Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly tĩnh tâm quan sát cánh cửa, tính toán phá giải cổ cấm chế phía trên. Đáng tiếc hắn đối với cấm chế một chữ cũng không biết, lãng phí ba ngày thời gian, không có bất kỳ tiến triển.
- Ra!
Lục Ly làm việc dứt khoát, không muốn ở lại bên trong điện ảo tưởng nữa, hắn đi đến chỗ truyền tống trận. Tùy ý đánh ra một đạo huyền lực, truyền tống trận liền sáng lấp lánh, thoáng cái thân thể hắn đã xuất hiện ở bên ngoài tiểu điện.
- Lục Ly?
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng tu luyện ở đây, vừa thấy Lục Ly liền vui mừng, Lục Ly không chết nàng cũng không phải chết nữa rồi. Sau đó sắc mặt lại trở nên khổ sở, Lục Ly trở lại, nàng chỉ có thể tiếp tục trở thành nô lệ của Lục Ly, gọi thì tới, đuổi thì đi...
- Đi!
Lục Ly vung tay lên, Lãnh Vô Hinh đuổi theo, hai người bước vào trong truyền tống trận, lần này ánh sáng lóe lên, hai người đều không có xuất hiện ở bên trong phong động, mà xuất hiện ở trên thảm cỏ bên ngoài phong động.
Quân Mộng Trần cùng hai vị công tử tiểu thư và Địa Tiên Quân gia đang ẩn nấp ở trong một cái rừng cây bên ngoài phong động bế quan tu luyện. Thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài, thì lão cửu Quân gia lập tức chạy nhanh đến.
- Thập Nhất đâu?
Địa Tiên Quân gia thấy chỉ có hai người, trong lòng hiện lên một loại dự cảm xấu. Lục Ly không trả lời, ánh mắt nhìn về phía Quân Mộng Trần và một nam một nữ ở phía sau.
Ba người Quân Mộng Trần thấy ánh mắt phức tạp của Lục Ly, vừa có chút sợ hãi, lại vừa có chút oán hận, nhưng không dám biểu lộ quá rõ ràng. Bây giờ Lục Ly là chủ nhân của bọn họ, có thể tùy ý lăng nhục bọn họ, nếu bọn họ có biểu hiện quá khích, vậy thì chỉ có tự rước lấy nhục.
Lục Ly không nhìn sắc mặt mấy người, hạ lệnh:
- Các ngươi có quen biết công tử tiểu thư nào không? Đưa tin bảo bọn họ tới đây!
- Hả?
Trong lòng đám người Quân Mộng Trần và lão cửu Quân gia hơi run sợ, Lục Ly chuẩn bị mở rộng đại quân hồn nô của hắn...
Đúng là Quân Mộng Trần có thể liên hệ với một vị công tử gia tộc khác cũng nằm trong Địa Hoàng Giới, Hạo gia công tử.
Thế nhưng gần đây hai đại gia tộc khá thân thiết, mấy trăm năm không có nội đấu. Nếu như lần này Quân Mộng Trần lừa bọn họ mà nói, sẽ làm quan hệ giữa hai đại gia tộc trở nên ác liệt, rất có thể sẽ khiến hai đại gia tộc nội chiến.
Vấn đề là...
Quân Mộng Trần có thể kháng cự mệnh lệnh của Lục Ly sao?
Tự nhiên không thể!
Quân Mộng Trần lấy ra một khối lệnh bài, truyền huyền lực vào, rất nhanh lệnh bài kia sáng lên, hắn cảm ứng một phen, trả lời:
- Đám người Hạo Xuyên công tử ở cách đây không xa, ta đã thông báo cho bọn họ, nhiều nhất một hai ngày là có thể chạy tới đây.
- Hạo Xuyên công tử? Hắn cũng tiến vào sao?
Lục Ly hơi ngẩn ra, sau đó lộ vẻ vui mừng, lần trước hắn suýt bị Hạo Xuyên công tử thủ tiêu, lần này vừa lúc báo thù rửa hận.
Hai con ngươi hắn loé lên, một lát sau hạ lệnh:
- Các ngươi chờ đợi ở bên ngoài, chúng ta và Lãnh Vô Hinh vào bên trong. Đợi Hạo Xuyên tới đây, lừa gạt bọn họ đi vào. Cứ nói bên trong có trọng bảo, nhưng Địa Tiên nhà ngươi chết mất một người, nên không dám vào dò xét, vì vậy mới gọi bọn hắn cùng nhau vào tầm bảo.
Quân Mộng Trần suy nghĩ một chút nói:
- Ngài yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp.
Lục Ly gật đầu, Quân Mộng Trần rất thức thời, mặc dù không bỏ được tự tôn gọi chủ nhân, nhưng dùng chữ“Ngài” cũng cho thấy hắn rất hiểu chuyện, không chịu quá nhiều tội và sỉ nhục.
Lục Ly mang theo Lãnh Vô Hinh đi vào trong hang đá, nhưng không có đi quá xa, mà chỉ tiến vào ngàn trượng. Hắn khống chế Linh Phong quanh quẩn ở bên trong, không thổi ra phía ngoài hang đá, như vậy sau khi đám người Hạo Xuyên công tử đi vào, sẽ không bị hù dọa chạy.
Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện yên lặng đợi chờ, thời gian không còn nhiều lắm, chỉ có hơn một tháng. Nếu như trong hơn một tháng này có thể bắt được nhiều công tử tiểu thư, có lẽ hắn vẫn còn tiền vốn đánh cược một lần.
Hai ngày trôi qua rất nhanh, bên ngoài truyền đến một tiếng bước chân, rất nhanh giọng nói của Quân Mộng Trần đã vang lên:
- Hạo Xuyên công tử, lần này có các ngươi giúp đỡ, tuyệt đối lấy được trọng bảo trong hang đá.
- Tới rồi!
Trong mắt Lục Ly chợt lóe sát cơ, hai tay lặng lẽ ngưng tụ Linh Phong, sau khi hắn ngưng tụ ra vài đầu Phong Long, liền trầm mặc chờ đợi người phía ngoài đi vào.
Một lát sau, mấy bóng người ở bên ngoài chậm rãi tiến vào. Người đi đầu tiên là lão cửu Quân gia, tiếp theo là một vị Địa Tiên xa lạ, tiếp theo nữa là đám người Hạo Xuyên công tử, tổng cộng bảy tên công tử tiểu thư và một vị Địa Tiên cản ở phía sau.
- Gần đủ rồi!
Lục Ly cảm ứng được người phía trước chỉ còn cách hai ba trăm trượng, lập tức khống chế mấy đầu Phong Long gào thét bay đi. Bên trong con đường bằng đá là một mảnh tối đen, thần niệm không thể dò xét, người ở phía ngoài căn bản không nhìn thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh ở bên trong.
Nhưng Phong Long vừa gào thét đi đến, người ở phía ngoài đã có thể nghe được tiếng rít, đám người Hạo Xuyên công tử lập tức cảnh giác, Địa Tiên Hạo gia đi phía trước trầm giọng hỏi:
- Thứ gì vậy?
Lão cửu Quân gia rất thông minh, thân thể trực tiếp nằm trên mặt đất, quát khẽ nói:
- Trong hang đá có Linh Phong đặc thù, nhanh nằm xuống!
Đám người Hạo gia không biết đây là cạm bẫy, thấy mọi người Quân gia nằm gục xuống, vội vàng nằm xuống theo. Kết cục không cần nhiều lời, mấy đầu Phong Long gào thét bay đi, vây quanh mọi người, công kích linh hồn khủng bố tấn công mọi người.
Quân Mộng Trần thông minh, tự đánh một chưởng vào đầu mình, nện ngất mình đi, miễn cho linh hồn bị đau đớn. Một vị công tử và tiểu thư Quân gia khác học theo tự đánh ngất mình, lão cửu Quân gia là người cuối cùng học theo, mặc kệ người Hạo gia, đánh ngất chính mình.
Đám người Hạo Xuyên trợn tròn mắt, quay cuồng kêu gào trên mặt đất, rất nhanh không trụ được ngất đi. Hai vị Địa Tiên Hạo gia thì đau khổ kiên trì, muốn mang theo Hạo Xuyên chạy đi. Nhưng mỗi lần giãy giụa đứng lên, hai đầu Phong Long lại gào thét ập đến, khiến họ ngã khuỵ trên mặt đất.