Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly nhớ tới một chuyện, quay đầu lại nhìn Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Ngươi thật sự không có giải dược Thi Hoàng Độc?
Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:
- Quả thực không có, cần luyện chế lại một lần. Thế nhưng... Trên người của ta có các loại linh tài, phỏng chừng nửa năm thời gian là có thể luyện chế ra.
- Nửa năm?
Lục Ly nhíu mày, cũng không quá gấp, Lãnh Vô Hinh cho hắn chín viên giải dược, cộng thêm viên lúc đầu nữa, tổng cộng có thể chống đỡ năm năm.
Sự tình giải dược không vội, quan trọng nhất là chuyện nửa năm sau sẽ phải truyền tống ra ngoài, nếu như không qua được cửa ải này, cho dù hiện tại hoàn toàn giải được độc, nửa năm sau cũng phải chết.
Lục Ly tiếp tục trầm mặc đi về phía trước, hai tay đong đưa, khống chế Linh Phong thổi sang hai bên. Linh Phong nơi đây rất khủng bố, nếu như hắn không khống chế được mà nói, chính mình cũng sẽ không trụ được.
Hang đá rất sâu, tiếp tục đi vào bên trong mấy ngàn trượng nhưng vẫn không tới đáy. Con đường bằng đá vẫn quanh co kéo xuống, lúc này đã xuống dưới đất ngàn trượng rồi.
Nội tâm Lục Ly nóng như lửa, hang động càng đi xuống dưới, trình độ nguy hiểm càng cao. Linh Phong chỗ này quá khủng bố, thường thường nguy hiểm và lợi ích có quan hệ trực tiếp với nhau, vì vậy khẳng định phía dưới có trọng bảo.
- Cánh cửa!
Địa Tiên Quân gia kinh hô lên, Lục Ly và Lãnh Vô Hinh nhìn về phía trước, quả nhiên có thể thấy một cánh cửa lờ mờ, hơi phát sáng.
- Đi!
Lục Ly kích động, bước chân cũng tăng tốc, rất nhanh liền đi tới trước mặt một cánh cửa lớn. Bên cạnh cánh cửa có hai phong khẩu, nhất định Linh Phong từ bên trong này truyền ra.
Ánh mắt Lãnh Vô Hinh và Địa Tiên Quân gia đều sáng dọa người, vậy mà dưới đáy hang đá xuất hiện một cái cửa lớn? Điều này nói rõ bên trong có cung điện.
Phía dưới Cổ Thần Cấm Địa ngàn trượng có một cái cung điện!
Chuyện này có ý nghĩa như thế nào?
Ý nghĩa rất có thể bên trong đại điện an trí di thể Hằng Đế, ý nghĩa bảo vật quan trọng nhất của Hằng Đế, thần binh thần giáp đều ở bên trong. Ý nghĩa nơi khống chế toàn bộ Cổ Thần Cấm Địa, khả năng ở chỗ này.
Lục Ly rất kích động, nhưng hắn cũng rất tỉnh táo, hắn quan sát cánh cửa, phán đoán có thể gặp nguy hiểm hay không. Chiến thắng và sự tham lam dễ dàng làm cho đầu óc người ta mơ màng, làm sao trọng bảo của Hằng Đế lại dễ dàng tới tay như vậy?
Đổi lại vị trí suy nghĩ!
Nếu như Lục Ly là Hằng Đế, chắc chắn sẽ không dễ dàng để thần binh thần giáp của mình cho người cướp đoạt như vậy. Không phải người có thiên tư tuyệt thế, trí tuệ siêu phàm, tâm tính không tốt, thì sẽ không để lại cho hắn. Nếu không sẽ làm bẩn danh tiếng Hằng Đế, gián tiếp nói Hằng Đế ngu ngốc...
Người có thể thành thần sẽ là người ngu ngốc sao?
Cho nên tới nơi đây, không có nghĩa là tuyệt đối an toàn, không có nghĩa là có thể đoạt được trọng bảo, Lục Ly rất rõ ràng điểm này.
Lục Ly quan sát, lại để Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh tra xét rõ ràng một phen, sau khi xác định không có nguy hiểm, mới ra lệnh cho Địa Tiên Quân gia:
- Đi mở cửa!
“...”
Sắc mặt Địa Tiên Quân gia trở nên khó coi, ngộ nhỡ đi mở cửa bị cấm chế giết chết thì sao? Nhưng hắn không dám ngỗ ngược mệnh lệnh của Lục Ly, hắn cẩn thận cầm một thanh trọng kiếm, chiến giáp bán thần khí trên người hiện lên, huyết mạch ấn ký cũng loé sáng, lo lắng đi tới trước cửa.
Cánh cửa toàn một màu đen nhánh, phía trên điêu khắc hình vẽ hung thú thần bí, bên trong những hình vẽ kia có ánh sáng màu ám lục lưu chuyển, thoạt nhìn rất quỷ dị.
Địa Tiên Quân gia đứng ở ngoài cửa lớn, đầu tiên dùng trọng kiếm đẩy mạnh về phía cánh cửa. Nhưng cánh cửa không chuyển động mảy may, hắn suy nghĩ một chút cắn răng vươn ra một cánh tay, dùng sức đẩy về phía cánh cửa.
Cánh cửa vẫn bất động!
Lục Ly đánh mắt, Địa Tiên Quân gia cắn răng vận chuyển huyền lực, hung hăng nện về phía cánh cửa.
- Ầm!
Tia sáng lục sắc trên cánh cửa lấp lánh, hơi chấn động một cái, những vẫn không có mở ra, cũng không có phóng thích công kích khủng bố.
- Cánh cửa có cổ cấm chế mạnh mẽ!
Lãnh Vô Hinh ở phía sau Lục Ly nhắc nhở, nàng chỉ vào tia sáng màu lục sắc lưu chuyển phía trên cánh cửa giải thích:
- Nhất định những thứ kia là cổ cấm chế, phỏng chừng cánh cửa này rất khó phá mở, trừ phi có thể phá cổ cấm chế.
Lục Ly cau mày nói:
- Hai người các ngươi, có ai hiểu cổ cấm chế không?
Lãnh Vô Hinh và Địa Tiên Quân gia đều lắc đầu, Địa Tiên Quân gia giải thích:
- Cổ cấm chế vô cùng khó phá giải, chỉ có một số nhỏ cường giả các giới diện mới hiểu một chút xíu, chúng ta đều không hiểu.
Địa Tiên Quân gia không có khả năng nói dối, Lục Ly trầm mặc nhưng không nóng lòng, hắn nhìn chằm chằm vào các tia sáng màu lục sắc lưu chuyển phía trên cánh cửa, chân mày nhíu chặt, chẳng lẽ vào bảo sơn rồi lại phải tay không trở về.
- Nghĩ biện pháp!
Lục Ly ra lệnh cho hai người, Địa Tiên Quân gia bắt đầu thử nghiệm các loại biện pháp phá vỡ cánh cửa, Lãnh Vô Hinh chủ động đi tới, thử nghiệm mở cánh cửa ra.
Sau nửa canh giờ.
Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh đều bỏ qua, hai người đã dùng tất cả vốn liếng nhưng không thể mở được cánh cửa. Địa Tiên Quân gia còn phóng ra đòn tấn công mạnh nhất, nhưng vẫn không cách nào tạo thành thương tổn cho cánh cửa.
Lục Ly quan sát nửa canh giờ, trong lòng có một ý nghĩ, thế nhưng hắn không có vội vã đi xác minh, mà đứng ở một bên trầm mặc quan sát.
- Tốt lắm, các ngươi lui ra đi!
Thấy hai người còn muốn thử dùng sức mạnh phá cửa, Lục Ly mở miệng nói. Đợi đến khi hai người lui ra phía sau, hai tay hắn mới vung lên, khống chế Linh Phong ngưng tụ lại, tạo thành hai con Phong Long.
Hắn không khống chế Phong Long phóng đến chỗ cửa lớn, mà gào thét bay đến chỗ hai cái phong động bên cạnh cánh cửa. Hai con Phong Long lập tức xông vào bên trong phong động, nhưng cánh cửa vẫn không có bất kỳ phản ứng nào như cũ.
- Chẳng lẽ là ta tính sai rồi?
Lục Ly hoài nghi mở trừng hai mắt, bên trong suy tính của hắn, có lẽ Linh Phong là mấu chốt mở cánh cửa này ra. Linh Phong trong hang đá rất mạnh, Địa Tiên căn bản không vào được, trừ phi có lão quái Hóa Thần cảnh đi vào.