Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1030 - Chương 1018: Phương Hướng Sai Lầm Rồi

Bất Diệt Long Đế Chương 1018: Phương hướng sai lầm rồi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lãnh Vô Thương không dám đi quá nhanh, ngộ nhỡ Linh Phong lại thổi thì sao? Tất cả mọi người dè dặt đi vào trong, một trăm trượng, một ngàn trượng, ba ngàn trượng!

Đột nhiên, trong hang đá truyền đến một đạo thanh âm quái dị, hai mắt Lục Ly nhất thời sáng lên, hắn quát to:

- Các ngươi mau lui lại, Linh Phong tới, ta ngăn cản trước!

- Trốn.

Đám người Lãnh Vô Thương sợ tới mức gần chết, vội vàng lui về phía sau, tốc độ bốn người đạt đến cực hạn, điên cuồng bay ra phía ngoài. Lục Ly thì thong thả đứng lại, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

Rốt cục nguy cơ trí mạng đã trôi qua, hang đá này chỉ cần không có người tiến vào sẽ không có chuyện gì, người vừa vào rất nhanh sẽ xuất hiện Linh Phong, thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song nằm ở chỗ sâu, sợ là không ai có thể phát hiện.

Lục Ly không dám trì hoãn quá lâu, dừng lại một thoáng rồi cũng nhanh chóng đi ra, sau khi đi ra trên mặt còn giả bộ vẫn còn sợ hãi nói:

- Dường như lần này Linh Phong còn mạnh hơn so với vừa rồi.

- Xong rồi!

Lãnh Vô Thương luống cuống, mặc dù hắn một mực biểu hiện trưởng thành, tiếp đãi người đều vô cùng lão luyện. Nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, một khi gặp phải đại sự vẫn lộ ra vẻ thiếu trầm ổn. Hai vị Địa Tiên tuyệt đối là hữu tử vô sinh rồi, nếu còn sống thì Linh Phong sẽ không ngừng. Sau khi bọn họ tiến vào Linh Phong lại bắt đầu, đã xác nhận điểm này.

- Đi thôi!

Lãnh Vô Hinh tương đối bình tĩnh, hoặc là âm thầm có chút mừng rỡ. Bất kể là Lục Ly giết chết hai người, hay là hai người chết ở dưới Linh Phong, đối với nàng mà nói đều là chuyện tốt. Bởi vì như vậy giết Lãnh Vô Thương càng thêm dễ dàng, kể từ đêm cách đây hai năm trước, nàng đã quyết định giết chết Lãnh Vô Thương rồi.

- Vô Thương công tử!

Lục Ly khuyên nhủ:

- Nơi đây không nên ở lâu, nếu như hai vị đại nhân còn sống, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể đi ra. Chúng ta ở đây quá lâu rồi, nên mau chóng tránh đi, ngộ nhỡ người Ma Hoàng Giới tới thì sao?

- Đi!

Lãnh Vô Thương tỉnh táo lại, quả thực nơi đây không nên ở lâu, đúng như Lục Ly nói, nếu như lời hai người Lãnh Vô Song còn sống, nhất định có thể tự mình đi ra.

Hắn suy nghĩ một chút lưu lại một cái dấu hiệu gia tộc, dẫn mọi người men theo thượng du đi tới. Tốc độ cũng không quá nhanh, sợ gặp phải tình huống nào đó, không kịp tránh được.

Lãnh Vô Mật rất luống cuống, đi theo phía sau Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đi ở cuối cùng, hai người lặng lẽ liếc nhau một cái, phát hiện trong mắt đối phương toàn là sát cơ nhàn nhạt.

Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá chết đi, cơ hội hai người kích sát Lãnh Vô Thương sẽ tăng nhiều, tâm nguyện nhiều năm sắp đạt thành, hô hấp Lãnh Vô Hinh cũng có chút dồn dập.

- Trước tiên chúng ta tìm tiểu bí cảnh tiềm tu đi.

Sau khi đi được một khoảng cách, sắc mặt Lãnh Vô Thương trở nên ngưng trọng nói:

- Gia tộc chúng ta có rất nhiều kẻ địch, cho nên ngàn vạn đừng chạy lung tung, tùy tiện tìm bí cảnh tiềm tu một năm, đợi truyền tống ra.

- Ân!

Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy, không có đám người Vô Song thúc, nếu như gặp phải người Phùng gia, hoặc là người Địa Hoàng Giới, chúng ta đều gặp phiền toái lớn.

- Là đạo lý này.

Lục Ly nói tiếp, trước kia hắn hận không thể vừa vào liền gặp phải Hạo Xuyên công tử, nhưng hiện tại không dám nữa. Không có Địa Tiên bảo hộ, bọn họ ở trong Cổ Thần Cấm Địa vô cùng nhỏ yếu, tùy tiện gặp phải một đám kẻ địch, cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

Vận may của mọi người không tệ, chỉ tốn nửa ngày thời gian đã phát hiện một cái bí cảnh mới, lại còn khá kín đáo. Cái này bí cảnh là một hang động, thế nhưng đường đi vào vô cùng nhỏ, hơn nữa còn ở phía dưới thảm cỏ, cửa động chỉ có thể cho phép một người đi vào.

Thiên địa huyền khí bên trong bí cảnh rất nồng đậm, đương nhiên kém hơn một chút so với hòn đảo giữa sông. Cửa động rất nhỏ, nhưng bên trong coi như rộng rãi, không gian có dạng hình cầu, lớn cỡ trăm trượng, mặc dù không có bảo vật, nhưng vẫn có thể mơ hồ cảm ứng được một chút Thiên Vận Đạo Ngân.

- Vào đây!

Lãnh Vô Thương đi vào dò xét, nắm chắc chủ ý. Lần này cổ cấm chế bị xúc động, cấm địa xảy ra biến động lớn, có lẽ sẽ xuất hiện rất nhiều bí cảnh mới và các loại trọng bảo, nhưng lúc này không ai dám đi tầm bảo nữa. Mạng nhỏ quan trọng hơn, vẫn nên thành thật tìm một chỗ tiềm tu.

- Ta đi ngụy trang cửa động một chút.

Lãnh Bất Ky vẫn luôn trầm mặc ít nói, sau khi nói một câu liền đi ra, tìm một ít cỏ dại che kín cửa động lại. Trong Cổ Thần Cấm Địa không thể dùng thần niệm dò xét, khắp nơi đều là sương mù, nếu như cửa động bị che kín mà nói... Không tới gần thì sẽ không phát hiện được.

Thực ra Lãnh Vô Hinh và Lục Ly không muốn tiềm tu ở đây, bởi vì hai người phải nghĩ biện pháp giết chết Lãnh Vô Thương. Nếu như cứ tiềm tu ở chỗ này, hai người sẽ không có bất cứ cơ hội nào.

Trên người Lãnh Vô Thương toàn là bảo, Lãnh Bất Ky cũng có bán thần khí, dựa vào Lục Ly và Lãnh Vô Hinh không thể giết được hai vị Nhân Hoàng, không cẩn thận sẽ bị Lãnh Vô Thương giết ngược lại.

Nhưng lúc này hai người có thể nói cái gì? Chẳng lẽ nói đi tìm bí cảnh khác? Cho dù nói thì khẳng định đám người Lãnh Vô Thương cũng không dám chạy loạn.

Hai người chỉ có thể trầm mặc ngồi xếp bằng ở bên trong chờ đợi thời cơ, sau khi ngụy trang xong Lãnh Bất Ky tiến vào, hắn đã để lại dấu hiệu của gia tộc ở bên ngoài, nếu như Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đi ra, nhất định sẽ tìm tới nơi này.

Đương nhiên, cái hi vọng này rất xa vời, trong lòng mọi người đã tuyệt vọng. Lãnh Vô Thương quyết định ở đây tu luyện hơn mười tháng, đợi thời gian một năm đầy sẽ truyền tống đi ra.

Sau khi Lục Ly ngồi mấy canh giờ, đã thành thật bế quan, không thể ngồi mãi như vậy được? Áo nghĩa hắn tìm hiểu trên đảo còn chưa nhập môn? Hơn nữa Toái Hồn Bí Thuật của hắn cũng cần tiến thêm một bước.

Một chiêu không thể chấn giết Lãnh Vô Song, khiến Lục Ly thấy được nguy cơ.

Bình Luận (0)
Comment