ly quấy rầy. Lãnh Thiên Hận thấy lâu như vậy cũng không có thu hoạch được tin tức gì, cộng thêm cảnh giới Lục Ly quá thấp, tự nhiên không muốn đưa tiểu thư gia tộc ưu tú như thế cho Lục Ly, nên đồng ý để Lãnh Vô Hinh cùng nhau tiến vào Cổ Thần Cấm Địa.
Thân phận đệ tử Huyết Hoàng của Lục Ly chưa được xác nhận, nếu như Huyết Hoàng công khai thừa nhận có một tên đệ tử như vậy, Lãnh gia gả một vị tiểu thư cũng không phải là không được.
Đương nhiên, tiểu thư này chắc chắn sẽ không phải là Lãnh Vô Hinh, cảnh giới Lục Ly quá thấp, không đáng giá để Lãnh gia trả giá như thế.
Mấy ngày kế tiếp Lục Ly bị Lãnh Vô Hinh lấy các loại cớ từ chối nhã nhặn, Lục Ly gấp đến độ lửa cháy đến nơi, chỉ có thể đi tìm đám người Lãnh Vô Mật.
Rốt cục “biết được” Lãnh Vô Hinh chuẩn bị vào Cổ Thần Cấm Địa lịch luyện, phải đi một năm mới có thể trở về.
Lục Ly ảm đạm đau lòng trở về, sau khi tu luyện hai ngày ở trong phòng, cũng dựa theo chuyện đã bàn bạc với Lãnh Vô Hinh, đi tìm Lãnh Vô Thương, mãnh liệt yêu cầu cùng nhau tiến vào Cổ Thần Cấm Địa.
Tự nhiên Lãnh Vô Thương sẽ không để cho Lục Ly đi vào loại vô thượng bảo địa này, dù sao thân phận của Lục Ly cũng chưa được xác nhận. Cho dù xác nhận, Lục Ly là một người ngoài, làm sao có thể mang đi vào?
Lục Ly cắn răng nói ra một câu không rõ ràng, khiến Lãnh Vô Thương lập tức kích động, Lục Ly nói nếu như có thể được Lãnh Vô Hinh xem trọng, sẽ suy nghĩ truyền Thăng Long Thuật cho Lãnh gia.
Ngoài mặt Lãnh Vô Thương làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nói đi hỏi ý kiến gia tộc, bảo Lục Ly trở về đợi tin tức.
Sau đó hắn đi gặp Lãnh Thiên Hận, Lãnh Thiên Hận không chần chờ chút nào, lập tức đáp ứng Lục Ly cho tiến vào Cổ Thần Cấm Địa!
Hơn nữa...
Lãnh Thiên Hận còn triệu kiến Lãnh Vô Hinh, bảo nàng nghĩ biện pháp lấy được Thăng Long Thuật từ chỗ Lục Ly. Về phần phương pháp thì Lãnh Vô Hinh tự mình suy nghĩ, ngụ ý cho dù thất thân trong tay Lục Ly cũng không tiếc.
Mặc dù Lãnh Vô Hinh đã sớm thất vọng cực độ với Lãnh gia, nhưng khi nghe thấy những lời này của Lãnh Thiên Hận, thân thể và linh hồn nàng đều cảm giác lạnh lẽo.
Con gái đại gia tộc không phải là người, bất luận ngươi có cố gắng thế nào đi nữa, thiên tư cảnh giới khá hơn nữa, cuối cùng ngươi vẫn chỉ là một món hàng cao quý, lúc nào cũng có thể hi sinh vì lợi ích của gia tộc.
Lãnh Vô Hinh không nói cái gì, xoay người rời đi, Lãnh Thiên Hận không có tức giận, mỉm cười nhìn Lãnh Vô Thương nói:
- Lần này cũng để Vô Mật đi vào đi, ngươi bảo Vô Mật khuyên bảo Vô Hinh một chút, nhất định phải có được Thăng Long Thuật. Nếu như lần này ở trong Cổ Thần Cấm Địa ngươi lấy được Thăng Long Thuật, được gia tộc phán định là thần thuật mà nói... Sau khi ngươi trở về nhất định sẽ lập ngươi làm thái tử.
- Vâng, con sẽ toàn lực thúc đẩy chuyện này!
Mặc dù Lãnh Vô Thương trầm ổn, nhưng nói như thế nào cũng là thiếu niên mười sáu tuổi, bên trên chân mày đều là vẻ vui mừng. Sau khi xác định là thái tử, chỉ cần ngày sau hắn không gây ra lỗi, sẽ có thể vững vàng ngồi lên vị trí của Lãnh Thiên Hận, vinh quang một đời.
- Thế nhưng...
Lãnh Vô Thương nhớ tới một chuyện, cau mày nói:
- Nếu Thăng Long Thuật thật sự là bí thuật của Huyết Hoàng, ngộ nhỡ bị Huyết Hoàng biết được, gia tộc chúng ta đánh cắp bí thuật của hắn, Huyết Hoàng có giận tím mặt hay không...
Lãnh Thiên Hận không chút để ý, vung tay nói:
- Cứ thu vào tay rồi hãy nói, chỉ cần không phải mạnh mẽ hạ thủ, chúng ta sẽ không tính là qua giới hạn. Cho dù quá giới hạn, chỉ bằng vào một mình Huyết Hoàng, Lãnh gia chúng ta cũng không sợ hắn.