Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly có chút buồn bực, hắn đi tới bên cạnh cái bàn, mở to hai mắt nhìn hộp gỗ, tính toán tìm hiểu bí mật bên trong hộp gỗ.
Hộp gỗ rất cổ xưa, phía trên điêu khắc các hoạ tiết hung thú thần bí, bên trong hoạ tiết có ánh sáng lờ mờ lưu chuyển, trên hộp gỗ còn có kí tự thần bí như ẩn như hiện.
- Chẳng lẽ hộp gỗ này là bán thần khí?
Lục Ly không dám xác định, cẩn thận nhìn chằm chằm hộp gỗ thật lâu, nhưng không có phát hiện ra bí mật gì. Nội tâm hắn trở nên rầu rĩ, khó xử nên đoạt hay rút lui.
Hoặc là nghĩ biện pháp tiến vào bên trong điện, hoặc là ngồi truyền tống trận rời đi, hoặc là liều mạng đoạt bảo!
Tiến vào bên trong điện? Lục Ly căn bản chưa nghĩ qua. Bởi vì tiểu điện này đã nguy hiểm như thế, cho dù có thể đi vào bên trong điện, thần binh thần giáp để đó cho hắn cầm, hắn dám cầm sao?
Lúc đó thối lui mà nói... Rất có thể sẽ bị truyền tống ra, mệnh vẫn giữ được, nhưng chuyến này liền không công rồi.
Lục Ly cau mày nhìn hộp gỗ, trong đầu bắt đầu thay đổi vị trí suy nghĩ, nếu như hắn là Hằng Đế mà nói... Thiết kế cấm chế này có ngụ ý gì?
Cho người ta hi vọng, rồi lại khiến người ta tuyệt vọng sao?
Đặt bảo vật, lại làm cho người ta không lấy được? Hằng Đế có nhàm chán như vậy không, để bảo vật ở chỗ này, nhất định là ban cho người hữu duyên.
Lãnh Vô Hinh khẩn trương đứng ở bên cạnh Lục Ly, chờ đợi Lục Ly quyết định. Một nén hương, hai nén hương, ba nén hương, đột nhiên trong mắt Lãnh Vô Hinh lộ ra vẻ kinh hoàng!
Bởi vì Lục Ly nhắm hai mắt lại, chậm rãi đưa tay ra, tìm kiếm hộp gỗ.
Thân thể mềm mại của Lãnh Vô Hinh rung động lên, Lục Ly chết rồi rất có thể nàng cũng sẽ chết theo, bởi vì Lục Ly chết rồi, phỏng chừng Hồn Dẫn cũng sẽ bạo động, đến lúc đó linh hồn của nàng sẽ sụp đổ...
Chẳng qua là!
Nàng không cách nào làm trái mệnh lệnh Lục Ly, chỉ có mở to hai mắt nhìn Lục Ly đang chậm rãi tìm kiếm hộp gỗ.
Một thước, nửa thước!
Lục Ly ngừng lại ở phía trước hộp gỗ, tâm thần Lãnh Vô Hinh lơ lửng giữa không trung, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ dây dưa, nội tâm đang đấu tranh kịch liệt.
Dừng lại ước chừng mười tức thời gian...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một chút quyết tuyệt, nhanh tay tìm kiếm về phía trước, đặt ở phía trên hộp gỗ.
Lúc này Lãnh Vô Hinh không dám nhìn nữa, mà kinh hoàng nhắm hai mắt lại, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, chờ đợi lôi điện đánh xuống.
- Xì xì ...
Cấm chế bắn ra tia sáng sáng rỡ, một luồng hơi thở khủng bố tràn ngập ra. Giờ khắc này nội tâm Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đều tuyệt vọng, thậm chí Lục Ly cũng không có lui lại. Địa Tiên Quân gia bị đánh chết, chứng minh thối lui cũng chết.
Hắn thua cuộc, loại cá cược này mà thua, nhất định sẽ chết!
- Xì xì!
Một đạo lôi điện khủng bố gào thét đánh xuống, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. Ánh sáng chói mắt bao phủ Lục Ly, khiến Lãnh Vô Hinh nhắm mắt lại cũng cảm thấy như bị mù.
Sau khi lôi đình đánh xuống liền tiêu tán, Lãnh Vô Hinh chờ đợi ước chừng ba tức thời gian, nhưng vẫn không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lục Ly. Nàng kinh nghi mở mắt, lại phát hiện Lục Ly biến mất, tự nhiên bốc hơi khỏi nhân gian.
- Bị đánh thành tro rồi sao?
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, rất nhanh tỉnh ngộ lại, kinh hô:
- Không đúng, Lục Ly không có chết ...
Lục Ly có bán thần khí, nếu bị đánh chết, bán thần khí sẽ tự động thoát ra. Hơn nữa Lãnh Vô Hinh cảm giác liên hệ tinh thần với Lục Ly vẫn còn, chuyện này chứng minh Lục Ly không có chết.
- Hắn thành công rồi!
Lãnh Vô Hinh vừa hâm mộ vừa ghen ghét, kỳ thực nàng vẫn luôn hoài nghi... người thứ hai đụng chạm hộp gỗ có thể sẽ không chết, rất có thể Hằng Đế chỉ kiểm nghiệm dũng khí người đi vào, dù sao một võ giả sợ hãi tử vong sẽ không có thành tựu lớn.
- Lục Ly bị truyền tống đi đâu? Hắn có thể đạt được cái gì?
Lãnh Vô Hinh vô cùng tò mò, âm thầm đố kỵ vì vận khí Lục Ly quá tốt. Thế nhưng đó là Lục Ly lấy mệnh đi đánh bạc, nếu đổi lại là nàng thì nàng không dám...
Lúc này Lục Ly ở trong một cái tiểu điện, một cái điện giống như đúc cái tiểu điện vừa rồi. Cái tiểu điện này cũng có một cái bàn án, một cánh cửa và một cái truyền tống trận.
Chỉ khác là bên cạnh hộp gỗ trên bàn án nhiều hơn một quyển sách, nó an tĩnh nằm trên bàn, Lục Ly liếc mắt một cái liền có thể thấy.
- Vù vù!
Sau khi thấy quyển sách, Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hắn biết mình thành công rồi, tất cả phỏng đoán của hắn đều đúng.
Đương nhiên Hằng Đế muốn ban bảo vật cho người hữu duyên, nếu không đám người Lục Ly căn bản không vào được cái tiểu điện kia.
Nếu đã cho hi vọng, sẽ không khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng, Hằng Đế không phải người nhàm chán như vậy, cho nên Lục Ly lựa chọn tiếp tục đi đụng chạm cái hộp.
Dựa theo lẽ thường, sau khi người đầu tiên bị đánh chết, khẳng định người thứ hai không dám đụng chạm, điều này cần dũng khí cực lớn, cần lấy mạng đi đánh bạc.
Hằng Đế muốn là người không sợ chết, nếu như một võ giả ngay cả chết cũng sợ hãi, thì khẳng định võ giả này không thể đi quá xa.
Võ đạo chi lộ, nghịch thiên cải mệnh, một đường đi lên sẽ gặp nguy cơ tử vong. Chỉ cần có một lần lui bước, có lẽ đời này vĩnh viễn không cách nào đi lên đỉnh phong nữa.
Hằng Đế có thể thành thần, khẳng định cả đời gặp phải vô số lần nguy cơ sinh tử, khẳng định hắn không thích người chùn bước.
Lục Ly hít sâu mấy lần, khiến mình tỉnh táo lại, cẩn thận đi tới trước bàn án, ánh mắt nhìn về phía quyển sách.
Trên quyển sách có chữ viết, dùng cổ ngữ viết, chữ không nhiều lắm chỉ có lác đác mấy chục chữ, sau khi Lục Ly xem xong cả người đều mừng như điên.
- Thiên Tà Châu!
Đây là ba chữ đầu tiên trên quyển sách, rõ ràng là sách giới thiệu bảo vật trong hộp, phía sau giới thiệu lai lịch và cách dùng Thiên Tà Châu, cùng với một ít dặn dò.
Căn cứ chữ viết phía trên, Thiên Tà Châu là một món bảo vật do Hằng Đế lấy được ở Thần Giới. Tà Châu có rất nhiều công dụng, nhưng bị Hằng Đế phong ấn sáu tầng, phải đạt được thực lực nhất định mới có thể từ từ phá mở phong ấn. Sau khi mở phong ấn ra, là có thể biết tác dụng cụ thể của hạt châu này.