Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quân Mộng Trần không đi, những người còn lại cũng không dễ đi. Chủ yếu là Linh Phong quỷ dị không có thổi tới, luôn vây quanh hai vị Địa Tiên, tạm thời bọn họ không có nguy hiểm.
- A!
Hai vị Địa Tiên kêu thảm thiết, quay cuồng chốc lát, sau đó Thập Nhất thúc không trụ được ngất trước, người còn lại quay cuồng thêm vài vòng, cũng ngất đi không động đậy nữa.
Lục Ly thờ ơ lạnh nhạt ở bên trong, không có lập tức đi ra. Sau khi đợi mười mấy tức thời gian, xác định hai vị Địa Tiên đã bất động, lúc này hắn mới sải bước đi ra phía ngoài, đứng ở cửa động hang đá bị hủy diệt.
- Các vị công tử tiểu thư Quân gia khoẻ chứ!
Lục Ly mang theo một nụ cười đi đến, bởi vì ánh sáng quá yếu, nên đám người Quân Mộng Trần không nhìn thấy gì, chỉ có thể mơ hồ thấy hai bóng người.
- Có người!
Quân Mộng Trần kêu to, lần này hắn không chần chờ chút nào nữa, cất bước muốn xông ra ngoài. Nhưng câu nói tiếp theo của Lục Ly khiến hắn dừng bước:
- Quân Mộng Trần phải không? Nếu như hai vị Địa Tiên nhà ngươi chết rồi, các ngươi có thể sống đi ra sao? Quân gia các ngươi không có kẻ địch ở bên ngoài à, nếu như gặp phải Địa Tiên, các ngươi cũng phải chết.
Bá bá bá.
Sắc mặt đám người Quân Mộng Trần thay đổi, Lục Ly nói không sai, Quân gia có rất nhiều kẻ địch, nếu như gặp phải kẻ địch, không có Địa Tiên bảo hộ cũng chỉ có con đường chết.
Quân Mộng Trần nghe giọng Lục Ly rất xa lạ, nội tâm nổi lên một chút hy vọng xa vời, mở miệng nói:
- Ngươi là ai? Làm thế nào mới có thể bỏ qua Cửu thúc và Thập Nhất thúc, ngươi nói điều kiện đi.
- Người thông minh!
Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, vũ động hai tay, năm đầu Phong Long vây quanh hai vị Địa Tiên phân ra bốn đầu, gào thét bay đến chỗ đám người Quân Mộng Trần, tiếng cười Lục Ly vang lên:
- Điều kiện rất đơn giản, chính là các ngươi trở thành hồn nô của ta đi.
Bốn đầu Phong Long gào thét bay đi, tốc độ còn muốn nhanh hơn so với hai vị Địa Tiên, chớp mắt đã bay qua khoảng cách ngàn thước. Đến khi đám người Quân Mộng Trần muốn chạy trốn thì đã muộn, Phong Long vừa thổi qua bốn người ôm lấy đầu quay cuồng, toàn bộ đều ngất đi.
Lục Ly đứng bên cạnh hai vị Địa Tiên Quân gia đã ngất đi, liếc mắt nhìn Lãnh Vô Hinh cười nói:
- Lãnh Vô Hinh, ngươi nói xem nếu như ta biến tất cả con cháu các đại gia tộc trong Cổ Thần Cấm Địa thành hồn nô của ta. Sau đó uy hiếp các gia tộc liên hợp đi tấn công Lãnh gia các ngươi, sau khi Lãnh gia các ngươi diệt vong, không phải là ta sẽ có đường sống sao?
Thân thể mềm mại của Lãnh Vô Hinh run rẩy kịch liệt, hoảng sợ nhìn Lục Ly, bên trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra một tiếng run rẩy:
- Lục Ly, ngươi là một con ma quỷ!
Đối với Lục Ly mà nói, Lãnh gia diệt vong hay không diệt vong không có bất cứ quan hệ nào với hắn, cho dù Trung Hoàng Giới bị các giới diện còn lại tấn công, hắn cũng chỉ ôm tâm tính nhìn cuộc vui.
Hắn là người Đấu Thiên Giới, các giới diện bên ngoài đánh nhau sống chết đều không quan hệ đến hắn, hắn chỉ để ý sinh tử của hắn, vì sống sót, hắn có thể không chừa thủ đoạn nào.
Cái tát của Lãnh Vô Hinh đã đánh tỉnh hắn, hắn ý thức được hiện tại hắn đang khiêu vũ trên mũi đao, không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt. Cho nên hắn nhất định phải thu hồi sự nhân từ lại, nhất định phải học lòng dạ độc ác của Lục Linh, chỉ cần sống sót biện pháp gì cũng có thể dùng, bất luận kẻ nào cũng có thể giết!
Thế nhưng...
Đây chỉ là ý nghĩ đầu tiên của Lục Ly, không phải nhất định phải đi. Bởi vì dù sao Lãnh gia cũng là đại thế gia trăm vạn năm, các gia tộc không có khả năng bởi vì một con cháu liền mạo muội khai chiến với Lãnh gia.
Điều quan trọng là hiện tại hắn có thể bắt được bao nhiêu con cháu gia tộc?
Nếu như có thể bắt được con cháu mười mấy đại gia tộc, có lẽ mười mấy gia tộc liên hợp lại, sẽ dám khai chiến với Lãnh gia, đoán chừng bọn họ cũng nhân dịp mượn cơ hội cướp bóc Lãnh gia. Cướp bóc một cái siêu cấp đại gia tộc, lợi ích sẽ vô cùng kinh người, chắc hẳn rất nhiều đại gia tộc đều nguyện ý làm một lần.
- A a!
Đột nhiên Lãnh Vô Hinh nở nụ cười, giống như nghĩ thông suốt một chuyện, khẽ cười nói:
- Lục Ly, mặc dù cái kế hoạch này của ngươi rất điên cuồng, nhưng muốn áp dụng rất khó.
Lục Ly ghé mắt, hỏi:
- Vì sao? Nói một chút xem nào.
Lãnh Vô Hinh giải thích:
- Thứ nhất, các gia tộc không có khả năng bởi vì một cái con cháu ngang ngược khai chiến. Thứ hai, muốn xâm phạm Trung Hoàng Giới, chỉ có từ Hỗn Độn Luyện Ngục đi vào. Hỗn Độn Luyện Ngục nằm ở trung tâm thế giới, các giới diện đều liên tiếp Hỗn Độn Luyện Ngục, trừ đó ra không còn lối đi nào khác.
- Một khi lối đi từ Hỗn Độn Luyện Ngục bị đóng cửa, bất kỳ gia tộc nào cũng không thể tiến vào Trung Hoàng Giới. Thứ ba, Lãnh gia có đường chạy trốn bí mật, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn di dời toàn bộ con cháu. Hơn nữa... Cho dù các gia tộc đánh hạ Lãnh Đế Thành, ngươi sẽ cảm thấy mình tuyệt đối an toàn sao? Ngộ nhỡ bọn họ đều ở bên ngoài chờ ngươi ra thì sao? Ngươi đi ra cũng đều phải chết?
Tâm ý của Lãnh Vô Hinh đối với Lãnh gia đã sớm nguội lạnh, nhưng dù sao nàng cũng sinh ra ở Lãnh gia, là con cái Lãnh gia, tự nhiên không hy vọng gia tộc của mình bị diệt.
Lục Ly trầm tư một phen, cảm thấy Lãnh Vô Hinh nói có đạo lý. Nhưng sự tình vẫn phải làm, đây là đường sống duy nhất của hắn.
Hắn không để ý tới Lãnh Vô Hinh, mi tâm loé lên bốn đạo bạch quang, phân biệt bắn về phía hai vị Địa Tiên Quân gia. Hồn nô Địa Tiên là trợ lực vô cùng mạnh mẽ, có được hai vị Địa Tiên Lục Ly đi lại ở trong Cổ Thần Cấm Địa sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Hai vị Địa Tiên đã ngất đi, lúc này Lục Ly lại khống chế ba đầu Phong Long tới đây, liên tục tại tấn công linh hồn hai người, phòng ngừa hai người bạo khởi giết hắn.
- Phóng thích thần kỹ huyết mạch của ngươi ra!
Lục Ly suy nghĩ một chút cảm thấy không an toàn, bảo Lãnh Vô Hinh phóng ra một đóa hoa sen, thân thể hai người được hoa sen bao bọc lại. Tâm thần Lục Ly yên lặng ở trong Hồn Dẫn, bắt đầu dò xét linh hồn hai vị Địa Tiên.